Buổi liên hoan công ty hôm ấy diễn ra trong một nhà hàng sang trọng. Cả đội chúng tôi ngồi quây quần quanh bàn tròn, cười nói rôm rả, nâng ly chúc tụng nhau sau một năm làm việc vất vả. Đồ ăn được dọn lên liên tục, mùi thơm ngào ngạt khiến ai cũng háo hức. Đến món tôm sú hấp, một người phục vụ đứng ngay cạnh bàn, khéo léo dùng tay bóc vỏ tôm rồi đặt lên đĩa cho từng người. Tôi vốn không để ý lắm, nhưng khi liếc nhìn đôi tay thoăn thoắt ấy, một cảm giác quen thuộc chợt ùa về. Động tác bóc tôm sao mà giống mẹ vợ tôi đến thế! Cái cách bà cẩn thận lột từng chiếc vỏ, đặt phần thịt trắng nõn lên đĩa cho tôi mỗi lần về nhà ăn cơm, không lẫn vào đâu được.
Không kìm được, tôi buột miệng thốt lên: “Mẹ vợ?!” Tiếng gọi của tôi vang lên giữa tiếng cười nói, khiến cả bàn im bặt. Người phục vụ giật mình quay sang nhìn tôi, còn đồng nghiệp thì ngơ ngác. Tôi cười chữa ngượng: “À, không, tôi nhầm thôi, tại tay cô bóc tôm giống mẹ vợ tôi quá!” Mọi người phá lên cười, có người còn trêu: “Thế này là nhớ mẹ vợ thật rồi!” Không khí lại rộn ràng trở lại, nhưng tôi vẫn thấy hơi kỳ lạ. Người phục vụ kia chỉ cười nhẹ rồi tiếp tục công việc, chẳng nói gì thêm.
Hôm sau, tôi đến công ty như thường lệ. Vừa ngồi vào bàn, trưởng phòng gọi tôi lên gặp sếp. Tôi bước vào phòng, thấy sếp ngồi đó với vẻ mặt nghiêm nghị. “Cậu ngồi đi,” sếp nói, giọng trầm trầm. Tôi chưa kịp hiểu chuyện gì thì sếp đẩy một tờ giấy về phía tôi. “Cậu nghỉ việc nhé. Công ty không cần người như cậu nữa.” Tôi sững sờ, lắp bắp hỏi: “Sếp, em làm gì sai ạ? Hôm qua liên hoan em cũng đâu có say xỉn hay gây rối gì đâu!” Sếp nhìn tôi một lúc, rồi thở dài: “Cậu không làm gì sai với công ty. Nhưng cậu làm mẹ tôi buồn.”
Tôi ngớ người. “Mẹ sếp? Ý sếp là sao ạ?” Sếp gằn giọng: “Người phục vụ tối qua cậu gọi là ‘mẹ vợ’ ấy, chính là mẹ tôi. Bà đi làm thêm ở nhà hàng để kiếm tiền phụ giúp gia đình, không ngờ lại bị cậu gọi như thế trước mặt bao người. Bà về kể lại, bảo xấu hổ không dám đi làm nữa. Tôi không giữ cậu lại được đâu.”
Tôi chết lặng. Hóa ra người phục vụ đó không chỉ giống mẹ vợ tôi, mà còn là mẹ của sếp! Nhưng bất ngờ chưa dừng lại ở đó. Sếp bỗng cười khẩy, nói thêm: “À, mà cậu cũng không cần giải thích gì đâu. Vì mẹ tôi còn kể thêm rằng tối qua, lúc bà bóc tôm cho cậu, cậu còn thì thầm với đồng nghiệp rằng vợ tương lai của tao đấy’. Cậu định tán mẹ tôi thật à?”
Tôi chỉ biết ôm mặt, không nói nên lời. Hóa ra câu đùa vô ý với thằng bạn ngồi cạnh đã bị mẹ sếp nghe thấy, và giờ thì tôi mất việc chỉ vì một phút lỡ miệng!
News
Mở mắt thấy tin vui: Từ nay, NLĐ si:nh con thứ 2 được nghỉ thêm 7 tháng
Theo số liệu thống kê, hiện có tới 21/63 tỉnh, thành phố của Việt Nam có mức sinh thấp, đa số là những tỉnh nằm ở vùng kinh tế trọng điểm khu vực phía Nam, đô thị hóa cao, tăng…
Chu Thanh Huyền kinh doanh gì
Thời gian gần đây, Chu Thanh Huyền, vợ Quang Hải liên tục vướng lùm xùm về quảng cáo sản phẩm. Chu Thanh Huyền làm nghề kinh doanh mỹ phẩm online. Dù không tham gia showbiz hay các hoạt động nghệ…
Tính bỏ 600 triệu xây mới nhà cho bố, nào ngờ chị dâu đưa ra 1 tờ giấy x:ét ng:hiệ:m khiến tôi từ bỏ ý định
Bố tôi mấy tháng nay cứ than thở, đêm nào cũng trằn trọc không ngủ được. Ông bảo cái nhà cũ này rung rung mỗi khi xe tải chạy qua, tường nứt toác, mái dột, cứ như sắp sập đến…
Mẹ vợ chỉ pha trà nguội, chẳng bao giờ thấy bánh kẹo hay hoa quả, chắc do bà c:oi thư::ờng nhà tôi ng:hè:o
Tôi chưa bao giờ hiểu nổi mẹ vợ. Bà là cán bộ về hưu, lương hưu mỗi tháng 40 triệu – con số mà tôi, một anh nhân viên văn phòng lương ba cọc ba đồng, chỉ dám mơ. Nhà…
Mặt chồng tôi tái mét, đôi mắt mở to đầy ki:nh ngạc: “Cái… cái gì thế này?”
Tôi gặp anh Hùng trong một lần họp cổ đông công ty. Anh hơn tôi 12 tuổi, 38 còn tôi mới 26, vừa tốt nghiệp thạc sĩ và bắt đầu làm việc ở phòng kế hoạch. Anh là giám đốc,…
Vào ngày cưới cách đây 3 năm, mẹ đẻ cho tôi 4 chiếc nhẫn, mỗi chiếc 3 chỉ, bà dặn “Con giữ cẩn thận, sau này khó khăn còn có cái mà dùng”
Ngày cưới tôi, mẹ đẻ gọi tôi vào phòng riêng, đặt vào tay tôi một hộp gỗ nhỏ xinh xắn. Bên trong là hai chiếc vòng vàng óng ánh, mỗi chiếc nặng chừng 5 chỉ. Mẹ cười hiền, bảo: “Đây…
End of content
No more pages to load