Tôi và Nam yêu nhau được gần một năm, mọi thứ đều ổn cho đến khi em gái Nam, nhỏ Linh, bắt đầu nhắn tin cho tôi. Ban đầu, nó chỉ xin vài thứ vặt vãnh như: “Chị ơi, hôm nay em thèm trà sữa quá, chị mua cho em một cốc được không?” Tôi thấy cũng bình thường, em gái bạn trai mà, chiều chút có sao đâu. Tôi chuyển khoản cho nó 50 nghìn, kèm lời nhắn: “Uống ngon nhé!” Nó nhắn lại cái icon cười, tôi nghĩ vậy là xong.

Loạt ảnh xinh đẹp quyến rũ chưa từng được công bố của "cô bé trà sữa" lúc  còn đi học

Nhưng rồi, tần suất xin xỏ tăng dần. Hôm thì “Chị ơi, em hết tiền đổ xăng, chị cho em 100 nghìn đi”, hôm thì “Chị ơi, em thích cái áo 300 nghìn quá, chị mua cho em nhé”. Tôi bắt đầu thấy khó chịu, nhưng vì ngại với Nam, tôi vẫn ráng đáp ứng vài lần. Đến một ngày, Linh nhắn: “Chị ơi, em cần 2 triệu đóng tiền học, chị chuyển gấp cho em được không?” Tôi sững sờ, 2 triệu không phải số nhỏ, mà tôi cũng chẳng phải ngân hàng của nó.

Tôi nhắn lại: “Chị không dư dả đến mức đó, em hỏi anh Nam hoặc bố mẹ thử xem.” Ai ngờ, Linh lập tức đổi giọng, nhắn một tràng: “Chị keo kiệt thế? Anh Nam yêu chị mà chị tính toán với em gái anh ấy, chị không biết điều chút nào! Đúng là đồ nhỏ nhen!” Tôi đọc mà nóng mặt, định đáp lại thì Nam gọi điện, giọng lo lắng: “Em vừa cãi nhau với Linh à? Nó khóc kể với anh là em mắng nó.” Tôi kể lại đầu đuôi, Nam thở dài: “Thôi em bỏ qua cho nó, tính nó trẻ con.”

Nhưng sự việc không dừng lại. Vài ngày sau, Linh nhắn tiếp: “Chị không cho em tiền thì để em tự xoay, mà chị liệu hồn đấy!” Tôi thấy câu đó kỳ lạ, nhưng không để tâm lắm. Đến cuối tuần, Nam mời tôi qua nhà ăn cơm. Vừa bước vào, tôi đã nghe tiếng Linh hét lên từ trong bếp: “Ơ, chị này đến làm gì? Chắc lại đến kiểm tra xem nhà em có gì để hốt chứ gì!” Mẹ Nam đứng đó, mặt khó hiểu, còn Nam thì cố kéo tôi ngồi xuống, bảo: “Em nó đùa thôi.”

Bữa cơm diễn ra trong không khí gượng gạo. Đến lúc dọn bàn, Linh cố tình làm rơi cốc nước vào người tôi, rồi cười khẩy: “Ôi xin lỗi, tay em trơn quá!” Tôi nhịn, nhưng trong lòng đã bùng lên ngọn lửa. Tối đó, tôi quyết định nhắn Nam: “Anh chọn đi, em hoặc Linh. Em không chịu được thái độ của nó nữa.” Nam im lặng cả đêm, tôi nghĩ chắc anh ấy sẽ bênh em gái.

Cô gái 29 tuổi phải nhập viện chăm sóc tích cực vì trà sữa

Sáng hôm sau, Nam đến nhà tôi, tay cầm một hộp quà. Anh nói: “Anh xin lỗi vì để em chịu đựng. Linh không phải em gái ruột anh, nó là con nuôi bố mẹ anh nhận về từ nhỏ. Anh không ngờ nó lại đối xử với em thế này.” Tôi sững sờ, chưa kịp hỏi thêm thì Nam tiếp: “Anh đã nói chuyện với bố mẹ, họ đồng ý cho Linh ra ở riêng, tự lập. Còn đây là quà anh tặng em, mở ra đi.”

Tôi mở hộp, bên trong là chiếc vòng cổ xinh xắn kèm mẩu giấy ghi: “Cảm ơn em đã kiên nhẫn, giờ mình bắt đầu lại nhé?” Tôi ngỡ ngàng, không ngờ mọi thứ xoay chuyển nhanh đến vậy. Hóa ra, Linh không chỉ hỗn láo với tôi mà còn từng gây chuyện với cả gia đình, và lần này là giọt nước tràn ly. Nam chọn tôi, còn Linh thì phải tự đối mặt với hậu quả. Tôi cầm chiếc vòng, lòng nhẹ nhõm, nhưng vẫn thoáng nghĩ: liệu đây có thực sự là kết thúc?