Một ngày mưa phùn tháng Mười. Tòa án Nhân dân thành phố chật kín người. Trong góc phòng xử, Nguyễn Văn Hùng, một trung úy cảnh sát 32 tuổi, ngồi lặng lẽ, đôi mắt trũng sâu vì những đêm mất ngủ. Bộ đồng phục cảnh sát từng là niềm tự hào của anh giờ chỉ còn là ký ức. Hôm nay, anh bị xét xử vì tội “lạm dụng chức quyền” – một cáo buộc mà anh thề rằng mình không hề phạm phải.
Hùng từng là một sĩ quan tận tụy thuộc đội phòng chống ma túy. Anh và chú chó nghiệp vụ tên Bão – một con Becgie thông minh, trung thành – đã phá không ít vụ án lớn. Bão không chỉ là đồng nghiệp, mà còn là người bạn thân thiết nhất của Hùng. Nhưng giờ đây, khi đứng trước vành móng ngựa, Hùng chỉ có một yêu cầu duy nhất: được gặp lại Bão lần cuối trước khi nghe phán quyết.
“Thưa quý tòa, tôi không xin gì hơn ngoài việc được gặp chú chó của mình,” Hùng nói, giọng run run nhưng kiên định. Thẩm phán, một người phụ nữ trung niên, nhìn anh với ánh mắt khó hiểu nhưng cuối cùng cũng đồng ý. Tiếng xì xào vang lên trong phòng xử. Ai cũng tò mò: tại sao một người sắp nhận án tù lại chỉ quan tâm đến một con chó?
Bão được dẫn vào phòng. Con Becgie to lớn, bộ lông đen bóng xen lẫn vệt nâu, bước đi chậm rãi. Đôi mắt nó sáng lên khi nhìn thấy Hùng, nhưng dường như có gì đó uể oải, khác với sự nhanh nhẹn thường ngày. Hùng quỳ xuống, ôm lấy Bão, thì thầm: “Tao xin lỗi mày, Bão. Tao không bảo vệ được mày.” Bão liếm vào tay anh, như thể muốn an ủi.
Khoảnh khắc ấy, không ai trong phòng xử cầm được nước mắt. Nhưng đó cũng là lần cuối Hùng được chạm vào người bạn của mình.
Một tuần sau phiên tòa, Hùng bị kết án 7 năm tù. Cáo buộc cho rằng anh đã nhận hối lộ từ một băng đảng ma túy để làm ngơ cho đường dây buôn lậu. Bằng chứng là những giao dịch ngân hàng đáng ngờ và lời khai từ một nhân chứng bí mật. Hùng một mực kêu oan, nhưng không ai tin anh – ngoại trừ Bão.
Trong tù, Hùng nhận được tin sét đánh: Bão đã chết. Báo cáo chính thức nói rằng Bão bị bệnh và qua đời vì suy kiệt. Nhưng một người bạn đồng nghiệp cũ, Trung, lén gửi cho Hùng một lá thư. Những dòng chữ nguệch ngoạc trong thư khiến anh lạnh sống lưng:
“Hùng, Bão không chết vì bệnh. Tao thấy nó bị tiêm thuốc độc. Có kẻ muốn bịt miệng cả mày lẫn Bão. Vụ án mày bị vu oan liên quan đến một sếp lớn trong ngành. Bão đã phát hiện ra thứ gì đó trong lần đi tuần cuối cùng, nhưng tao không kịp tìm hiểu. Cẩn thận, Hùng. Đừng tin ai.”
Hùng nắm chặt lá thư, máu trong người như sôi lên. Anh nhớ lại lần cuối cùng đi tuần với Bão, khi con chó sục sạo dữ dội quanh một kho hàng bỏ hoang. Lúc đó, Hùng bị gọi đi đột xuất, để lại Bão với một đồng nghiệp khác. Anh đã không nghĩ gì nhiều, nhưng giờ đây, mọi thứ trở nên rõ ràng. Bão đã tìm thấy thứ không nên thấy – có thể là hàng cấm, hoặc bằng chứng liên quan đến một đường dây lớn hơn, được bảo kê bởi chính những người trong ngành.
Dù bị giam trong tù, Hùng không bỏ cuộc. Anh bắt đầu ghi chép mọi chi tiết mình nhớ được, từ những cuộc gặp, những mệnh lệnh bất thường, đến những gương mặt khả nghi. Anh nhờ Trung, người đồng nghiệp duy nhất còn tin tưởng, âm thầm điều tra bên ngoài. Trung phát hiện rằng nhân chứng bí mật trong vụ án của Hùng đã biến mất, và tài khoản ngân hàng được dùng để vu oan cho Hùng thực chất thuộc về một công ty ma. Những manh mối này dẫn đến một cái tên: Đại tá Minh, một quan chức cấp cao trong lực lượng.
Nhưng sự thật càng lộ ra, nguy hiểm càng đến gần. Trung bị tai nạn giao thông bí ẩn, may mắn sống sót nhưng phải nằm viện. Hùng nhận được lời cảnh báo từ một cai tù: “Im mồm nếu muốn sống.” Nhưng anh không thể dừng lại. Bão đã chết vì anh, và anh nợ người bạn ấy một lời giải.
Ba năm sau, Hùng được thả sớm nhờ một tổ chức phi chính phủ đấu tranh cho các vụ án oan sai. Một phần sự thật đã được phơi bày: Đại tá Minh bị điều tra vì dính líu đến một đường dây ma túy quốc tế. Nhưng gã vẫn tại vị, và nhiều bằng chứng quan trọng đã bị xóa sạch. Hùng, giờ đây là một người đàn ông khắc khổ, đứng trước mộ Bão, đặt lên đó một chiếc vòng cổ cũ của chú chó.
“Anh sẽ không bỏ cuộc, Bão,” Hùng thì thầm. “Dù có mất tất cả, anh sẽ tìm ra sự thật.”
Dưới cơn mưa Hà Nội, bóng dáng Hùng hòa vào màn sương. Cuộc chiến của anh vẫn chưa kết thúc, và đâu đó, linh hồn của Bão dường như vẫn đang dõi theo, chờ ngày công lý được thực thi.
News
Ngày tôi đính hôn, chú hàng xóm liền tặng món quà trị giá 3 tỷ không rõ lý do, nhà trai bức xúc mang trầu cau về
Nói xong, chồng tương lai của tôi tức giận ra về, còn bố của anh ấy trách bố mẹ tôi không biết dạy dỗ con gái khiến 2 gia đình mất mặt. Sau đó, nhà trai mang trầu cau về,…
L;;ột ga giường của mẹ chồng đi giặt, con dâu ch:;;ết đứng với bí mật đằng sau 33 tờ giấy mỏng
Trong một buổi sáng yên bình tại ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô, Linh, cô con dâu mới về làm dâu được vài tháng, quyết định dọn dẹp phòng mẹ chồng để thể hiện sự chu đáo. Bà Hạnh, mẹ…
“Nhìn mẹ cô dâu kìa, ng:;hèo mà bày đặt làm thông gia với nhà này”
Tại một làng quê nhỏ ở miền Trung Việt Nam, chị Lan, một người mẹ nghèo nuôi con gái một mình suốt 20 năm, chuẩn bị cho ngày cưới của con gái mình, bé Hương, với Minh – con trai…
Trong túi chị chỉ còn vỏn vẹn 20 nghìn đồng, không đủ để mua sữa cho đứa con trai 5 tuổi đang sốt cao ở nhà
Trong một buổi chiều mưa tầm tã tại một khu phố nhỏ ở ngoại ô Sài Gòn, chị Hoa, một người mẹ đơn thân 38 tuổi, lặng lẽ bước vào siêu thị mini gần nhà. Với chiếc áo mưa sờn…
Mỗi lần con bé ngây thơ chỉ vào những người đàn ông trên phố và hỏi: “Mẹ ơi, đó có phải bố con không?”, tim tôi lại nhói đau
Lan, một bà mẹ đơn thân 28 tuổi, sống cùng cô con gái nhỏ Minh Anh trong một căn hộ chật chội ở Sài Gòn. Minh Anh, mới 5 tuổi, hồn nhiên nhưng hay hỏi về bố. Mỗi lần con…
Tôi đứng trước cửa phòng bệnh, tay nắm chặt chiếc phong bì chứa 100 triệu đồng, số tiền tiết kiệm cuối cùng của hai vợ chồng
Tôi đứng trước cửa phòng bệnh, tay nắm chặt chiếc phong bì chứa 100 triệu đồng – số tiền tiết kiệm cuối cùng của hai vợ chồng. Mẹ chồng nằm trên giường, gương mặt tái nhợt nhưng ánh mắt vẫn…
End of content
No more pages to load