Đám cưới lẽ ra là ngày hạnh phúc nhất trong đời nhưng với tôi, đó lại là kỷ niệm đầy chua chát.
Hôn lễ của chúng tôi diễn ra ở một khách sạn sang. Hai gia đình mời tổng cộng khoảng 500 khách. Nhà trai hy vọng số tiền mừng đủ để chi phí và cho chúng tôi làm vốn.
Nhưng khi lễ cưới khép lại và bóc phong bì, cả tôi và chồng đều sững sờ.
Tổng cộng số phong bì thu về là 300 chiếc, dù các bàn tiệc đều ngồi kín người, không thừa mâm cỗ nào. Như vậy, có khả năng nhiều khách không gửi phong bì mừng cưới hoặc số phong bì còn lại nằm lẫn lộn ở đâu đó.
Bố mẹ chồng sau khi xem số tiền mừng thì kêu trời vì lỗ nặng. Chi phí tổ chức đám cưới vượt xa mức tiền mừng nhận được.
Trước đó bố mẹ chồng hứa sẽ chia cho vợ chồng tôi một nửa tiền mừng để làm vốn nhưng với tình trạng này, nhà trai chẳng thể đưa cho được đồng nào. Nhưng cay đắng nhất, chuyện lỗ nặng bị quy hết cho gia đình tôi.
Tôi nín lặng khi nghe mẹ chồng than: “Nhà gái mời bạn bè kiểu gì mà không mừng phong bì? Chắc chắn là bạn bè cô dâu rồi”.
Lời trách móc ấy như một cái tát thẳng vào mặt tôi, không khác gì một sự vũ nhục. Bạn bè nhà gái vốn ít ỏi, tôi mời có khoảng 50 người. Phần lớn khách mời dự tiệc là họ hàng và bạn bè bên phía nhà trai.
Nhưng giờ đây, mọi tội lỗi lại đổ hết lên đầu tôi. Chồng tôi không lên tiếng bênh vực tôi, anh cũng chẳng biết làm gì ngoài ngồi thẫn thờ còn tôi thì chỉ biết im lặng, âm thầm nuốt nước mắt vào trong.
Tôi không dám phản ứng lại lời trách móc của mẹ chồng, vì không muốn sự việc bị đẩy đi quá xa. Tôi lại càng không thể tâm sự chuyện này với nhà bố mẹ đẻ, tránh để chồng trở thành “cái gai” trong lòng bố mẹ.
Nhưng tôi tự hỏi, liệu có công bằng không khi trách cứ người khác vì số tiền mừng không được như kỳ vọng? Những ánh mắt dò xét, những lời thì thầm sau lưng khiến tôi cảm thấy bản thân thật sự xấu hổ.
Khi tổ chức đám cưới ở khách sạn, chúng tôi đều hy vọng có một ngày đáng nhớ. Nhưng giờ tôi lại tự hỏi, liệu có phải chúng tôi đã quá đặt nặng vấn đề hình thức, biến ngày hạnh phúc thành bài toán kinh tế?
Cuộc sống hôn nhân vừa mới bắt đầu nhưng những tổn thương từ đám cưới đã để lại một vết sẹo lớn trong lòng tôi. Sự hụt hẫng, trách móc và cảm giác bị đổ lỗi không dễ dàng xóa nhòa.
Tôi cảm thấy mình sẽ không dễ dàng làm dâu gia đình chồng. Tôi không biết số tiền còn lại đã đi đâu, liệu có phải có khách không mừng cưới hay không? Chả nhẽ lại có người bất lịch sự đến như vậy.
Tôi chưa từng nghĩ những người được gia đình hai bên mời lại có thể có hành động như vậy…
News
Quang Linh Vlogs, Hằng Du Mục bị “thầy Huấn” gọi tên, chồng ngay ti:ền t:ỷ để làm từ thiện nếu 2 người làm được điều này
Vừa qua, Quang Linh đã về Việt Nam để thực hiện các dự án thiện nguyện. Anh chàng quê Nghệ An sang Angola làm việc từ năm 2016 và có những bước đi nhằm hỗ trợ người dân còn gặp…
Huấn – người cha chẳng tử tế gì trong “Cha tôi Người Ở Lại” hoá ra là nam thần vạn người m:ê năm xưa
Vào vai ‘cha, chú’ trong ‘Cha tôi, người ở lại’, Minh Tiệp nhớ lại thời đóng ‘nam thần’ Sau nhiều năm vắng bóng, Minh Tiệp tái xuất với vai diễn người cha vô trách nhiệm trong Cha tôi, người ở lại….
Cha tôi người ở lại tập 12: Huấn ra đòn b:ẩ:n “tancong” quán ăn của bố Bình để é:p Việt về nhận tổ quy tông
Trong “Cha tôi người ở lại” tập 12, để gây sức ép cho Việt đồng ý theo mình, Huấn chi tiền thuê lại quán chay của ông Bình nhằm cướp đi sinh kế của cả gia đình. Trong tập 12 Cha…
Có hôm, tôi đói đến mức lục khắp phòng trọ, đến gói mì tôm cũng chẳng có mà ăn, phải nhịn đói đi ngủ.
Huyền – con gái lớn trong gia đình – năm nay vừa tròn 25 tuổi. Từ nhỏ, cô đã quen với cảnh túng thiếu, bố mẹ làm ruộng, quanh năm chỉ đủ ăn. Huyền quyết tâm thoát nghèo, học xong…
“Em nghĩ trả trầu cau là xong à? Anh sẽ không để em yên đâu”
Lễ Trả Trầu Cau Dưới Cơn Mưa Lan và Phong từng là cặp đôi mà ai cũng ngưỡng mộ. Sau ba năm yêu nhau, họ đã đi tới bước bàn chuyện cưới xin. Tháng trước, gia đình Phong kéo sang…
Tờ giấy không chỉ là lời trăn trối của mẹ vợ, mà còn mở ra một kế hoạch bất ngờ
Hôm nay công ty tăng ca, tôi về đến nhà đã gần 11 giờ đêm. Đường phố vắng tanh, chỉ còn tiếng gió rít qua những tán cây ven đường. Cả ngày bận rộn, bụng đói cồn cào, tôi chỉ…
End of content
No more pages to load