Anh chồng thật quá đáng, tại sao lại đối xử bạc bẽo với gia đình tôi vậy?
Những năm đầu của cuộc hôn nhân, kinh tế vợ chồng tôi rất khá. Lương mỗi tháng của chồng mua được 5 chỉ vàng, còn lương của tôi chỉ để chi tiêu sinh hoạt hằng ngày. Khi đủ tiền, chúng tôi mua được ngôi nhà khá đẹp và gần nơi tôi đang làm việc.
Cứ nghĩ từ đây cuộc sống của gia đình tôi sẽ yên ổn và tiền làm ra chỉ để nuôi con, tiết kiệm nhưng vụ tai nạn xảy ra với chồng đã mất tất cả.
Chồng tôi bị tổn thương phần mềm rất nghiêm trọng, cần nhiều tiền để chữa trị. Có bao nhiêu tiền, chúng tôi dốc hết vào mua nhà nên lúc chồng bị tai nạn tôi không có khoản tiết kiệm nào.
Tôi gọi điện vay tiền bố mẹ và anh em nội ngoại mới được hơn 100 triệu. Số tiền đó chủ yếu là phía nhà ngoại cho vay. Không có tiền chữa cho chồng, tôi đã mang sổ đỏ đi cầm cố vay tiền ngân hàng.
Với suy nghĩ còn nước còn tát, chỉ cần anh còn sống là tôi sẵn sàng làm tất cả. Những cố gắng của tôi cuối cùng cũng được đền đáp, sức khỏe của chồng tôi đã hồi phục dần nhưng không thể làm được việc nặng.
Một mình tôi đi làm, không thể nuôi nổi 4 miệng ăn với trả nợ. Tôi bàn với chồng bán nhà trả cho bớt nợ, số tiền còn dư để anh mua một quầy hàng nhỏ ở ngoài chợ ngồi bán hàng. Bây giờ sức khỏe chồng yếu, chỉ có thể làm việc nhẹ nhàng, tôi nghĩ công việc đó sẽ hợp với anh ấy. Thấy tính toán của vợ hợp lý và anh đồng ý ngay.
Ảnh minh họa
Mấy năm nay, tiền vợ chồng tôi làm ra chỉ đủ nuôi con, mỗi tháng không dư được là bao. Từ sau ngày bán nhà đến nay, chúng tôi phải đi thuê phòng trọ. Tôi quá mệt mỏi cuộc sống ở thành phố tấp nập này lắm rồi, người ta có tiền thì sống sung sướng, còn chúng tôi muốn mua gì cũng phải cân nhắc đắn đo từng đồng.
Vài lần tôi ngỏ ý muốn về quê nội sống và làm việc nhưng chồng bảo không có chỗ để về. Đất của bố mẹ, anh cả đã xây nhà và xưởng sản xuất rồi, chúng tôi không thể tranh giành được. Tôi cho là ông bà còn sống, chưa sang tên sổ đỏ cho anh cả nên chúng tôi vẫn còn cơ hội được chia đất.
Hôm chủ nhật vừa rồi, bố chồng bị ốm nên gia đình tôi về thăm. Trong lúc đông đủ mọi người, tôi nói tình hình kinh tế khó khăn và muốn được về quê sống, rất mong bố mẹ cắt cho một suất đất.
Tôi chưa nói hết câu, anh cả chỉ thẳng mặt tôi nói:
“Lúc ông bà ốm đau bệnh tật, chú thím không ngó ngàng gì đến. Tiền ăn uống và đi bệnh viện của ông bà đều do chúng tôi bỏ ra hết, chú thím nuôi được bố mẹ ngày nào chưa? Bây giờ còn dám mở miệng đòi chia đất sao? Em là dâu không có quyền hành trong gia đình này thì đừng nói linh tinh”.
Tôi vừa khóc vừa kể hoàn cảnh gia đình, mong bố mẹ anh chị chiếu cố. Thế nhưng anh cả chỉ thẳng mặt em dâu và đuổi ra khỏi nhà. Chồng tôi chứng kiến cảnh vợ bị anh trai mắng mà sợ không dám nói một câu bênh vực. Bố mẹ chồng hiền lành và sống phụ thuộc vào anh chị cả nên không có tiếng nói. Tôi thật sự bất lực, không biết phải làm sao nữa?
News
Chồng tôi đi hàng trăm cây số về nhà trọ cũ dự đầy tháng con cô hàng xóm l:ỡ t:hì
Đợi chồng lên chuyến xe trước, tôi lặng lẽ bắt chuyến xe sau. Tôi tận mắt chứng kiến cảnh Trương ôm cả chị Bình, lẫn đứa bé trên tay chị đầy âu yếm, đầy phấn khởi! Tôi quyết định…
Ngày cô lên thành phố ai cũng bảo “cái ngữ ấy sau chẳng tốt đẹp gì” vì ánh mắt lúc nào cũng long lanh đ:a tìn:h
Về lại phố, ban ngày tôi vẫn đến cửa hàng như những nhân viên khác còn đêm về khi bà chủ vắng nhà ông chủ lại cùng tôi mặn nồng ngay trong căn hộ chung cư mà ông giấu vợ…
Anh trai tôi làm kinh doanh khấm khá lắm nên mới đổi một chiếc xe giá 5 tỷ
Nghe anh trai nói mà tôi thấy lo cho gia đình anh ấy quá. Vợ chồng anh trai tôi là dân kinh doanh, những năm trước anh chị chăm chỉ đi đổ hàng cho các cửa hàng lớn. 3 năm gần đây,…
Tôi tự nhủ rằng sẽ giữ gìn chăm sóc cuộc hô:n nhân này thật cẩn thận, không bao giờ để mất nữa
Vậy mà tôi nấu cơm nước, tắm rửa xong hết rồi mà không thấy vợ đâu. Đến tận 8h mới thấy vợ về, nhìn thấy đứa bé vợ dắt về mà tôi tái mặt đi, miệng lắp bắp không nói…
Tôi lên thành phố làm giúp việc cho người ta đã 6 năm rồi, ông chủ bị li:ệ:t, sống một mình vì vợ không còn, các con đều ở xa
Tâm sự 100 triệu này thực sự không phải là một số tiền nhỏ đối với tôi. Tuy nhiên, tôi từ chối không nhận vì số tiền đó quá nhiều. Tôi vốn là người ở quê, lên thành phố làm…
“Ngân ơi, mở cửa nhanh lên. Sáng nay mẹ muốn ăn cháo bí đỏ, con dậy nấu cho mẹ nhé”
6h30 sáng, chuông cửa lại reo đúng giờ, xé nát sự bình yên của buổi sáng. Tôi chưa kịp phản ứng thì giọng mẹ chồng vang lên qua khe cửa: – Ngân ơi, mở cửa nhanh lên. Sáng nay mẹ…
End of content
No more pages to load