Ở một vùng quê miền Trung Việt Nam, nơi những phong tục xưa vẫn còn được giữ lại, có hai chị em gái tên là Hạnh và Phúc. Hạnh là chị, 25 tuổi, tính tình hiền lành, chăm chỉ, nhưng nhan sắc chỉ ở bình thường. Phúc, cô em gái 22 tuổi, lại xinh đẹp rực rỡ, với làn sóng da trắng viền và nụ cười làm lòng người. Hai chị em lớn lên trong một gia đình nghèo khó, cha mẹ làm nghề nông, nên từ nhỏ đã rất thân thiết, luôn chia sẻ mọi niềm vui nỗi buồn.
Trong làng, có một chàng trai tên là Dũng, con trai duy nhất của một gia đình khá giả, sở hữu nhiều ruộng đất và một cửa hàng buôn bán lớn. Dũng không chỉ đẹp trai mà còn có tài kinh doanh, là niềm mơ ước của nhiều cô gái trong vùng. Nhưng Dũng lại xin yêu Phúc ngay từ lần đầu gặp cô khi cô đi hái rau ngoài đồng. Phúc cũng đáp lại tình cảm của Dũng, và suy bao lâu, hai người trở thành một đôi đôi khiến cả làng ngưỡng mộ.
Tuy nhiên, gia đình Dũng lại không đồng ý. Mẹ Dũng, bà Liên, là một người phụ nữ bảo thủ, tin rằng Phúc quá xinh đẹp sẽ khó giữ được hạnh phúc gia đình. Bà muốn Dũng cưới Hạnh, người chị lớn, vì bà cho rằng Hạnh hiền lành, đảm đang, sẽ là một người vợ tốt. Dũng phản đối kịch liệt, nhưng bà Liên minh quyết định: “Nếu con không cưới Hạnh, mẹ sẽ từ con. Nhưng nếu con đồng ý, mẹ sẽ cho phép con cưới cả Phúc làm vợ hai. Dù sao hai chị em cũng thân thiết, sẽ không có chuyện ghen tị.”
Dũng, dù không muốn, nhưng vì tình yêu kêu tê với Phúc và áp lực từ mẹ, cuối cùng đành lòng đồng ý. Phúc, dù đau lòng khi phải chia sẻ chồng, cũng chấp nhận vì không muốn mất Dũng. Hạnh, dù biết Dũng không yêu mình, vẫn gật đầu vì nghĩ rằng đây là cơ hội để gia đình thoát nghèo, và cô cũng không muốn em gái mình đau khổ.
Đám cưới được tổ chức linh đình, cả làng đến chúc mừng, nhưng ai cũng xì xào về chuyện Dũng cưới cả hai chị em. Đêm tân hôn, theo phong tục, Dũng phải ở với Hạnh – người vợ cả – trước. Hạnh, dù không có tình cảm sâu đậm với Dũng, vẫn cố gắng làm tròn bổn phận. Nhưng trong lòng cô nặng nhẹu, vì cô biết Dũng chỉ nghĩ đến Phúc. Đêm đó, Dũng gần như không nói gì với Hạnh. Anh chỉ im, quay lưng về phía cô, và không hề chạm vào cô. Hạnh phúc nằm bên cạnh, nước mắt Yên tĩnh rơi. Cô cảm nhận rõ sự lạnh nhạt và nỗi đau của một người vợ không được yêu.
Sáng hôm sau, Hạnh dậy sớm, Yên tĩnh thu quần áo. Cô không nói gì với Dũng, chỉ để lại một mảnh giấy nhỏ: “Em biết anh không yêu em. Em không thể sống như thế này. Em sẽ về nhà mẹ, để anh và Phúc được hạnh phúc.” Khi Tỉnh Tỉnh dậy, anh thấy Hạnh đã rời đi. Anh không ui theo, chỉ thở dài, vì trong bụi tâm, anh biết mình đã làm tổn thương cô.
Hạnh trở về nhà mẹ đẻ, mang theo nỗi buồn tủi nhục. Mẹ cô, bà Nga, thấy con gái về trong bộ dạng thông thờ, lập tức hiểu chuyện. Bà ôm Hạnh phúc, an ủi: “Con không có lỗi. Đàn ông như Dũng không xứng đáng với con. Mẹ sẽ không để con chịu thiệt bù nữa.” Hạnh phúc khóc nở, nhưng trong lòng cô cũng cảm thấy nhẹ nhõm. Cô nhận ra rằng, dù nghèo khó, cô vẫn có thể sống một cuộc đời tự do, không phải chịu đựng sự dịu nhạt và tổn thương.
Trong khi đó, Phúc và Dũng tiếp tục cuộc sống của họ. Nhưng Phúc không thể hạnh phúc trọn vẹn. Cô luôn cảm thấy có lỗi với chị gái, và mỗi lần nhìn Dũng, cô lại nhớ đến ánh mắt buồn bã của Hạnh. Dần dần, Phúc trở nên trầm tĩnh, không còn là cô gái rạng rỡ như trước. Dũng, dù có Phúc bên cạnh, cũng không thể quên được sự hy sinh của Hạnh. Anh bắt đầu cảm thấy cơn giận, nhưng đã quá đủ để chữa lành.
Hạnh phúc, sau khi trở về nhà mẹ, quyết định không quay lại với Dũng. Cô bắt đầu làm việc chăm chỉ, giúp mẹ buôn bán ở chợ, và tăng dần, cô tìm lại được niềm vui trong cuộc sống. Một năm sau, Hạnh gặp một người đàn ông khác, một anh hiền hiền lành trong làng. Anh không giàu có nhưng yêu thương và trân trọng Hạnh phúc thật lòng. Họ kết hôn trong một lễ cưới nhỏ, và cuối cùng Hạnh phúc cũng tìm được hạnh phúc thực sự.
Còn Phúc và Dũng, dù vẫn sống với nhau, nhưng cuộc hôn nhân của họ luôn bị ám ảnh bởi bóng hình của Hạnh. Dân làng, mỗi lần nhắc đến câu chuyện này, đều cảm thấy: “Hạnh là người không quan tâm nhất. Cô ấy đã chọn rời đi để giữ lại lòng tự trọng, và cuối cùng, cô ấy mới là người hạnh phúc nhất.”
News
Lan thẳng thừng nói với bà Hiền: “Mẹ, mẹ già rồi, ở đây cũng khổ, hay mẹ ra ở nhà dưỡng lão đi, tụi con lo cho mẹ chỗ tốt nhất!
Bà Hiền, 75 tuổi, sống cô đơn trong căn nhà nhỏ ở làng quê yên bình. Chồng mất sớm, bà một mình nuôi cậu con trai duy nhất là Nam lớn khôn. Nam lấy vợ, chị Lan, một người phụ…
Đỉnh điểm xảy ra vào ngày thứ mười lăm Minh nằm viện
Tại một bệnh viện nhỏ ở ngoại ô, nơi những hành lang trắng toát luôn tràn ngập tiếng máy móc và mùi thuốc sát trùng, có một người phụ nữ tên Lan thu hút mọi ánh nhìn. Không phải vì…
Quá bất ngờ với bà trùm vàng ở Việt Nam
Trong ngành kim hoàn phía Bắc vài chục năm nay, vàng Bảo Tín là một cái tên quen thuộc. Từ Bảo Tín, các thương hiệu như Bảo Tín Minh Châu, Bảo Tín Mạnh Hải, Bảo Tín Thanh Vân,… cũng là…
Minh nghe mà run rẩy. Anh nhớ lại câu chuyện mẹ anh từng kể
Đó là một buổi chiều u ám ở làng quê nhỏ, nơi sương mù giăng kín con đường dẫn vào nghĩa trang. Minh, một chàng trai 28 tuổi, lái xe từ thành phố về thăm quê theo lời mời của…
Thất vọng lời xin lỗi của BTV Quang Minh
Sau vài ngày im lặng, BTV Quang Minh VTV chính thức xin lỗi vì đã nhận lời quảng cáo sữa. Đầu bài viết, BTV Quang Minh xin lỗi vì “để xảy ra một sự việc khiến dư luận băn khoăn…
Dân mạng bức xúc vì loại sữa của BTV Quang Minh
Gần đây, nhiều vụ việc liên quan đến chuyện nghệ sĩ, người nổi tiếng quảng cáo sản phẩm gây tranh cãi trên mạng xã hội. Trong đó, nhiều người nổi tiếng như MC Vân Hugo, BTV Quang Minh, NSND Hồng…
End of content
No more pages to load