Cô tự nhủ sẽ không bao giờ quên: Đôi khi, sự thật đẹp đẽ nhất lại ẩn sau những hiểu lầm tưởng chừng không thể xóa nhòa.
Lan, một nàng dâu mới về nhà chồng chưa đầy năm, chưa bao giờ cảm thấy thoải mái khi ở gần bố chồng – ông Minh.
Với cô, ông không chỉ là người ít nói, khuôn mặt lúc nào cũng lạnh tanh không rõ đang nghĩ gì, mà còn mang một quá khứ khiến cô khó lòng cởi mở. Ông Minh là người chồng thứ hai của mẹ chồng Lan, bước vào gia đình sau khi người chồng đầu qua đời cách đây hơn hai mươi năm. Dù mẹ chồng luôn nói ông là người tử tế, tận tụy, Lan vẫn không khỏi nghi ngờ. Một người đàn ông từng làm nghề sửa xe, sống độc thân gần nửa đời, rồi bất ngờ kết hôn với một góa phụ có con riêng – thân thế ấy làm Lan tự hỏi liệu ông có thật lòng hay chỉ tìm một nơi nương tựa lúc tuổi xế chiều?
Ác cảm của Lan với ông Minh không chỉ đến từ chuyện thân thế. Từ ngày về làm dâu, cô thường xuyên bắt gặp ánh mắt dò xét của ông mỗi khi cô tiêu tiền hay nhắc đến việc mua sắm.
Ảnh minh hoạ.
Có lần, ông còn thẳng thừng nói: “Đời bố khổ quen rồi, không thích phô trương”, như thể bóng gió rằng cô quá lãng phí. Những lời ấy khiến Lan tổn thương, cảm thấy ông không tin tưởng cô, thậm chí coi cô như người ngoài. Ngược lại, ông Minh dường như cũng không ưa sự sôi nổi, hiện đại của cô – một cô gái thành phố về làm dâu nhà quê. Khoảng cách giữa hai người cứ thế lớn dần, dù chẳng ai nói ra.
Nhưng một buổi tối, mọi thứ bỗng thay đổi.
Hôm ấy, chồng Lan đi công tác, mẹ chồng sang nhà bác chơi chưa về, nhà chỉ còn cô và ông Minh. Sau khi dọn bếp, cô định lên phòng thì nghe tiếng động lạch cạch từ nhà chái – phần nhà che tạm phía sau bếp, chuyên dùng để chứa thùng rỗng đã qua sử dụng, thúng, dụng cụ làm đồng, vật dụng sửa xe… giống như 1 cái nhà kho tạm.
Tò mò, cô rón rén lại gần, hé mắt nhìn qua khe cửa. Dưới ánh đèn vàng mờ ảo, ông Minh ngồi trên chiếc ghế sờn nát, tay cầm 1 thứ, hí húi làm gì đó cô nhìn không rõ vì ông ngồi quay lưng lại phía cửa, nơi cô đang đứng.
Lan giật mình, thắc mắc. “Ông ấy làm gì vậy?”.
Với định kiến sẵn có, cô nghĩ ngay đến những điều chẳng hay – hay ông đang sửa lại thứ gì đó trong nhà để bán lấy tiền riêng? Không kìm được, cô hắng giọng bước vào, hỏi: “Bố làm gì mà muộn thế này chưa ngủ ạ?”.
Ông Minh giật mình, ngẩng lên, tay vội giấu 1 vật gì đó sau lưng.
“À… không có gì, con lên nghỉ đi”, ông đáp, giọng lúng túng, mắt thoáng vẻ bối rối. Sự vụng về ấy càng khiến Lan nghi ngờ. Cô gật đầu quay đi, nhưng lòng đầy thắc mắc, tự nhủ sẽ để ý thêm.
Sáng hôm sau, khi nhìn thấy mẹ chồng ngoài vườn, Lan tính mách lại chuyện lạ hôm qua của bố chồng. Nhưng chưa kịp mở lời thì mẹ chồng đã hồ hởi khoe.
“Lan ơi con xem này. Bố con đã thức cả đêm để khâu lại đôi giày cũ cho mẹ. Ông ấy làm mẹ bất ngờ quá. Ổng bảo là 8/3 sắp đến không biết nên tặng gì. Ôi dào, tuổi này rồi ổng còn lãng mạn quá. Ổng nói trong lúc chưa nghĩ ra quà thì thấy đôi giày mẹ bị rách, ổng khâu luôn. Con xem, phụ nữ như mình chỉ cần những quan tâm ấm áp ấy là hơn vạn món quà con nhỉ…” , mẹ chồng nói.
Mẹ chồng cười hiền, kể: “Ông ấy vụng lắm, thế mà ngồi cả tối khâu cho mẹ. Sợ mẹ đi hỏng chân, không chịu để mẹ vứt đôi giày này đâu”.
Ảnh minh hoạ
Lan sững sờ, thấy xấu hổ vì điều mình chuẩn bị nói ra.
Hóa ra, điều cô tưởng là “bí mật mờ ám” lại là hành động lặng lẽ đầy yêu thương của ông Minh dành cho vợ. Một người từng sống khổ, từng làm nghề sửa xe tay lấm chân dầu, giờ đây lại kiên nhẫn ngồi khâu giày chỉ để mẹ chồng không phải đi chân đau. Cô thấy hối hận vì đã vội phán xét, vì để thân thế và những hiểu lầm nhỏ nhặt che mờ trái tim chân thành của ông.
Khi chồng về, Lan hào hứng kể lại câu chuyện. Cô mong anh sẽ cảm nhận được sự ấm áp như cô. Nhưng Hùng chỉ nhún vai, cười nhạt: “Bày vẽ làm gì, ra chợ mua đôi giày mới là xong. Bố đúng là rảnh.”
Lan khựng lại, thất vọng trào dâng. Cô chợt nhận ra chồng mình, dù yêu thương cô, lại thiếu đi sự tinh tế mà bố chồng có. Ông Minh không chỉ khâu giày để tiết kiệm, mà còn vì hiểu mẹ chồng trân trọng đôi giày cũ gắn bó bao năm. Trong khi đó, Hùng lại vô tư nghĩ mọi thứ đều có thể giải quyết bằng tiền, không để tâm đến giá trị tình cảm. Trong lòng Lan thầm nghĩ, giá như anh học được từ bố chồng một chút tâm lý và sự thấu hiểu phụ nữ.
Vài ngày sau, thấy Lan trầm ngâm, Hùng gặng hỏi. Cô nhẹ nhàng chia sẻ suy nghĩ của mình, rằng cô không chỉ cần một người chồng chu cấp, mà còn cần người hiểu những điều nhỏ bé cô trân trọng. Hùng im lặng, rồi hôm sau, anh bất ngờ mang về một đôi giày mới cho mẹ chồng, kèm lời nhắn: “Con mua cho mẹ, nhưng con cũng sẽ giữ đôi cũ lại, nhờ bố khâu thêm để mẹ thay đổi.” Mẹ chồng cười rạng rỡ, ông Minh gật đầu hài lòng, còn Lan nhìn chồng, lòng ấm áp lạ thường.
Ảnh minh hoạ
Dịp 8/3 sắp tới, Hùng cũng lên kế hoạch về 1 buổi tối cả gia đình quây quần bên nhau, là dịp đáng giá để dẫn cả Lan, mẹ và dĩ nhiên không thể thiếu bố chồng đi ăn buffet trên huyện 1 bữa.
Từ hôm đó, mỗi lần nhìn ông Minh, Lan không còn thấy bóng dáng một người xa lạ hay khó gần. Cô nhận ra, đằng sau vẻ ngoài khắc khổ và quá khứ không hoàn hảo là một người đàn ông sống vì gia đình, yêu thương vợ bằng những điều giản dị nhất. Đôi giày rách được khâu lại không chỉ là vật dụng, mà còn là sợi dây gắn kết, giúp Lan gỡ bỏ định kiến, kéo gần khoảng cách với bố chồng. Một bài học mà cô tự nhủ sẽ không bao giờ quên: Đôi khi, sự thật đẹp đẽ nhất lại ẩn sau những hiểu lầm tưởng chừng không thể xóa nhòa.
Khoảng cách giữa Lan và ông Minh dần tan biến. Hùng cũng bắt đầu chú ý hơn đến những điều nhỏ nhặt trong gia đình. Đôi giày cũ được khâu lại không chỉ gắn kết tình nghĩa vợ chồng bố mẹ chồng, mà còn là sợi dây kéo cả nhà lại gần nhau. Gia đình nhỏ trở nên đầm ấm, và Lan tự nhủ sẽ trân trọng bài học này mãi: Tình yêu không chỉ nằm ở vật chất, mà còn ở sự thấu hiểu lặng thầm!
News
Ngày tôi đính hôn, chú hàng xóm liền tặng món quà trị giá 3 tỷ không rõ lý do, nhà trai bức xúc mang trầu cau về
Nói xong, chồng tương lai của tôi tức giận ra về, còn bố của anh ấy trách bố mẹ tôi không biết dạy dỗ con gái khiến 2 gia đình mất mặt. Sau đó, nhà trai mang trầu cau về,…
L;;ột ga giường của mẹ chồng đi giặt, con dâu ch:;;ết đứng với bí mật đằng sau 33 tờ giấy mỏng
Trong một buổi sáng yên bình tại ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô, Linh, cô con dâu mới về làm dâu được vài tháng, quyết định dọn dẹp phòng mẹ chồng để thể hiện sự chu đáo. Bà Hạnh, mẹ…
“Nhìn mẹ cô dâu kìa, ng:;hèo mà bày đặt làm thông gia với nhà này”
Tại một làng quê nhỏ ở miền Trung Việt Nam, chị Lan, một người mẹ nghèo nuôi con gái một mình suốt 20 năm, chuẩn bị cho ngày cưới của con gái mình, bé Hương, với Minh – con trai…
Trong túi chị chỉ còn vỏn vẹn 20 nghìn đồng, không đủ để mua sữa cho đứa con trai 5 tuổi đang sốt cao ở nhà
Trong một buổi chiều mưa tầm tã tại một khu phố nhỏ ở ngoại ô Sài Gòn, chị Hoa, một người mẹ đơn thân 38 tuổi, lặng lẽ bước vào siêu thị mini gần nhà. Với chiếc áo mưa sờn…
Mỗi lần con bé ngây thơ chỉ vào những người đàn ông trên phố và hỏi: “Mẹ ơi, đó có phải bố con không?”, tim tôi lại nhói đau
Lan, một bà mẹ đơn thân 28 tuổi, sống cùng cô con gái nhỏ Minh Anh trong một căn hộ chật chội ở Sài Gòn. Minh Anh, mới 5 tuổi, hồn nhiên nhưng hay hỏi về bố. Mỗi lần con…
Tôi đứng trước cửa phòng bệnh, tay nắm chặt chiếc phong bì chứa 100 triệu đồng, số tiền tiết kiệm cuối cùng của hai vợ chồng
Tôi đứng trước cửa phòng bệnh, tay nắm chặt chiếc phong bì chứa 100 triệu đồng – số tiền tiết kiệm cuối cùng của hai vợ chồng. Mẹ chồng nằm trên giường, gương mặt tái nhợt nhưng ánh mắt vẫn…
End of content
No more pages to load