Trong một ngôi làng nhỏ nằm nép mình bên cánh rừng già, có một cô gái tên Linh, nổi tiếng với trái tim nhân hậu. Linh sống một mình trong căn nhà gỗ đơn sơ, nhưng mỗi khi có ai cần giúp đỡ, cô luôn sẵn lòng dang tay.
Một buổi tối mùa đông lạnh giá, khi gió rít qua những tán cây, Linh nghe thấy tiếng gõ cửa yếu ớt. Mở cửa ra, cô thấy một lão ăn mày già nua, râu tóc bạc phơ, áo quần rách rưới, run rẩy trong cơn gió rét. Đôi mắt ông lão đục mờ, nhưng ánh lên chút gì đó ấm áp lạ kỳ.
“Cháu ơi, cho ta xin một góc nhà trú qua đêm này được không? Ta không chịu nổi cái lạnh ngoài kia nữa,” ông lão thều thào.
Linh không chút do dự. Cô mời ông lão vào nhà, đốt thêm củi trong lò sưởi, và chuẩn bị một bát cháo nóng hổi. Ông lão ăn ngấu nghiến, cảm ơn cô bằng nụ cười móm mém. Đêm đó, Linh nhường chiếc giường duy nhất của mình cho ông, còn cô trải một tấm chăn mỏng ngủ cạnh lò sưởi.
Sáng hôm sau, khi Linh thức dậy, ông lão đã biến mất. Cô kiểm tra khắp nhà, nhưng không thấy dấu vết gì ngoài một mảnh giấy nhỏ đặt trên bàn. Trên giấy là nét chữ nguệch ngoạc, run rẩy: “Cảm ơn lòng tốt của cháu. Ta để lại một món quà. Hãy giữ nó cẩn thận.”
Bên cạnh mảnh giấy là một chiếc hộp gỗ cũ kỹ, chạm khắc những hoa văn lạ lùng. Linh run run mở hộp, và cô sững sờ, suýt ngất khi nhìn thấy bên trong: một viên ngọc lấp lánh ánh sáng bảy màu, đẹp đến mức dường như không thuộc về thế gian này. Viên ngọc tỏa ra hơi ấm kỳ lạ, và khi Linh chạm vào, cô cảm nhận được một luồng năng lượng dịu dàng chảy qua cơ thể.
Tin đồn về viên ngọc nhanh chóng lan khắp làng. Người ta nói rằng nó có thể chữa lành mọi bệnh tật, mang lại may mắn, và thậm chí thực hiện điều ước. Nhưng Linh không bán nó, dù có kẻ trả giá bằng cả gia tài. Cô tin rằng viên ngọc là món quà từ một vị thần cải trang thành lão ăn mày, để thử lòng người. Thay vì giữ cho riêng mình, Linh dùng viên ngọc để giúp đỡ dân làng: chữa bệnh cho trẻ nhỏ, mang mùa màng tốt tươi, và xoa dịu những trái tim đau khổ.
Nhiều năm trôi qua, viên ngọc vẫn sáng lấp lánh, nhưng Linh nhận ra điều kỳ diệu thực sự không nằm ở viên ngọc, mà ở lòng tốt mà cô đã trao đi. Và mỗi khi cô nhìn vào viên ngọc, cô như thấy lại nụ cười móm mém của ông lão ăn mày, người đã dạy cô rằng lòng nhân ái là báu vật quý giá nhất.
News
Thị trường vàng chợ đen bỗng nhiên bình ổn đến đáng sợ trước pha tăng đà chạm mốc 112 triệu/lượng
Trong phiên giao dịch sáng nay (16/4), giá vàng trong nước tăng mạnh. Cả giá vàng miếng SJC và vàng nhẫn đều lập đỉnh mới 111 triệu đồng/lượng. Trong khi đó, giá vàng trên thị trường “chợ đen” lên tới…
Giữa khung cảnh ấy, một sự xuất hiện bất ngờ đã khiến tất cả mọi người s:ững s:ờ
Trong một khách sạn năm sao lộng lẫy ở trung tâm thành phố, không khí nhộn nhịp của một đám cưới xa hoa đang diễn ra. Những chiếc váy dạ hội lấp lánh, những bộ vest lịch lãm, và ánh…
Cậu bé ăn xin đ:ược người đàn ông cho 1 chiếc bánh bao bán ế, 20 năm sau quay lại trả ơn bằng 1 thứ không ngờ
Vào một buổi chiều đông lạnh giá ở Hà Nội năm 2005, cậu bé Minh, một đứa trẻ mồ côi lang thang, ngồi co ro bên vệ đường. Đôi mắt trong veo của cậu ánh lên nỗi đói khát, nhưng…
Nhặt được tiền tỷ mang trả lại, bà lão đồng nát không ngờ bị đối phương nói thiếu mất 100 triệu
Trong một buổi sáng mù sương ở ngoại ô Hà Nội, bà lão nhặt ve chai bất ngờ nhặt được túi tiền 100 triệu đồng. Quyết định trả lại của bà tưởng chừng sẽ là câu chuyện đẹp, nhưng ông…
4 năm để t:a:ng chồng với bao cay đắng, ngày tôi đi bước nữa thì chồng bất ngờ “sống lại”, xuất hiện trên xe sang
Bốn năm trôi qua, Hạnh vẫn sống trong nỗi đau mất chồng. Căn nhà nhỏ ở ngoại ô giờ chỉ còn cô và những kỷ niệm về Minh, người chồng cô yêu thương hết mực. Minh ra đi trong một…
Được người con nuôi biếu 10 triệu/tháng báo hiếu nhưng ngày đến thăm, tôi đã khóc nấc lên khi nhìn thấy thứ này
Bà Lan, một người phụ nữ 60 tuổi sống ở ngoại ô Sài Gòn, đã dành cả cuộc đời để nuôi dạy Hạnh, cô con gái nuôi mà bà nhận về từ trại trẻ mồ côi cách đây 30 năm….
End of content
No more pages to load