Lan và Tuấn kết hôn đã bảy năm, nhưng cuộc hôn nhân của họ chưa bao giờ yên ấm. Tuấn là một người chồng tận tụy với công việc, nhưng với gia đình, anh lại thường xuyên thờ ơ. Anh hiếm khi về nhà đúng giờ, quên những ngày kỷ niệm, và để mặc Lan một mình lo toan con cái. Ngược lại, Lan dần trở nên gay gắt, hỗn hào với Tuấn mỗi khi anh bước chân vào nhà. Những câu nói sắc như dao như “Anh chỉ biết có tiền!” hay “Đàn ông gì mà vô dụng!” trở thành “nhạc nền” mỗi tối.

Một ngày, sau một trận cãi vã nảy lửa vì Tuấn quên đón con gái ở trường, Lan buột miệng: “Nếu anh làm tròn bổn phận với gia đình, tôi sẽ bỏ thái độ hỗn hào này ngay!” Tuấn cười nhạt, nghĩ đó chỉ là lời nói trong lúc nóng giận. Nhưng ánh mắt cương quyết của Lan khiến anh bắt đầu suy nghĩ. Anh quyết định thay đổi, không phải vì sợ vợ, mà vì muốn chứng minh mình không phải kẻ vô dụng.

Tuấn bắt đầu về nhà sớm, đưa con đi học, thậm chí nấu ăn vào cuối tuần. Lan ban đầu nghi ngờ, nhưng dần dần thái độ của cô cũng dịu đi. Cô không còn quát tháo, thay vào đó là những câu nói nhẹ nhàng hơn. Cuộc sống gia đình tưởng chừng đã bước sang một trang mới. Nhưng Tuấn, vốn là người cẩn thận, vẫn cảm thấy có gì đó không ổn. Tại sao Lan thay đổi nhanh đến vậy? Anh lén đặt một máy ghi âm trong phòng ngủ để tìm hiểu.

Một tối, khi Tuấn giả vờ đi công tác, anh mở đoạn ghi âm từ xa. Giọng Lan vang lên, nhưng không phải với anh, mà là với một người đàn ông khác qua điện thoại: “Hắn bắt đầu làm tròn bổn phận rồi, cứ để hắn tin là mọi thứ ổn. Khi giấy tờ nhà xong, em sẽ biến mất với số tiền.” Tiếng người đàn ông cười lớn: “Kế hoạch hay lắm. Hắn tưởng cậu bỏ thái độ hỗn hào vì hắn, nhưng thực ra là để dụ hắn ký hết tài sản.” Lan đáp: “Đúng vậy, cứ để hắn tự hào một chút trước khi mất tất cả.”

Tuấn chết lặng. Hóa ra sự thay đổi của Lan không phải vì cảm động, mà là một phần của âm mưu chiếm đoạt tài sản anh vất vả gây dựng. Anh lập tức hành động, âm thầm hủy bỏ mọi giấy tờ ủy quyền đã ký với Lan, đồng thời thuê thám tử tìm hiểu người đàn ông bí ẩn kia. Một tuần sau, khi Lan tưởng mọi thứ đã nằm trong tay, cô nhận được thông báo từ ngân hàng rằng tài khoản chung đã trống rỗng. Tuấn bước vào nhà, nhìn thẳng vào mắt cô, lạnh lùng nói: “Tôi đã làm tròn bổn phận, nhưng có vẻ cô không giữ lời.” Trên tay anh là xấp ảnh chụp Lan và người tình, cùng hợp đồng giả mạo cô định dùng để chiếm nhà.

Lan tái mặt, còn Tuấn quay lưng rời đi, để lại cô với sự sụp đổ của chính màn kịch cô dựng nên.