Lan vừa bước chân vào nhà chồng được ba ngày. Đám cưới rình rang, ai cũng khen cô may mắn lấy được Minh – con trai duy nhất của một gia đình giàu có ở vùng quê trù phú. Nhà chồng cô sở hữu hàng chục hecta đất trồng cây ăn quả, một cơ ngơi mà bất cứ ai cũng thèm muốn. Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, sáng ngày thứ ba, khi cô còn đang lúi húi dọn dẹp trong bếp, mẹ chồng đột ngột gọi cô lên nhà trên với giọng gấp gáp: “Lan, lên ngay, nhà có việc quan trọng!”
Bước vào phòng khách, Lan ngỡ ngàng khi thấy cả gia đình nhà chồng đã tề tựu đông đủ: bố mẹ chồng, hai cô em chồng, thậm chí cả ông chú họ xa từ thành phố cũng có mặt. Bố chồng – ông Tâm – ngồi ở ghế chính giữa, gương mặt nghiêm nghị, tay cầm một xấp giấy tờ dày cộp. Không khí căng thẳng đến mức Lan cảm thấy nghẹt thở. Cô khẽ liếc sang Minh, nhưng chồng cô chỉ cúi đầu, không nói gì.
“Thôi, mọi người đến đủ rồi, tôi nói luôn,” ông Tâm lên tiếng, giọng trầm như đúc. “Hôm nay nhà mình họp để chia tài sản. Từ giờ, đất đai, nhà cửa, vườn tược sẽ được phân định rõ ràng, không để sau này lằng nhằng.”
Lan sững sờ. Chia tài sản? Mới cưới có ba ngày, nhà chồng đã vội vàng thế này sao? Cô cố giữ bình tĩnh, nghĩ rằng có lẽ đây là phong tục gì đó của gia đình mà cô chưa hiểu. Nhưng khi ông Tâm đọc từng dòng trong tờ giấy, tim cô như ngừng đập: toàn bộ tài sản – từ căn nhà lớn, mảnh đất ven sông, đến vườn cây ăn quả – đều được chia cho hai cô em chồng và ông chú họ. Tên Minh không xuất hiện trong bất kỳ phần nào, và dĩ nhiên, cô – con dâu mới – cũng chẳng được nhắc đến.
Không kìm được, Lan bật thốt lên: “Tại sao lại như vậy?”
Cả căn phòng im phăng phăng. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô. Ông Tâm chậm rãi đặt xấp giấy xuống, nhìn cô với đôi mắt sắc lạnh: “Con hỏi tại sao? Vậy để bố nói rõ. Minh không phải con ruột của bố. Nó là con nuôi, được bố mẹ nhặt về từ cô nhi viện hơn hai mươi năm trước. Giờ bố mẹ già rồi, phải lo cho con cái thật sự của mình trước khi nhắm mắt. Con vừa vào nhà, bố nói luôn để con khỏi hy vọng hão.”
Lan chết lặng. Cô quay sang Minh, chờ một lời giải thích, nhưng anh chỉ lặng lẽ gật đầu, như xác nhận lời bố chồng là sự thật. Đầu óc cô quay cuồng. Hóa ra, người chồng cô yêu thương, người mà cô nghĩ sẽ cùng mình xây dựng tương lai, lại không có chút quyền thừa kế nào trong gia đình này. Nhưng điều khiến cô sốc hơn cả là câu nói tiếp theo của ông Tâm:
“Nhưng con yên tâm, bố đã chuẩn bị cho Minh một thứ khác. Coi như quà cưới cho hai đứa.”
Ông Tâm đưa ra một chiếc phong bì cũ kỹ. Minh run run mở ra, bên trong là giấy tờ sở hữu một căn nhà nhỏ ở ngoại ô và một mảnh đất trồng rau. Lan nhìn chồng, rồi nhìn chiếc phong bì, chợt nhận ra rằng cuộc đời cô vừa bước sang một ngã rẽ hoàn toàn khác. Không phải sự giàu sang cô từng mơ ước, mà là một khởi đầu khiêm tốn, nhưng ít ra, nó thuộc về hai người.
Cô mỉm cười nhạt, nắm tay Minh, thì thầm: “Vậy cũng được. Miễn là anh không giấu em thêm chuyện gì nữa.” Minh ngẩng lên, ánh mắt lấp lánh: “Anh thề, từ giờ chỉ có em và anh thôi.”
News
“Mẹ kế” sang chảnh sắp cho Thu Quỳnh 1 bài học của Cha Tôi Người Ở Lại: Mới lên phim đã làm 1 điều mà suốt 20 tập chưa đạt được, ngoài đời có cuộc sống đầy bí ẩn
Hình ảnh Lương Thu Trang xuất hiện sang chảnh ở những tập mới nhất của Cha Tôi, Người Ở Lại gây chú ý không nhỏ cho người xem. Bộ phim giờ vàng hot Cha Tôi, Người Ở Lại đã khép lại giai…
Anh sếp trông không mấy uy tín trong phim “Cha tôi, người ở lại” nói gì khi nhiều khán giả đòi sửa kịch bản
Trong số diễn viên trẻ của phim “Cha tôi, người ở lại”, Kiên Trần được nhiều khán giả yêu mến với vai Đại “thiếu gia”. Nhân vật này không chỉ sở hữu gia thế ấn tượng, có tính cách hài…
“Con ước có tiền mua cho ngoại cái bánh kem, để ngoại biết cảm giác ăn bánh kem ra sao”
Trong một ngôi làng nhỏ nép mình bên dòng sông lặng lẽ, Hạnh sống cùng bà ngoại trong căn nhà mái ngói đơn sơ. Hạnh mới mười hai tuổi, nhưng đôi mắt em đã mang những nét trầm tư của…
Tới công chuyện, vợ chồng “cậu Ba” Cao Minh Đạt – Nhật Kim Anh bị réo tên sau ồn ào kẹo rau củ của Quang Linh Vlogs
Bộ Công an vừa triệt phá đường dây sản xuất sữa bột giả cho bà bầu, trẻ sinh non… với doanh thu gần 500 tỷ đồng tại. Công ty Cổ phần Dược quốc tế Rance Pharma và Công ty Cổ…
“Nếu sự tồn tại hiện giờ của bạn là kết quả của việc thay đổi quá khứ của một người khác, bạn sẽ không thể thay đổi quá khứ được nữa.”
Hà Nội một chiều mưa, chiếc xe máy chở Linh và Phong lao vun vút trên đường. Tiếng còi xe, ánh đèn pha, rồi một cú va chạm kinh hoàng. Linh tỉnh dậy trong bệnh viện, toàn thân đau nhức,…
Trong cơn cho:áng vá:ng, tôi lao tới ôm tay người có vẻ là đội trưởng, vừa khóc vừa gào: “Chú ơi, rốt cuộc khi nào nhà nước mới phát người yêu cho cháu vậy ạ?
Cả toa tàu im phăng phắc, như thể thời gian ngừng trôi. Nhóm lính trẻ, chắc vừa từ doanh trại ra, đồng loạt quay lại nhìn tôi, mặt ai nấy đều đờ ra như vừa chứng kiến một màn trình…
End of content
No more pages to load