Cầm cốc trà sữa vào cho con, tôi thấy con bé mỉm cười. Dần dần nụ cười mỉm đó phát ra thành tiếng, con bé bỗng nhiên ngồi cười lớn không ngừng trên bàn học
Nhà chồng tôi không có bất kỳ con cháu nào học được qua cấp 3 nhưng có lẽ đó là lý do vì sao bố mẹ chồng tôi lại luôn muốn cải thiện cái danh xấu “ít học” của dòng họ bằng cách bắt ép cháu chắt học hành sao cho ra thành tích.
Xã hội ngày nay đã thay đổi, nhưng với ông bà nội của con gái tôi, một quan điểm cũ kỹ vẫn còn đó – đó là niềm tin sâu sắc vào việc học hành chính là chìa khóa dẫn đến thành công. Tôi không phủ nhận tầm quan trọng của việc học. Tôi cũng luôn quan tâm và sát sao con cái chuyện học hành, thế nhưng với tôi học là để tốt cho con chứ không phải học để cho vừa lòng ông bà nội.
Từ khi mới bắt đầu biết đến con chữ, áp lực khủng khiếp đã được đặt lên đôi vai bé nhỏ của con gái tôi: Phải luôn đạt thành tích cao, phải luôn là đứa trẻ xuất sắc nhất. Thậm chí, con bé còn bị ép buộc phải thức trắng đêm để học, như một cách để đảm bảo rằng không có điều gì có thể ngăn cản con trên con đường tiến tới thành công.
Nhưng, thành công đích thực là gì? Liệu nó có đáng để chúng ta hy sinh niềm vui của tuổi thơ, sự trong trẻo của một trái tim bé bỏng và những giấc ngủ yên bình của một đứa trẻ? Đâu là ranh giới giữa việc nuôi dưỡng ước mơ và áp đặt một gánh nặng không tên?
Tôi nhớ lại những ngày tháng của con gái, khi cuộc sống không đầy rẫy những khóa học thêm, đèn thì sáng đến nửa đêm. Con bé dường như đã có quyền được mơ mộng, được chơi đùa, và quan trọng hơn hết, được là chính mình. Nhưng con gái tôi, cô bé mới chỉ 15 tuổi thôi mà.
Dần dần, từng đêm qua đi, tôi thấy rõ sự thay đổi trên khuôn mặt con. Những nụ cười vô tư ngày nào giờ đây trở nên hiếm hoi, thay vào đó là vẻ mệt mỏi và những quầng thâm dưới mắt. Các buổi sáng, thay vì lắng nghe tiếng chim hót líu lo, con phải lấy lại tinh thần để bước vào ngày học hành mới. Trong ánh mắt của con, tôi không còn nhìn thấy sự hào hứng hay lòng háo hức, chỉ còn là sự chán chường và mệt mỏi.
Hôm trước, dù là cuối tuần nhưng con bé vẫn không dám rời khỏi bàn học vì mục tiêu của ông bà nội là con bé phải đỗ vào trường cấp 3 top đầu thành phố. Tỉ lệ chọi những năm gần đây cao khủng khiếp, mặc dù tôi đã nói với con rằng không quan trọng phải học ở đâu nhưng chính tôi cũng thấp cổ bé họng trong nhà và con bé hiểu rằng nếu không đỗ được thì không chỉ nó bị chì chiết mà cả mẹ nó là tôi cũng không yên ổn được với ông bà.
Tôi không ngủ được, tỉnh giấc pha cho con bé cốc trà sữa nóng nó yêu thích. Cầm cốc trà sữa vào cho con, tôi thấy con bé mỉm cười. Dần dần nụ cười mỉm đó phát ra thành tiếng, con bé bỗng nhiên ngồi cười lớn không ngừng trên bàn học.
Trong bóng tối của đêm, nụ cười cứ vang lên rồi dần dần trở tiếng nấc nghẹn, khiến trái tim tôi như bị bóp chặt lại. Đó là con gái tôi, con bé vừa cười lớn rồi lại bật khóc thật to, cứ vừa cười rồi lại khóc rồi lại cố gắng ổn định cảm xúc của mình để tiếp tục việc học. Cảnh tượng ấy đã làm xáo trộn tất cả những suy tư trong tâm trí tôi, khiến tôi không thể nào ngồi yên.
Ông bà nội với tư tưởng cổ hủ của mình, luôn tin rằng chỉ có học tập mới là con đường duy nhất và quan trọng nhất. Họ không thấy, không hiểu rằng đứa cháu gái bé bỏng của họ đang từ từ mất đi tiếng cười của tuổi thơ, mất đi ánh sáng trong trái tim mà thay vào đó là sự lo âu và áp lực. Tôi tự hỏi, liệu họ có bao giờ nhìn thấy điều đó không, hay họ chỉ quá mải mê trong những ảo tưởng về một tương lai mà họ cho rằng sẽ tốt đẹp hơn?
Có lẽ, đây là lúc tôi cần phải lên tiếng, để bảo vệ con gái khỏi những áp lực không cần thiết này. Tôi cần phải lên tiếng để ông bà hiểu rằng, học hành không phải là tất cả, và thành công không chỉ đến từ những điểm số cao. Thành công thực sự nằm ở việc tìm thấy hạnh phúc trong từng khoảnh khắc của cuộc sống, nằm ở sức khỏe tinh thần và thể chất, và nằm ở việc được sống một cuộc sống cân đối, hài hòa.
Tôi sẽ không để con tiếp tục chìm đắm trong những trang sách mà quên mất cách để yêu, để cười, để khóc một cách vô tư. Tôi sẽ không để ánh sáng trong đôi mắt con dần tắt lịm chỉ vì niềm tin sai lầm rằng chỉ có học vấn mới là thước đo của thành công. Và tôi sẽ không bao giờ để con phải khóc giữa đêm vì những bài tập vô hồn.
Trong màn đêm tĩnh lặng, tôi ôm lấy con, lau đi những giọt nước mắt và hứa với con rằng từ giờ phút này, mọi thứ sẽ khác. Cuộc sống của con sẽ không chỉ là những kỳ thi và điểm số. Nó sẽ là những trò chơi, những cuốn sách cổ tích, những bài học về tình yêu, lòng trắc ẩn và niềm vui được khám phá thế giới xung quanh mình.
Và tôi biết rằng, con đường phía trước sẽ không dễ dàng. Sẽ có những tranh cãi, những cuộc đấu tranh về quan điểm giữa thế hệ cũ và mới. Nhưng tôi sẽ không từ bỏ, bởi vì tôi biết rằng tôi đang chiến đấu cho hạnh phúc thực sự của con gái mình, cho một tương lai mà ở đó, con có thể vừa học vừa cười, vừa sống vừa yêu, mà không phải hy sinh bất kỳ điều gì quý giá hơn cả.
News
Cánh tủ bếp mãi không mở được, vợ cứ ngỡ bị k;ẹ;t để rồi tay chân ‘lẩy b;ẩy’ khi thấy thứ bên trong
Thế rồi khi nấu ăn, tôi phát hiện một cánh tủ bếp bị kẹt. Tôi có gọi chồng ra sửa, bình thường anh sẽ làm ngay. Vậy mà hôm đó, anh lại bảo bận, sáng mai sẽ làm. Ngày mai…
Thăm tôi đ;ẻ, vợ cũ của chồng đem theo 500 triệu trả n;ợ mà tôi ch;ế;;t l;ặng, càng s;ố;c với b;í m;ật đ;ộ;ng tr;ời nhà chồng gi;ấ;u gi;ế;m
Lấy người đàn ông đã từng trải qua một đời vợ đúng là dại dột và sai lầm. Dù biết Hưng có một đời vợ nhưng không hiểu sao tôi vẫn cứ yêu anh. Hưng lớn hơn tôi 7 tuổi,…
Đã xác định được 6 danh tính n;;ạ;;n nh;â;;n vụ ch;á;y quán cà phê do ph;;ó;ng h;ỏ;a
Đến trưa 19-12, theo ghi nhận của Tuổi Trẻ Online, hiện đã có 6 nạn nhân trong vụ cháy quán cà phê do phóng hỏa ở Hà Nội được xác định danh tính tại nhà tang lễ Bệnh viện 198….
Lấy chồng được nửa năm, em gái đã đòi l;y h;ô;n, gia đình tôi ph;ả;n đ;ố;i thì b;àng h;o;à;ng khi em nói 5 từ
Cuộc sống của người khác, tốt nhất nên để họ quyết định. Can thiệp càng sâu chỉ càng làm họ đau đớn thêm. Em gái tôi rất xinh xắn, vóc dáng cao, da trắng. Hân lại biết ăn diện nên…
Về hưu, mẹ vợ liền chuyển đến sống với vợ chồng tôi, đêm đầu tiên bà đưa cho chiếc túi gấm đỏ, bên trong chứa một thứ khiến tôi giậ;t m;ình
Sống tốt thì chắc chắn hậu vận tốt đẹp. Túi đỏ là phần thưởng xứng đáng cho người con có hiếu. Bố vợ tôi mất sớm, còn mẹ vợ thì sống với vợ chồng anh trai. Vợ chồng anh ấy…
Ngày tôi bị s;;u;y th;ậ;n, chồng đưa trả về nhà ngoại, tôi yêu cầu anh bồi thường 2 tỷ
Muốn đo lòng tốt của chồng, vợ bị bệnh nằm một chỗ không thể chăm sóc gia đình nữa là biết liền. Sau khi lấy chồng, tôi ở nhà sinh liên tiếp 2 con và cơm nước cho bố chồng,…
End of content
No more pages to load