Tôi và Tuấn kết hôn đã được năm năm. Cuộc sống của chúng tôi êm đềm, hạnh phúc cho đến khi cậu con trai Minh ra đời. Minh không giống Tuấn lắm, từ đôi mắt to tròn đến cái mũi cao khác hẳn với khuôn mặt góc cạnh của chồng tôi. Ban đầu, Tuấn chỉ cười, bảo rằng con chắc giống bên ngoại. Nhưng dần dần, ánh mắt anh thay đổi. Những câu nói bâng quơ trở thành sự nghi ngờ công khai.
Một ngày, Tuấn mang về tờ kết quả xét nghiệm ADN. Anh đặt nó xuống bàn, giọng lạnh tanh: “Em giải thích đi. Đứa bé không phải con anh.” Tôi chết lặng. Kết quả cho thấy Minh không có quan hệ huyết thống với Tuấn. Tôi thề thốt rằng mình chưa từng phản bội anh, nhưng anh chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt khinh miệt. “Em nghĩ anh ngu đến mức tin mấy lời đó à?” anh gằn giọng.
Cuộc sống từ đó trở thành địa ngục. Tuấn không còn nói chuyện với tôi, chỉ lạnh lùng với cả Minh. Hàng xóm bắt đầu xì xào, những lời đồn đại ác ý lan khắp nơi. Tôi ôm con khóc mỗi đêm, không hiểu sao mọi chuyện lại thành ra thế này. Tôi biết mình trong sạch, nhưng làm sao chứng minh được?
Rồi một ngày, bố chồng tôi – ông Hùng – bất ngờ trở về. Ông đã mất liên lạc với gia đình từ khi Tuấn còn nhỏ, sau một trận cãi vã lớn với mẹ chồng. Không ai biết ông đi đâu, sống thế nào suốt hai mươi năm qua. Ông xuất hiện trước cửa nhà, tóc bạc trắng, dáng vẻ phong trần nhưng vẫn giữ nét cương nghị của ngày xưa.
Tuấn sững sờ khi gặp lại bố. Ông Hùng nhìn Minh, rồi nhìn tôi, khẽ mỉm cười: “Giống hệt thằng Tuấn hồi nhỏ.” Tuấn gạt đi: “Bố đừng bênh nó. Con xét nghiệm rồi, nó không phải con cháu nhà mình.” Ông Hùng nhíu mày, đòi xem tờ kết quả. Sau khi đọc xong, ông bật cười lớn, tiếng cười vang vọng khiến tôi và Tuấn đều ngỡ ngàng.
“Tuấn, con đúng là đồ ngốc,” ông nói, giọng vừa nghiêm nghị vừa buồn cười. “Con có biết bố từng làm gì không? Bố từng bị tai nạn nghiêm trọng, phải ghép tủy từ người hiến tặng. ADN của bố thay đổi từ đó. Con là con ruột của bố, nhưng nếu xét nghiệm bây giờ, chưa chắc con giống bố đâu.”
Tuấn há hốc mồm. Tôi cũng không tin nổi vào tai mình. Ông Hùng tiếp tục: “Minh là cháu nội của bố. Nó giống con, mà con giống bố hồi nhỏ. Chẳng qua con không nhớ, chứ bố thì nhớ rõ. Đừng để cái tờ giấy đó làm mù mắt con.”
Tuấn run run cầm tờ kết quả, nhìn tôi, rồi nhìn Minh đang chơi đùa trong góc phòng. Anh quỳ xuống, ôm lấy tôi và khóc: “Anh xin lỗi, anh sai rồi.” Tôi vừa giận vừa thương, chỉ biết ôm anh mà rơi nước mắt.
Nhưng câu chuyện chưa dừng lại ở đó. Đêm hôm ấy, khi Tuấn đã ngủ, ông Hùng gọi tôi ra ngoài hiên. Ông đưa tôi một tấm ảnh cũ, trong đó là hình một người phụ nữ lạ mặt, đôi mắt to tròn giống hệt Minh. “Đây là mẹ thật của Tuấn,” ông thì thầm. “Bà ấy mất sớm, và bố nhận Tuấn làm con nuôi để bảo vệ nó khỏi gia đình bên ngoại độc ác. Tuấn không phải con ruột của bố, nhưng bố yêu nó như con đẻ. Giờ con hiểu vì sao bố cười khi thấy tờ kết quả đó không?”
Tôi sững sờ. Hóa ra, bí mật không chỉ nằm ở Minh, mà cả Tuấn – người chồng tôi yêu thương – cũng không phải con ruột của bố chồng. Ông Hùng nắm tay tôi, nói nhỏ: “Đừng nói với nó. Để nó sống với niềm tin mình là máu mủ nhà này. Như bố đã làm suốt bao năm.”
Tôi gật đầu, nước mắt lăn dài. Cái kết bất ngờ không chỉ trả lại sự trong sạch cho tôi, mà còn mở ra một bí mật lớn hơn, mãi mãi chôn giấu trong lòng tôi và bố chồng.
News
Ngày tôi đính hôn, chú hàng xóm liền tặng món quà trị giá 3 tỷ không rõ lý do, nhà trai bức xúc mang trầu cau về
Nói xong, chồng tương lai của tôi tức giận ra về, còn bố của anh ấy trách bố mẹ tôi không biết dạy dỗ con gái khiến 2 gia đình mất mặt. Sau đó, nhà trai mang trầu cau về,…
L;;ột ga giường của mẹ chồng đi giặt, con dâu ch:;;ết đứng với bí mật đằng sau 33 tờ giấy mỏng
Trong một buổi sáng yên bình tại ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô, Linh, cô con dâu mới về làm dâu được vài tháng, quyết định dọn dẹp phòng mẹ chồng để thể hiện sự chu đáo. Bà Hạnh, mẹ…
“Nhìn mẹ cô dâu kìa, ng:;hèo mà bày đặt làm thông gia với nhà này”
Tại một làng quê nhỏ ở miền Trung Việt Nam, chị Lan, một người mẹ nghèo nuôi con gái một mình suốt 20 năm, chuẩn bị cho ngày cưới của con gái mình, bé Hương, với Minh – con trai…
Trong túi chị chỉ còn vỏn vẹn 20 nghìn đồng, không đủ để mua sữa cho đứa con trai 5 tuổi đang sốt cao ở nhà
Trong một buổi chiều mưa tầm tã tại một khu phố nhỏ ở ngoại ô Sài Gòn, chị Hoa, một người mẹ đơn thân 38 tuổi, lặng lẽ bước vào siêu thị mini gần nhà. Với chiếc áo mưa sờn…
Mỗi lần con bé ngây thơ chỉ vào những người đàn ông trên phố và hỏi: “Mẹ ơi, đó có phải bố con không?”, tim tôi lại nhói đau
Lan, một bà mẹ đơn thân 28 tuổi, sống cùng cô con gái nhỏ Minh Anh trong một căn hộ chật chội ở Sài Gòn. Minh Anh, mới 5 tuổi, hồn nhiên nhưng hay hỏi về bố. Mỗi lần con…
Tôi đứng trước cửa phòng bệnh, tay nắm chặt chiếc phong bì chứa 100 triệu đồng, số tiền tiết kiệm cuối cùng của hai vợ chồng
Tôi đứng trước cửa phòng bệnh, tay nắm chặt chiếc phong bì chứa 100 triệu đồng – số tiền tiết kiệm cuối cùng của hai vợ chồng. Mẹ chồng nằm trên giường, gương mặt tái nhợt nhưng ánh mắt vẫn…
End of content
No more pages to load