“Nghĩ trước giờ lúc nào em cũng lo tròn bổn phận không sao, chỉ 1 hôm có việc bà lại nói con dâu như vậy. Em rón rén ngồi vào mâm nói với mẹ chồng…”, nàng dâu kể.

“Trưởng tôn, trưởng đinh” là chức phận đầy trọng vọng được các cụ đặt lên vai người con trai đứng đầu 1 gia đình, 1 dòng tộc. Đặc biệt, cô gái nào “lấy phải” trưởng tôn ấy, đương nhiên cũng được “thăng chức” thành dâu trưởng với trọng trách không kém gì chồng. Thế nên với nhiều chị em, chức dâu trưởng trở thành nỗi ám ảnh với cả núi trách nhiệm phải làm.

Mới đây một nàng dâu trưởng vì quá mệt mỏi với cảnh làm dâu của mình đã lên mạng than thở: “Có ai mệt với chức dâu trưởng như em không. Thật chứ nếu trả được chắc em trả lâu rồi.

Chồng em không chỉ là con trưởng trong nhà mà còn là trưởng tộc luôn. Đã vậy mẹ chồng em lại mang nặng tư tưởng thời các cụ, dâu trưởng là phải thế này, thế kia khiến em mệt kinh người.

Ngày trước mới cưới, vợ chồng em xin ra ở riêng nhưng mẹ chồng không cho. Bà bảo con trưởng phải ở trên đất hương hỏa của gia đình tổ tiên để còn lo chuyện nội tộc.

Ngay sau cưới, bà đưa em 1 danh sách dài ngày giỗ lễ trong họ yêu cầu em học thuộc, không được phép quên. Cứ thi thoảng bà lại hỏi ngày là ngày giỗ của ai. Nhầm lẫn tí, kiểu gì em cũng bị bà ‘lên lớp’ cho cả buổi.

Nhà có giỗ, dâu trưởng về muộn liền bị mẹ chồng mắng giữa bao người, song chỉ một câu đáp nhẹ nhàng lại khiến cả nhà tấm tắc-1

Kinh nhất là những ngày họ mạc có việc là em phải rửa bát đũa từ mấy ngày trước. Mà mỗi lần làm cỗ đâu có ít, họ nhà chồng em lớn, nếu gọn cũng tầm chục mâm, mình em lo hết. Thực phẩm lên danh sách đi mua từ tinh mơ, mờ sáng. Về lại hùng hục lao đầu nấu nướng cỗ bàn, ăn xong lại mình ngồi rửa bát. Làm tốt không sao, vô ý sơ sảy tí lại mang tiếng dâu vụng, dâu đoảng. Nói chung là mệt lắm.

Hôm thứ 5 tuần trước là giỗ lần thứ 9 của cụ chồng em. Mọi năm em vẫn ở nhà lo cỗ bàn nhưng lần này giỗ cụ lại đúng hôm công ty em có việc quan trọng, sếp quy định rõ không nhân viên nào được phép vắng mặt. Chẳng còn cách nào, em đành về nói khó với bố mẹ chồng để hôm đó lên công ty họp. Khi nào xong sẽ về ngay cùng cả nhà làm cỗ.

Song do công việc của công ty đang căng thẳng nên cuộc họp kéo dài hết cả buổi sáng. Họp xong, em vội vàng phóng xe về, tới nhà là 11h30 trưa, cỗ bàn đã nấu xong. Mọi người thấy em ai cũng niềm nở chào hỏi, không ý kiến gì. Riêng mẹ chồng em đi từ dưới bếp lên, nhìn con dâu bà chép miệng: ‘Nhà có việc, dâu trưởng trốn mất mặt, tới bữa mò về. Đúng là trưởng ăn’.

Bà nói giữa nhà khiến mọi người đang chuyện trò đều im lặng ngoái lại nhìn em. Mặt em đỏ bừng, không phải vì xấu hổ, ngượng ngùng gì mà là vì bực. Nghĩ trước giờ lúc nào em cũng lo tròn bổn phận không sao, chỉ 1 hôm có việc bà lại nói con dâu như vậy.

Em rón rén ngồi vào mâm nói với mẹ chồng: ‘Công ty con có việc quan trọng không thể nghỉ được. Chuyện này con đã xin phép bố mẹ từ hôm qua, chứ không hề trốn việc. Bao năm con về làm dâu nhà mình, mỗi khi họ mạc, gia đình có việc, con chưa bao giờ quản ngại thức khuya dậy sớm lo tròn bổn phận trách nhiệm của mình. Ngay như giỗ cụ hôm nay, tuy con không ở nhà nấu nướng được nhưng bát đĩa con chuẩn bị từ chiều qua. Thực phẩm thức ăn con đi chợ từ tờ mờ sáng để mọi người ở nhà nấu. Con tin các cô, các thím ngồi đây cũng hiểu tấm lòng của con.

Nếu thật sự mẹ thấy con không xứng với chức dâu trưởng, vậy con xin ‘gửi’ lại để mẹ xem ai làm tốt hơn con thì trao cho người đó ạ.

Mẹ chồng em chưa kịp phản ứng thì mấy cô mấy thím nhà chồng ngồi cạnh thêm lời: ‘Con H. nó nói đúng đó chị. Chị đừng khắt khe với con dâu quá. Nói thật, không phải bênh đâu nhưng em thấy cái H. nó làm dâu chẳng chê trách được điểm nào. Nó chịu thương chịu khó, lại hoạt bát thế, không kiếm được dâu trưởng hơn nó đâu’.

Nhà có giỗ, dâu trưởng về muộn liền bị mẹ chồng mắng giữa bao người, song chỉ một câu đáp nhẹ nhàng lại khiến cả nhà tấm tắc-2

Ảnh minh họa

Mẹ chồng em chép miệng rồi nghĩ sao lại gắp cho em miếng đùi gà, cười nói hỏi con dâu công việc công ty giải quyết xong chưa, chưa xong thì tí cứ đi trước để bát đĩa mọi người dọn”.

Quả thật, làm dâu vốn đã là công việc không hề dễ dàng với chị em, đã vậy còn làm dâu trưởng thì áp lực, gánh nặng còn lớn hơn nhiều lần. Mọi ứng xử, lời ăn tiếng nói đều phải chuẩn mực bởi họ luôn ở trong tình trạng “trên soi xuống, dưới trông lên”. Song cũng không phải là quá khó khi nàng dâu toàn tâm toàn ý với gia đình chồng. Đồng thời, có những lúc cũng chúng ta cũng cần nói lên quan điểm, suy nghĩ của bản thân để được nhà chồng san sẻ, thấu hiểu. Như thế quan hệ gia đình sẽ nhẹ nhàng, vui vẻ hơn.