Trong một ngôi làng nhỏ nằm lọt thỏm giữa những cánh đồng lúa bạt ngàn, bốn anh em – Hùng, Lan, Tí và bé Mỡ – sống chen chúc trong căn nhà lụp xụp mà cha mẹ chúng để lại. Cha chúng, một người đàn ông khắc khổ nhưng đầy mộng mơ, đã bỏ đi theo một gánh hát rong khi bé Mỡ mới chào đời. Mẹ chúng, sau nhiều năm câm lặng chịu đựng, cũng khăn gói rời làng vào một đêm mưa giông, để lại mảnh giấy nguệch ngoạc: “Mẹ đi tìm hạnh phúc của mẹ. Các con tự lo lấy thân.” Lúc đó, Hùng mới 14 tuổi, Lan 12, Tí 9, còn bé Mỡ chỉ vừa biết bập bẹ gọi “mẹ”.
Không ai trong làng tin bốn đứa trẻ có thể sống sót. Nhưng chúng đã làm được, bằng cách nào đó, như những ngọn cỏ dại kiên cường mọc lên giữa kẽ đá. Hùng bỏ học, đi làm thuê ở lò gạch, đôi tay chai sần để nuôi các em. Lan trở thành “mẹ nhỏ”, vừa học vừa chăm lo nhà cửa, nấu nướng. Tí lanh lợi, chạy khắp làng xin đồ thừa hoặc nhặt ve chai. Còn bé Mỡ, dù nhỏ nhất, lại có tài kể chuyện, mỗi tối đều ngồi giữa anh chị, bịa ra những câu chuyện kỳ diệu để xoa dịu nỗi buồn.
Nhưng trong lòng chúng, một câu hỏi cứ âm ỉ cháy: “Tại sao cha mẹ chỉ biết đẻ mà không biết nuôi dạy tụi con?” Hùng thường gầm gừ câu đó mỗi khi cơn giận bùng lên, còn Lan thì lặng lẽ khóc khi nghĩ về mẹ. Tí thỉnh thoảng hét lên giữa cánh đồng: “Cha mẹ là đồ bỏ đi!” Chỉ có bé Mỡ là không nói gì, chỉ lặng lẽ vẽ những bức tranh nguệch ngoạc về một gia đình đoàn tụ.
Rồi một ngày, bất ngờ xảy ra. Một người lạ mặt xuất hiện ở làng, tự xưng là nhà báo, mang theo chiếc máy ảnh cũ kỹ. Ông ta nói đang làm phóng sự về những đứa trẻ mồ côi và muốn chụp ảnh bốn anh em. Hùng nghi ngờ, nhưng Lan thuyết phục: “Biết đâu nhờ thế mà cha mẹ thấy tụi mình trên báo, rồi quay về?” Thế là cả bốn đồng ý. Bài báo được đăng, kèm theo bức ảnh chúng đứng dưới ánh trăng, đôi mắt vừa kiên cường vừa lạc lõng.
Chẳng ai ngờ, chỉ vài tuần sau, một người phụ nữ ăn mặc sang trọng xuất hiện trước cửa nhà. Đó là mẹ chúng. Bà khóc lóc, nói rằng đã đọc bài báo và hối hận vì bỏ rơi các con. Bà kể rằng sau khi rời làng, bà gặp một người đàn ông giàu có, sống cuộc đời sung túc nhưng trống rỗng. “Mẹ sai rồi,” bà nức nở, quỳ xin tha thứ.
Hùng lạnh lùng quay đi, Lan run rẩy ôm mẹ, Tí hét lên: “Bà không xứng làm mẹ tụi tôi!” Còn bé Mỡ, với đôi mắt trong veo, chỉ hỏi: “Mẹ có kể chuyện cho con nghe như con kể cho anh chị không?” Câu hỏi ngây thơ ấy khiến mẹ chúng chết lặng.
Nhưng bất ngờ chưa dừng lại. Đêm đó, cha chúng cũng trở về, râu ria xồm xoàm, tay cầm cây đàn guitar cũ. Ông nói gánh hát rong tan rã, ông lang thang khắp nơi và tình cờ thấy bài báo. “Cha muốn chuộc lỗi,” ông thì thầm, giọng khàn đặc.
Bốn anh em nhìn nhau. Hùng nắm chặt tay, nói: “Tụi con không cần cha mẹ nữa. Tụi con đã tự nuôi nhau, tự lớn lên. Giờ cha mẹ về đây làm gì?” Lan gật đầu, nước mắt lăn dài: “Hạnh phúc của cha mẹ không có tụi con, thì tụi con cũng không cần hạnh phúc của cha mẹ.”
Cha mẹ chúng cúi đầu, không nói được lời nào. Đêm đó, họ rời đi lần nữa, để lại một khoản tiền lớn mà mẹ bảo là “đền bù”. Nhưng bốn anh em không đụng đến. Thay vào đó, họ dùng sức mình xây một ngôi nhà mới, nơi không còn bóng dáng cha mẹ, chỉ có tình anh em bền chặt.
Dưới ánh trăng, bé Mỡ vẽ bức tranh cuối cùng: bốn bóng hình nắm tay nhau, không có cha, không có mẹ. Và câu hỏi đắng ngắt kia, cuối cùng cũng tan vào gió: không phải để tìm câu trả lời, mà để khẳng định rằng chúng đã vượt qua tất cả.
News
“Hố t:ử thần” nu:ốt ng/ười ở Bắc Kạn: Diện tích ngày càng mở rộng, đu dây xuống kiếm nhưng không thấy gì ngoài…
“Hố t;ử thần” trên Quốc lộ 3B tiếp tục sụt lún, miệng hố mở rộng hơn lúc ban đầu, mực nước dâng cao gây khó khăn cho công tác tìm kiếm nạn nhân mất tích. Sáng 4/6, bà Hoàng Thị…
Ngày tôi đính hôn, chú hàng xóm liền tặng món quà trị giá 3 tỷ không rõ lý do, nhà trai bức xúc mang trầu cau về
Nói xong, chồng tương lai của tôi tức giận ra về, còn bố của anh ấy trách bố mẹ tôi không biết dạy dỗ con gái khiến 2 gia đình mất mặt. Sau đó, nhà trai mang trầu cau về,…
L;;ột ga giường của mẹ chồng đi giặt, con dâu ch:;;ết đứng với bí mật đằng sau 33 tờ giấy mỏng
Trong một buổi sáng yên bình tại ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô, Linh, cô con dâu mới về làm dâu được vài tháng, quyết định dọn dẹp phòng mẹ chồng để thể hiện sự chu đáo. Bà Hạnh, mẹ…
“Nhìn mẹ cô dâu kìa, ng:;hèo mà bày đặt làm thông gia với nhà này”
Tại một làng quê nhỏ ở miền Trung Việt Nam, chị Lan, một người mẹ nghèo nuôi con gái một mình suốt 20 năm, chuẩn bị cho ngày cưới của con gái mình, bé Hương, với Minh – con trai…
Trong túi chị chỉ còn vỏn vẹn 20 nghìn đồng, không đủ để mua sữa cho đứa con trai 5 tuổi đang sốt cao ở nhà
Trong một buổi chiều mưa tầm tã tại một khu phố nhỏ ở ngoại ô Sài Gòn, chị Hoa, một người mẹ đơn thân 38 tuổi, lặng lẽ bước vào siêu thị mini gần nhà. Với chiếc áo mưa sờn…
Mỗi lần con bé ngây thơ chỉ vào những người đàn ông trên phố và hỏi: “Mẹ ơi, đó có phải bố con không?”, tim tôi lại nhói đau
Lan, một bà mẹ đơn thân 28 tuổi, sống cùng cô con gái nhỏ Minh Anh trong một căn hộ chật chội ở Sài Gòn. Minh Anh, mới 5 tuổi, hồn nhiên nhưng hay hỏi về bố. Mỗi lần con…
End of content
No more pages to load