Vợ chồng tôi quyết định đi ăn tối ở một nhà hàng nhỏ mới mở gần nhà để đổi gió. Không gian ấm cúng, mùi thơm từ bếp thoảng ra khiến cả hai háo hức. Chúng tôi vừa ngồi xuống, xem qua thực đơn thì một cô nhân viên phục vụ bước tới. Thoáng nhìn khuôn mặt cô ấy, cả tôi và vợ đều chết lặng. Khuôn mặt ấy quen thuộc đến mức tim tôi đập thình thịch, còn vợ tôi thì buông rơi chiếc thìa xuống bàn, mắt mở to trân trối. Cô nhân viên cũng sững sờ, tay ôm bụng bầu căng tròn, rồi vội vã quay người chạy vào trong bếp, để lại chúng tôi ngồi đó với hàng tá câu hỏi.
Tôi và vợ nhìn nhau, không ai nói nên lời. Đó là Linh – em gái út của vợ tôi, đứa em mà gia đình cô ấy đã cắt đứt liên lạc từ hơn ba năm trước. Linh từng là niềm tự hào của cả nhà, học giỏi, ngoan ngoãn, nhưng rồi cô ấy bỏ nhà đi sau một trận cãi vã dữ dội với bố mẹ vì chuyện tình cảm. Không ai biết Linh đi đâu, làm gì, chỉ có tin đồn mơ hồ rằng cô ấy theo một người đàn ông lớn tuổi hơn nhiều. Giờ đây, cô ấy đứng trước mặt chúng tôi, bụng bầu lớn, dáng vẻ tiều tụy nhưng vẫn giữ nét dịu dàng ngày nào.
Vợ tôi run run đứng dậy, định chạy theo Linh, nhưng tôi giữ tay cô ấy lại. “Để anh vào xem sao,” tôi nói, cố giữ bình tĩnh dù trong lòng cũng rối như tơ vò. Tôi bước vào khu vực bếp, thấy Linh đang ngồi co ro ở góc, tay ôm bụng, mắt đỏ hoe. “Anh… anh đừng nói với chị, em xin anh,” Linh nghẹn ngào. Tôi thở dài, hỏi han vài câu, và Linh kể rằng cô đang sống với một người đàn ông làm đầu bếp ở đây. Anh ta không giàu có, nhưng yêu thương cô hết lòng, và đứa bé sắp chào đời là kết quả của tình yêu ấy. Linh không dám liên lạc với gia đình vì sợ bị khinh miệt, sợ bố mẹ không chấp nhận.
Tôi trở ra, kể lại mọi chuyện cho vợ. Cô ấy im lặng một lúc, rồi bất ngờ đứng dậy, bước vào bếp. Tôi đi theo, lo lắng không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Nhưng thay vì trách móc hay giận dữ, vợ tôi ôm chầm lấy Linh, nước mắt lăn dài. “Chị xin lỗi vì đã không tìm em sớm hơn,” cô ấy nói. Linh òa khóc, hai chị em cứ thế ôm nhau trong góc bếp nhỏ.
Tối đó, chúng tôi không chỉ ăn một bữa ngon mà còn đón Linh về nhà. Nhưng cái kết bất ngờ không dừng lại ở đó. Khi về đến nhà, vợ tôi nhận được tin nhắn từ mẹ – bà đã biết chuyện qua một người quen tình cờ thấy Linh ở nhà hàng. Điều khiến tôi sốc nhất là câu cuối trong tin nhắn: “Bảo Linh về nhà ngay, bố nó vừa tìm được người đàn ông kia. Ông ấy muốn gặp thằng rể tương lai để tính chuyện cưới xin đàng hoàng.” Hóa ra, bố vợ tôi không chỉ tha thứ mà còn âm thầm lên kế hoạch hòa giải từ lâu, chỉ chờ ngày Linh chịu quay về.
Cả nhà bật cười, vừa ngỡ ngàng vừa ấm lòng. Đêm ấy, tôi nghĩ, đôi khi cuộc sống thật kỳ diệu – từ một bữa ăn tưởng chừng bình thường, gia đình lại tìm thấy nhau theo cách chẳng ai ngờ tới.
News
Đông Trúc – nơi Quang Hải và Chu Thanh Huyền đang bị r:éo t:ên
Mới đây, cộng đồng mạng xôn xao khi Chu Thanh Huyền – vợ cầu thủ Quang Hải bất ngờ đăng tải bài đăng cho biết mình đang bị 1 người chơi xấu, hạ bệ, huỷ hoại sự nghiệp. Bài viết không gọi…
Tôi h:ối hậ:n vì đã bỏ phố về quê ở tuổi U70
Ông Tâm, một người đàn ông U70, sau hàng chục năm bôn ba lập nghiệp ở thành phố, quyết định về quê xây một căn biệt thự hoành tráng giữa làng. Ông mơ về những ngày yên bình, sáng nghe…
Cao trào xảy ra vào một tối cuối tuần, cha dượng tôi liên tục bóng gió cậu con trai riêng sắp cưới, nhưng nhà không đủ tiền, “nếu có ai giúp thì tốt biết mấy”.
Tôi tên là Linh, 28 tuổi, sống cùng mẹ và bố dượng trong một căn nhà nhỏ ở ngoại ô. Mẹ tôi tái hôn với ông Hùng cách đây 10 năm, sau khi bố ruột tôi qua đời. Ông Hùng…
“Con à, mẹ không trách con chuyện miếng thịt trâu”
Mùi thịt trâu xào sả ớt thơm lừng bay khắp căn bếp nhỏ. Vợ tôi, Hiền, đứng bên bếp, thoăn thoắt đảo chảo, đôi má ửng hồng vì hơi nóng. Cô ấy cười, giọng ngọt ngào: “Anh ăn nhiều vào…
“Mẹ xin lỗi vì đã không bảo vệ con, tha thứ cho anh ấy và cho mẹ.”
Hôm ấy là một ngày nắng nhẹ, không khí trong lành tràn ngập khu vườn nhỏ nơi Linh chuẩn bị làm lễ tái hôn. Cô mặc váy cưới trắng tinh khôi, nụ cười rạng rỡ bên cạnh Tuấn – người…
Nửa đêm con rể l:;én lú:t ra khỏi nhà, tôi lặng lẽ đi theo thì đ:ứng h:ìn:h khi biết sự thật
Dưới ánh trăng mờ ảo của đêm khuya, tôi nằm trên giường, mắt nhấp nháy không ngủ được. Tiếng đồng hồ tích tắc như khuếch đại sự tĩnh lặng của căn nhà. Bỗng, một tiếng động khẽ khàng vang lên…
End of content
No more pages to load