Sáng chủ nhật, trời trong xanh, gió mát lành. Linh, một cô bé 10 tuổi, tung tăng bước đi trên con đường làng quen thuộc. Mẹ bảo Linh ra đầu ngõ mua ít rau cho bữa trưa, nhưng cô bé cứ mải mê ngắm mấy bông hoa dại ven đường, miệng ngân nga một bài hát trẻ con.
Đi được một đoạn, Linh chợt nghe tiếng rao trầm trầm:
“Vé số đây! Mua vé số chiều trúng lớn nè!”
Cô bé tò mò ngoảnh lại. Một người đàn ông gầy gò, mặc áo sờn bạc, đội chiếc nón lá cũ kỹ, đang ngồi bên vệ đường. Trước mặt ông là xấp vé số được xếp ngay ngắn. Linh bước tới gần, không phải vì muốn mua vé, mà vì đôi mắt của người đàn ông kia có gì đó rất quen. Như đã từng gặp ở đâu rồi.
“Cháu ơi, mua giúp chú một tờ vé số nhé?” người đàn ông mỉm cười, giọng nói ấm áp nhưng xen chút mệt mỏi.
Linh nghiêng đầu, nhìn ông kỹ hơn. Đôi mắt sâu thẳm, nụ cười hiền lành… Cô bé bỗng giật mình, tim đập thình thịch. “Cháu… cháu thấy chú giống một người,” Linh lí nhí.
Người đàn ông hơi khựng lại, ánh mắt thoáng ngạc nhiên. “Giống ai hả cháu?”
Linh lấy hết can đảm, giọng run run: “Giống… giống bố cháu. Nhưng bố cháu đi làm xa lâu lắm rồi. Mẹ nói bố sẽ về, mà mãi chẳng thấy…”
Nụ cười trên môi người đàn ông vụt tắt. Ông nhìn Linh, đôi tay cầm xấp vé số khẽ run. Một lúc sau, ông chậm rãi tháo chiếc nón lá ra, để lộ khuôn mặt mà Linh không thể nào quên – khuôn mặt cô bé chỉ thấy trong những bức ảnh cũ ở nhà.
“Linh… con là Linh, phải không?” giọng ông nghẹn ngào.
Linh sững sờ, nước mắt trào ra. “Bố… bố thật sao? Bố ơi!” Cô bé lao vào ôm chầm lấy người đàn ông, chẳng quan tâm đến những tờ vé số rơi lả tả xuống đất.
Người đàn ông – bố của Linh – ôm chặt con gái, nước mắt lăn dài trên gò má khắc khổ. “Bố xin lỗi, Linh. Bố đi làm xa, nhưng mọi chuyện không như bố nghĩ. Bố không muốn con và mẹ phải khổ, nên bố cố kiếm tiền… Rồi bố bị lừa, mất hết. Bố xấu hổ, không dám về nhà…”
Linh nức nở trong vòng tay bố: “Con không cần tiền, con chỉ muốn bố về thôi. Mẹ cũng nhớ bố lắm!”
Hôm đó, Linh không mua rau về như mẹ dặn. Thay vào đó, cô bé nắm chặt tay bố, dẫn ông về ngôi nhà nhỏ. Khi mẹ nhìn thấy bố, bà đứng lặng đi, rồi cả ba người ôm nhau khóc, như thể bao năm xa cách tan biến trong khoảnh khắc ấy.
Từ hôm đó, người bán vé số không còn xuất hiện trên con đường làng nữa. Thay vào đó, trong ngôi nhà nhỏ của Linh, tiếng cười và hơi ấm gia đình lại tràn đầy như xưa.
News
Người dân xếp hàng tại cửa hàng vàng ngay lúc này
Nhiều người sốt ruột khi xếp hàng chờ bán vàng vì sợ giá vàng biến động. Ngày 11/4/2025, Tạp chí Người đưa tin đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Người dân bán vàng quá đông, cửa hàng hết…
Diễn viên Bảo Thanh đang k:ê:u c:ứu, bao năm gây dựng sự nghiệp giờ gặp ngay vận đen
Bảo Thanh tức giận cho biết ai đó đã cố tình ‘ăn cắp’ một cách trắng trợn. Dù đã vắng mặt trên màn ảnh nhỏ suốt 6 năm, Bảo Thanh vẫn là cái tên nhận được nhiều sự quan tâm và…
Bắc Giang và Bắc Ninh họp bàn về sáp nhập tỉnh
Sở Nội vụ tỉnh Bắc Giang cho biết, tỉnh Bắc Giang được giao chủ trì sắp xếp với tỉnh Bắc Ninh. Hai tỉnh đã có các cuộc họp về kế hoạch triển khai, Sở Nội vụ 2 tỉnh đã lên…
Tôi bất ngờ không nghĩ chồng mình lại tính toán cỡ đó
Đêm tân hôn của tôi đúng là quá đáng nhớ. Một sự kiện lớn trong đời lại diễn ra trong tính toán. Tôi được mọi người thừa nhận là người sống có lý trí. Dù yêu ai sâu đậm nhưng…
Chồng bắt tôi ký cam kết không nhận tài sản, tôi mở tủ lấy ra 2 thứ
Đêm tân hôn của tôi đúng là quá đáng nhớ. Một sự kiện lớn trong đời lại diễn ra trong tính toán. Tôi được mọi người thừa nhận là người sống có lý trí. Dù yêu ai sâu đậm nhưng…
1 nam diễn viên b:ứ:c x:ú:c trước tin DJ ratay với vợ, nói 5 từ thôi nghe mà thấm thía
Minh Tiệp chia sẻ bài viết liên quan đến vụ việc nam DJ đánh vợ. Anh bày tỏ vô cùng bức xúc trước hành động trên. Mới đây, mạng xã hội ồn ào trước đoạn clip ghi lại cảnh một người…
End of content
No more pages to load