Buổi tối hôm ấy, không khí trong căn nhà nhỏ của Nam bỗng chốc trở nên ngột ngạt. Nam vừa đi làm về, bụng đói cồn cào, ngồi vào bàn ăn thì thấy bát cơm vợ nấu nhão nhoẹt như cháo. Anh bực mình, không kiềm chế được mà quát lên: “Cô nấu cái gì thế này? Cơm nhão thế này ai mà nuốt nổi? Làm vợ kiểu gì không biết!”
Hạnh, vợ Nam, đang bận rót nước cho lũ trẻ, khựng lại. Cô không nói gì, chỉ lặng lẽ đặt cái cốc xuống bàn, ánh mắt thoáng buồn nhưng không đáp lại. Nam càng bực, nghĩ vợ mình vô trách nhiệm, lại tiếp tục cằn nhằn:
“Cô không biết nấu thì để tôi thuê osin, đỡ phải ăn mấy thứ thế này!”
Bỗng nhiên, Hạnh đứng dậy, bước vào phòng ngủ. Nam tưởng cô giận dỗi bỏ đi như mọi lần, nhưng không ngờ vài phút sau, cô quay ra, tay cầm một cuốn sổ đỏ đặt “bộp” xuống bàn ngay trước mặt anh. Nam ngẩn người, chưa kịp hiểu chuyện gì thì Hạnh lên tiếng, giọng bình tĩnh đến lạnh lùng:
“Đây là căn nhà đứng tên tôi, anh xem đi. Tôi với các con sẽ đi khỏi đây ngay bây giờ. Anh muốn ăn cơm ngon thì tự lo.”
Nói xong, cô kéo vali đã chuẩn bị sẵn từ bao giờ, gọi hai đứa con đang ngồi xem tivi: “Tụt, Tí, đi với mẹ!” Hai đứa nhỏ ngơ ngác nhưng ngoan ngoãn chạy theo. Nam sững sờ, định mở miệng giữ lại thì Hạnh đã dắt con ra cửa, bóng dáng ba mẹ con khuất dần trong ánh đèn đường.
Căn nhà rơi vào im lặng. Nam ngồi đó, tay run run mở cuốn sổ đỏ. Đúng là căn nhà đứng tên Hạnh thật – anh nhớ ra, hồi mua nhà, vì anh từng dính nợ tín dụng đen, hai vợ chồng đã thống nhất để cô đứng tên cho an toàn. Nhưng giờ phút này, anh chỉ thấy hối hận ngập tràn. Anh đã quá lời, đã không trân trọng người vợ tần tảo bao năm qua.
Đêm đó, Nam không ngủ được, cứ nghĩ đến cảnh Hạnh và các con lang thang đâu đó mà lòng dạ rối bời. Sáng hôm sau, anh quyết định gọi điện xin lỗi, định bụng sẽ tìm vợ con về bằng mọi giá. Nhưng khi vừa nhấc máy, chuông cửa vang lên. Nam vội vàng chạy ra mở, hy vọng là Hạnh quay về.
Cửa mở, trước mặt anh không phải Hạnh, mà là một người đàn ông lạ mặt mặc vest, tay cầm cặp táp. Ông ta mỉm cười, đưa ra một tờ giấy:
“Chào anh Nam, tôi là luật sư của chị Hạnh. Đây là đơn ly hôn, chị ấy nhờ tôi mang đến. À, tiện thể, căn nhà này chị ấy đã bán cho tôi từ tuần trước, hôm nay tôi đến để thông báo anh dọn đồ trong vòng 24 giờ. Chúc anh một ngày tốt lành!”
Nam đứng như trời trồng, tờ đơn ly hôn trên tay rơi xuống đất. Hóa ra, cuốn sổ đỏ tối qua chỉ là một bản sao để đánh lừa anh. Hạnh đã âm thầm lên kế hoạch từ lâu, và giờ đây, anh không chỉ mất vợ con, mà còn mất luôn cả mái nhà anh từng nghĩ là của mình.
News
Được mệnh danh là “con cưng” của cả Hong Kong vì một vai diễn trong phim “mừi tém”, Ông Hồng đẹp đến mức nào mà khiến Cổ Thiên Lạc bán nhà để theo đuổi
Sau khi đoạt danh hiệu Hoa hậu châu Á năm 1989, Ông Hồng ký hợp đồng với hãng phim ATV và chính thức bước chân vào làng giải trí. Sở hữu gương mặt thuần khiết cùng thân hình gợi cảm,…
Hiếm có sao nam này nào nhưu người này: Trẻ thì sự nghiệp toàn đóng vai chính, về già như “tổng tài hàng xịn giá chất” từ truyện bước ra
Phong thái của mỹ nam một thời này được ví như “tổng tài đời thật”. Thời gian gần đây đề tài “tổng tài bá đạo” khiến MXH phát sốt trở lại, sau khi màn ảnh Hoa ngữ sản sinh ra…
Minh tinh đắt giá Hong Kong từ bỏ hào quang để lấy chồng hào môn, 28 năm bán mạng t:r:ả n:ợ giờ thành bà thím không ai nhận ra
Trần Tú Văn là diễn viên Hồng Kông kỳ cựu, sở hữu ngoại hình xinh đẹp và giọng hát ngọt ngào. Sau khi thể hiện thành công ca khúc chủ đề cùng tên của bộ phim ‘Võ hiệp phong lưu’…
Sao nam từng khiến cả phụ nữ châu Á xao xuyến nay phải “xuống nước” với “nóc nhà” quyền lực, bỏ hết tất cả tha phương ở nước ngoài vì… sợ vợ nhiễm lạnh
Ngô Đại Dung, tài tử từng được mệnh danh “Đệ nhất mỹ nam Singapore”, luôn nhường nhịn mỗi lần vợ chồng tranh cãi. Trên Mpweekly, Ngô Đại Dung chia sẻ mùa đông năm nay, ông và vợ – Chung Thục Tuệ…
Chúng tôi không yêu nhau, không định vượt qua ranh giới, chỉ là những câu chuyện vu vơ về công việc, về những ngày mệt mỏi
Tôi gặp anh vào một buổi chiều mưa, trong quán cà phê nhỏ xíu ở góc phố cũ. Tôi 28 tuổi, vừa cưới được hai năm, còn anh đã có một cô con gái nhỏ. Chúng tôi không định yêu…
Đôi khi, đàn ông giấu giếm không phải vì họ phản bội, mà vì họ sợ mất thứ gì đó quan trọng hơn cả gia đình
Tôi làm nghề tư vấn tâm lý, công việc tưởng chừng như chỉ là lắng nghe và đưa ra vài lời khuyên vô thưởng vô phạt. Nhưng có những ngày, một câu nói tưởng chừng nhỏ nhặt lại trở thành…
End of content
No more pages to load