Tiếng ho khan của ông Tâm vang lên từ căn phòng nhỏ cuối nhà, khô khốc như tiếng lá khô bị giẫm nát. Ông nằm đó, người gầy guộc, đôi mắt trũng sâu, hơi thở yếu ớt. Căn nhà vốn đã lạnh lẽo nay càng thêm nặng nề bởi mùi thuốc và không khí uể oải. Hùng, con trai ông, ngồi bên giường, tay cầm bát cháo đã nguội, cố nài nỉ bố ăn thêm chút gì đó. Nhưng ông Tâm chỉ lắc đầu, giọng thều thào: “Thôi, để đấy, bố không muốn.”
Cùng lúc đó, từ phòng khách vọng lại tiếng cười khúc khích của Linh – vợ Hùng. Cô đang đứng trước gương, tô son đỏ chót, mái tóc uốn lọn tỉ mỉ, chiếc váy ôm sát khoe đường cong hoàn hảo. Hùng nghe thấy, lòng nóng như lửa đốt. Anh bước ra, giọng kìm nén: “Linh, em định đi đâu? Bố đang ốm nặng thế này, em không ở nhà được à?”
Linh quay lại, đôi mắt lấp lánh không chút áy náy. “Em hẹn bạn đi ăn rồi, lâu lắm mới có dịp tụ tập. Anh ở nhà với bố được mà, có sao đâu.” Giọng cô nhẹ tênh, như thể chuyện bố chồng nằm liệt giường chỉ là một việc vặt không đáng bận tâm.
Hùng siết chặt nắm tay, cố giữ bình tĩnh. “Em không thấy bố yếu lắm à? Bác sĩ bảo có thể… có thể không qua nổi tuần này. Em là con dâu, ít nhất cũng ở nhà lúc này chứ!”
Linh ngừng tô son, nhìn Hùng qua gương, ánh mắt lạnh tanh. “Anh nói thế là ý gì? Em không phải bác sĩ, cũng không phải y tá. Em ở nhà thì thay đổi được gì? Bố ốm, anh chăm là đủ rồi. Với lại…” Cô ngừng lại, quay hẳn người đối diện anh, giọng đanh lại. “Anh có nhớ lần mẹ em ốm không? Anh còn đi nhậu với bạn đến khuya, để em một mình lo toan. Giờ anh đòi hỏi em à?”
Hùng cứng họng. Ký ức về lần đó ùa về – đúng là anh đã từng vô tâm, từng viện cớ “đàn ông cần giao tiếp” để bỏ mặc Linh trong lúc mẹ cô nằm viện. Nhưng giờ khác chứ? Bố anh đang nguy kịch! Anh gằn giọng: “Chuyện cũ thì liên quan gì? Giờ là bố anh, bố em, em không thể hy sinh một buổi đi chơi được sao?”
Linh nhếch môi, nụ cười nửa miệng đầy mỉa mai. “Hy sinh? Anh nghĩ em không hy sinh à? Hai năm nay em sống trong cái nhà này, cơm nước, giặt giũ, nghe bố anh cằn nhằn đủ thứ. Em chưa bao giờ kêu ca. Giờ em muốn đi chơi một buổi, anh làm như em phạm tội tày trời. Anh ích kỷ vừa thôi, Hùng.”
Hùng nghẹn lời. Lý lẽ của Linh sắc bén như dao, đâm thẳng vào những góc khuất trong lòng anh. Anh muốn hét lên, muốn giữ cô lại, nhưng mỗi lời cô nói đều như ghim anh xuống, khiến anh không thể phản bác. Tiếng ho của bố lại vang lên từ trong phòng, yếu ớt mà ám ảnh, như nhắc nhở anh về trách nhiệm của mình. Anh quay lưng, bước vào phòng bố, không nói thêm gì nữa.
Linh cầm túi xách, bước ra cửa, tiếng giày cao gót gõ trên sàn lạnh lùng như nhịp đập của một trái tim vô cảm. Cửa đóng sầm lại. Hùng ngồi bên giường bố, tay run run, lòng ngập trong hỗn loạn – vừa giận vợ, vừa tự trách mình.
Đêm đó, Linh về nhà lúc gần nửa đêm, gương mặt rạng rỡ, mùi nước hoa thoang thoảng. Hùng ngồi trong phòng khách, ánh mắt đỏ hoe. Linh nhìn anh, khựng lại, rồi hỏi: “Sao thế? Bố sao rồi?”
Hùng không đáp, chỉ lặng lẽ đứng dậy, bước vào phòng bố. Linh đi theo, cảm giác bất an dâng lên. Trên giường, ông Tâm nằm im, đôi mắt nhắm nghiền, hơi thở đã ngừng từ bao giờ. Nhưng điều khiến Linh chết lặng không phải là cái chết của bố chồng – mà là tờ giấy trên tay ông, nét chữ run rẩy: “Linh, bố xin lỗi vì đã làm khổ con. Cảm ơn con đã chịu đựng bố lâu nay.”
Hùng quay lại nhìn Linh, giọng trầm như đáy vực: “Bố đợi em về để nói lời cuối, nhưng em không có ở đây.” Linh đứng đó, tờ giấy rơi khỏi tay, đôi môi đỏ chót run rẩy. Cô không khóc, nhưng ánh mắt trống rỗng như vừa mất đi thứ gì đó mãi mãi không lấy lại được.
News
“Hố t:ử thần” nu:ốt ng/ười ở Bắc Kạn: Diện tích ngày càng mở rộng, đu dây xuống kiếm nhưng không thấy gì ngoài…
“Hố t;ử thần” trên Quốc lộ 3B tiếp tục sụt lún, miệng hố mở rộng hơn lúc ban đầu, mực nước dâng cao gây khó khăn cho công tác tìm kiếm nạn nhân mất tích. Sáng 4/6, bà Hoàng Thị…
Ngày tôi đính hôn, chú hàng xóm liền tặng món quà trị giá 3 tỷ không rõ lý do, nhà trai bức xúc mang trầu cau về
Nói xong, chồng tương lai của tôi tức giận ra về, còn bố của anh ấy trách bố mẹ tôi không biết dạy dỗ con gái khiến 2 gia đình mất mặt. Sau đó, nhà trai mang trầu cau về,…
L;;ột ga giường của mẹ chồng đi giặt, con dâu ch:;;ết đứng với bí mật đằng sau 33 tờ giấy mỏng
Trong một buổi sáng yên bình tại ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô, Linh, cô con dâu mới về làm dâu được vài tháng, quyết định dọn dẹp phòng mẹ chồng để thể hiện sự chu đáo. Bà Hạnh, mẹ…
“Nhìn mẹ cô dâu kìa, ng:;hèo mà bày đặt làm thông gia với nhà này”
Tại một làng quê nhỏ ở miền Trung Việt Nam, chị Lan, một người mẹ nghèo nuôi con gái một mình suốt 20 năm, chuẩn bị cho ngày cưới của con gái mình, bé Hương, với Minh – con trai…
Trong túi chị chỉ còn vỏn vẹn 20 nghìn đồng, không đủ để mua sữa cho đứa con trai 5 tuổi đang sốt cao ở nhà
Trong một buổi chiều mưa tầm tã tại một khu phố nhỏ ở ngoại ô Sài Gòn, chị Hoa, một người mẹ đơn thân 38 tuổi, lặng lẽ bước vào siêu thị mini gần nhà. Với chiếc áo mưa sờn…
Mỗi lần con bé ngây thơ chỉ vào những người đàn ông trên phố và hỏi: “Mẹ ơi, đó có phải bố con không?”, tim tôi lại nhói đau
Lan, một bà mẹ đơn thân 28 tuổi, sống cùng cô con gái nhỏ Minh Anh trong một căn hộ chật chội ở Sài Gòn. Minh Anh, mới 5 tuổi, hồn nhiên nhưng hay hỏi về bố. Mỗi lần con…
End of content
No more pages to load