Ngày cưới của tôi và Nam diễn ra trong không khí rộn ràng, tiếng cười nói vang vọng khắp hội trường. Tôi mặc váy cưới trắng tinh khôi, tay đan chặt tay Nam, lòng ngập tràn hạnh phúc. Đám cưới đã đi được nửa chừng, khách khứa đang nâng ly chúc mừng thì cánh cửa lớn bật mở. Một bóng dáng quen thuộc bước vào, kéo theo ánh mắt tò mò của mọi người. Là Linh – bạn gái cũ của Nam. Cô ấy mặc chiếc váy suông rộng, tay ôm bụng bầu lùm lùm, bước đi chậm rãi nhưng đầy quyết tâm.
Tiếng xì xào nổi lên như sóng vỗ. Tôi cảm nhận bàn tay Nam siết chặt hơn, hơi thở anh trở nên nặng nề. Linh dừng lại ngay giữa lối đi, đôi mắt đỏ hoe nhìn thẳng vào Nam, giọng run run nhưng đủ lớn để cả hội trường nghe thấy:
“Anh Nam, em không muốn phá đám cưới của anh. Nhưng đứa bé trong bụng em… là con anh. Em chỉ xin anh một lần, nhường anh lại cho em, cho con chúng ta có một gia đình trọn vẹn.”
Cả hội trường chết lặng. Mẹ Nam đứng bật dậy, tay run run chỉ vào Linh: “Cô nói gì? Con bé, cô có bằng chứng không mà dám đến đây nói bậy?” Nhưng Linh không đáp, chỉ lặng lẽ rút từ túi xách một tờ giấy siêu âm, giơ lên cho mọi người thấy. Ngày tháng trên đó trùng khớp với thời điểm Nam và Linh còn qua lại, trước khi anh chia tay cô để đến với tôi.
Tôi quay sang nhìn Nam, ánh mắt anh hoang mang, môi mấp
máy nhưng không thốt nên lời. Đám đông bắt đầu xôn xao, có người thương cảm Linh, có kẻ chỉ trỏ tôi như thể tôi là kẻ thứ ba chen vào. Tôi cảm thấy máu trong người nóng lên, nhưng không phải vì giận dữ, mà vì một thứ gì đó sâu thẳm hơn.
Linh tiến đến gần, quỳ xuống trước mặt tôi, nước mắt lăn dài: “Chị ơi, em không còn cách nào khác. Chị xinh đẹp, giỏi giang, chị sẽ tìm được người khác. Nhưng em và con em, chỉ có anh Nam là chỗ dựa duy nhất. Chị nhường anh ấy cho em, được không?”
Không gian như ngạt thở. Mọi ánh mắt đổ dồn vào tôi, chờ đợi phản ứng. Nam nắm tay tôi, giọng khản đặc: “Anh không biết chuyện này… Anh thề anh không biết…” Nhưng tôi gỡ tay anh ra, bước tới trước mặt Linh. Tôi cúi xuống, ghé sát tai cô ấy, thì thầm một câu ngắn gọn, đủ để chỉ mình cô nghe thấy:
“Đứa bé không phải con anh ấy, mà là con của người yêu cũ của cô, đúng không?”
Linh ngẩng phắt lên, mặt tái mét, đôi mắt mở to kinh hãi. Cô ấy lùi lại một bước, tay ôm bụng run rẩy, không nói được lời nào. Tôi đứng thẳng dậy, mỉm cười nhẹ, quay sang đám đông: “Cô ấy chỉ đùa thôi, mọi người đừng để tâm. Cưới xin là chuyện vui, chúng ta tiếp tục nào!”
Tiếng vỗ tay lác đác vang lên, không khí dần trở lại bình thường. Linh lặng lẽ đứng dậy, cúi đầu rời khỏi hội trường, bóng lưng cô đơn biến mất sau cánh cửa. Nam nhìn tôi, ánh mắt đầy thắc mắc, nhưng tôi chỉ lắc đầu, không giải thích.
Đêm đó, khi chỉ còn hai chúng tôi trong phòng tân hôn, Nam ôm tôi, hỏi nhỏ: “Em đã nói gì với Linh mà cô ấy bỏ đi như vậy?” Tôi im lặng một lúc, rồi đáp: “Chỉ là một câu hỏi thôi. Nhưng có lẽ, cô ấy không dám trả lời.”
Câu chuyện tưởng chừng kết thúc ở đó. Nhưng một tháng sau, tôi nhận được tin nhắn từ Linh: “Chị thắng rồi. Nhưng chị có biết không, người yêu cũ của tôi từng là bạn thân của Nam. Đứa bé này… có thể là con anh ấy, cũng có thể không. Tôi không chắc nữa. Chị sống vui vẻ nhé.” Tin nhắn kết thúc bằng một biểu tượng mặt cười nham nhở.
Tôi đọc xong, tay run run thả điện thoại xuống. Nhìn Nam đang ngủ say bên cạnh, tôi chợt nhận ra hạnh phúc mình nắm giữ mong manh đến thế nào. Liệu tôi có thực sự thắng, hay chỉ là kẻ bước vào một ván cờ không bao giờ có hồi kết?
News
“Nhìn t:anh thế này gạch thì đỏ lòm, chắc toàn hóa chất, thôi để đấy tí tôi đổ đi cho đỡ chật nhà!”
Mẹ tôi là người cẩn thận, chu đáo, nhất là khi liên quan đến chuyện thông gia. Tết năm ấy, mẹ lặn lội ra chợ hải sản từ sáng sớm, chọn mua một thùng tôm gạch tươi rói, mỗi con…
Gác xép chật chội, mùi gỗ mục trộn, tôi nằm co ro trên chiếc chiếu rách
Sau khi bố mẹ ly hôn, cuộc sống của tôi đảo lộn hoàn toàn. Mẹ bỏ đi cùng một người đàn ông lạ mặt, còn bố thì ngày nào cũng ngập trong men rượu, chẳng buồn quan tâm đến tôi….
Bỏ lại hết tất cả để nghe theo ngư:;:ời t:ìn:h hơn 20 tu:;ổi, tôi chấp nhận làm ngư;;ời th:;ứ 3, hơn 10 năm bên nhau vẫn không có danh phận chính thức
Tôi gặp anh vào một buổi chiều mưa tầm tã, khi tôi vừa tròn 22 tuổi, còn anh đã bước qua ngưỡng 45. Anh đứng dưới mái hiên, áo sơ mi ướt át bám chặt vào người, ánh mắt trầm…
Sao hạng A đi “tò”, mất cả sự nghiệp vì quảng cáo sai sự thật, 1 đệ nhất mỹ nhân bị “c;;ấm v:;ận” chưa từng có trong lịch sử
Không ít nghệ sĩ đã phải trả giá đắt cho hành vi quảng cáo bừa bãi. Tại Trung Quốc, hợp đồng thương mại quảng cáo được xem là “mỏ vàng” kiế.m tiề.n của giới nghệ sĩ. Ngôi sao càng nổi tiếng, thương…
Nếu sự thật l:;;ộ ra, mọi thứ tôi xây dựng sẽ sụp đổ danh tiếng, hợp đồng, và cả giấc mơ ngôi sao
Linh là một cô gái trẻ đầy tham vọng, vừa đặt chân vào thế giới giải trí với đôi mắt sáng ngời và ước mơ đổi đời. Nhưng con đường danh vọng không dễ dàng, đặc biệt với một người…
Nữ diễn viên trẻ chấp nhận “đi c;:;ửa s:;;au” để được nổi tiếng
Linh là một cô gái trẻ đầy tham vọng, vừa đặt chân vào thế giới giải trí với đôi mắt sáng ngời và ước mơ đổi đời. Nhưng con đường danh vọng không dễ dàng, đặc biệt với một người…
End of content
No more pages to load