Một hôm vào giờ nghỉ trưa, tôi định gục xuống bàn làm việc chợp mắt một chút thì người bạn gọi tôi: “Cậu dậy mau, đi với mình”. Ngồi sau xe, tôi mới hoảng hồn khi biết cô ấy rủ tôi đi đánh ghen.
Vợ chồng tôi mới ở riêng không lâu sau 3 năm sống chung với nhà chồng. Thực ra, bố mẹ chồng tôi không có vấn đề gì, nhưng vấn đề lại nằm ở chỗ chị gái của chồng. Chị ấy đã 36 tuổi, còn độc thân, rất hay soi mói, bắt bẻ và khó tính.
Có vẻ như ngay từ đầu, chị ấy đã không ưng, không thích tôi vì cho rằng, tôi không xứng với em trai chị, không xứng làm dâu nhà chị. Sự khó chịu chị dành cho tôi, mọi người trong nhà đều không khó để nhận thấy.
Công bằng mà nói, gia đình chồng giàu có hơn nhà tôi. Bố mẹ chồng đều là cán bộ nhà nước, bố mẹ tôi chỉ là công nhân. Chồng và chị gái đều có trình độ thạc sĩ, còn tôi cố gắng lắm mới vào được đại học, chỉ là nhân viên văn phòng bình thường. Đã vậy, xét về ngoại hình, tôi cũng thua chồng.
Nói như chị chồng, nếu không phải tôi dùng thứ gì đó, làm sao lại có thể khiến em trai chị yêu đến mức nhất quyết cưới cho bằng được. Về chuyện này, bản thân tôi cũng không giải thích được, chỉ có thể gọi đó là tình yêu, duyên nợ.
Từng bị chị chồng đối xử tệ, tôi có nên “bóc phốt” hành động xấu xa của chị ấy? (Ảnh minh họa: TD).
Cưới 3 năm, tôi vẫn chưa mang bầu, chị gái chồng càng có thêm lý do để xéo xắt. Tôi bảo chồng nếu không ra riêng, tôi càng khó mang thai. Áp lực chị chồng gây ra cho tôi ngột ngạt đến mức nhiều khi tan ca, tôi sợ về nhà.
Chồng tôi thương vợ, quyết định tìm thuê một căn hộ chung cư. Cả gia đình chồng đều phản đối việc này. Đường đường đang nhà cao cửa rộng, mọi người sống chung sum vầy lại đòi sống riêng. Dù không ai vui vẻ gì, chồng vẫn vì tôi mà quyết định ra ngoài. Kể từ sau khi kết hôn cho đến ngày ra ở riêng, tôi mới có cảm giác cuộc hôn nhân này thực sự ý nghĩa.
Tôi có một cô bạn đồng nghiệp làm cùng phòng rất thân. Những ấm ức khó chịu ở nhà chồng, cô ấy đều cùng tôi chia sẻ, tự nguyện làm cái “thùng rác” chứa đựng những buồn bực của tôi.
Dạo trước, cô ấy nói có cảm giác chồng thay đổi, giống như đang có mối quan hệ khuất tất bên ngoài. Vì chưa có bằng chứng, cô ấy chưa dám tra hỏi chồng điều gì. Bất ngờ mấy hôm trước, cô ấy đến cơ quan với bộ dạng rũ rượi, mắt thâm quầng. Cô ấy đọc được tin nhắn chồng gửi cho người đàn bà khác, lời lẽ sướt mướt yêu đương.
Từ trước tới giờ, cô ấy luôn có một niềm tin, chồng mình có thể không giàu có, không đẹp trai, không có gì ưu tú nhưng nhất định là người đàn ông chung thủy. Việc phát hiện chồng ngoại tình không khác gì một nhát dao chí mạng đối với cô ấy.
Tôi hiểu cô bạn này, bình thường tính tình mềm mỏng nhưng bản lĩnh, cương quyết. Cô ấy sống thiên về lý trí, chuyện gì cũng bình tĩnh xử lý, không hề nóng vội. Trước vấn đề này, tôi chỉ biết động viên, không thể đưa ra một lời khuyên nào.
Một hôm vào giờ nghỉ trưa, tôi định gục xuống bàn làm việc chợp mắt một chút thì cô ấy gọi tôi: “Cậu dậy mau, đi với mình“. Ngồi sau xe cô ấy, tôi mới hoảng hồn khi biết cô ấy rủ tôi đi đánh ghen.
“Cậu yên tâm, mình không dại mà động tay động chân đâu. Cậu cũng không cần làm gì, chỉ cần cầm điện thoại đứng quay thôi. Hôm nay, mình nhất định sẽ cho chồng mình và ả tiểu tam kia sáng nhất mạng xã hội”, cô ấy nói.
Chúng tôi đứng chờ dưới quầy lễ tân nhà nghỉ, nơi mà cô ấy chắc chắn chồng mình hẹn gặp tình nhân. Cô ấy đã quan sát, thấy đúng là có xe chồng ở đây.
Bất ngờ cô ấy bước lên mấy bậc cầu thang, chặn một đôi nam nữ dừng lại, giật bỏ khẩu trang trên mặt chồng mình. Cô gái đi cùng buông tay, mau chóng lẻn ra ngoài khi người chồng cố giữ vợ mình cho nhân tình tẩu thoát.
Tay tôi run run cầm điện thoại, chưa kịp bấm quay đã hốt hoảng nhận ra người phụ nữ đi cùng chồng của đồng nghiệp chính là chị gái chồng mình. Không ngờ, chị ấy luôn tự hào con nhà gia giáo, học vấn cao mà lại đi cặp kè với chồng người khác.
Sau vụ “đánh ghen hụt” vì tiểu tam chạy thoát, cô bạn đồng nghiệp rất cay cú. Cô ấy bảo sẽ cố tìm ra danh tính. Nếu không gặp được bên ngoài thì sẽ đến tận cơ quan hoặc tận nhà, kẻ làm sai phải chịu trả giá.
Từ hôm ấy, tôi suy nghĩ rất nhiều. Tôi tuy không yêu quý gì chị chồng, nói gì thì nói, chị ấy cũng là chị gái chồng tôi. Nếu chị ấy bị bêu xấu lên mạng xã hội, gia đình tôi cũng chẳng vẻ vang gì.
Tuy nhiên, tôi cũng áy náy với bạn. Cô ấy rất tốt với tôi, nhưng tôi lại đang bao che cho kẻ phá hoại gia đình cô ấy. Một mặt, tôi muốn im lặng, coi như không liên quan đến mình. Nhưng mặt khác, nghĩ đến những tháng ngày sống chung bị chị chồng “làm khó”, tôi lại muốn chị ấy phải chịu một phen ê chề.
Tôi có nên thú nhận với đồng nghiệp, người đang cặp kè với chồng cô ấy chính là chị gái của chồng tôi hay không?
News
Mẹ chồng nằm viện, tôi nghỉ làm đến chăm, vô tình nghe ông xã thì thầm với bố, tôi quyết định bán nhà
Vào ngày thứ 7 khi mẹ chồng nhập viện, tôi đã tình cờ nghe được cuộc trò chuyện giữa chồng tôi và bố chồng. Năm nay tôi 35 tuổi, là quản lý của một công ty quảng cáo có tiếng….
Thanh toán viện phí giúp mẹ chồng, khỏi bệnh bà nói mấy câu đ:au đi:ếng
Hơn 3 năm lấy chồng là 3 năm tôi cố gắng có được lòng tin, tình yêu thương của mẹ chồng. Nhưng lúc nào bà cũng ám ảnh chuyện tôi có bầu trước, cố chèo kéo con trai thành đạt…
Tôi không hiểu chị em phụ nữ tiêu pha thế nào, chỉ thấy hình như mọi người nghĩ chúng tôi kiếm tiền dễ quá nên mới đòi hỏi đủ điều
Hôm qua tôi tăng ca về muộn, nhìn mâm cơm chỉ có vài miếng trứng rán, bát canh thì lõng bõng nước, tôi hất tung lên vì giận. ôi không hiểu chị em phụ nữ tiêu pha thế nào. Chỉ thấy hình…
Mắng chồng “v:ô dụ:ng” khi anh rửa chén làm vỡ bát, cô vợ nhận về cái kết không ngờ
Anh vẫn cười khi tôi hỏi han nhưng hời hợt, chẳng còn sự ấm áp quen thuộc. Tôi 34 tuổi, chồng 32, kết hôn được bảy năm, có cậu con trai năm tuổi. Cuộc sống gia đình bình thường, không…
Về nhà mở lồng bàn, thấy mâm cơm dành cho mẹ toàn rau luộc, tôi nổi khùng với vợ vậy mà cô ấy đáp gọn lỏn một câu rồi bỏ đi
Tôi từng nghĩ cuộc hôn nhân của mình sẽ dễ thở, ít nhất là như vậy. Bởi vì người ta thường sợ cảnh mẹ chồng nàng dâu. Bố mẹ tôi đều mất sớm, sẽ chẳng có người mẹ chồng nào…
Nhìn thấy mâm cơm dở dang của vợ, mẹ vợ quyết định trả hết nợ cho con rể
Từng lời vợ nói mà lòng tôi thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, nếu không có sự đồng hành của vợ và ông bà ngoại, có lẽ những ngày tháng vừa rồi tôi không thể đứng dậy nổi. Nhà ngoại…
End of content
No more pages to load