Được mẹ chồng hỗ trợ chăm cháu suốt thời gian dài, tôi hoàn toàn ỷ lại nên cứ nghĩ rằng đó là lẽ đương nhiên.

Trách nhiệm chăm sóc và nuôi dạy con cái là của bố mẹ, ông bà có thể hỗ trợ được thì tốt nhưng nếu không thì cũng là chuyện rất bình thường, bởi nó hoàn toàn nằm ngoài nghĩa vụ bắt buộc của ông bà. Đến tận ngày hôm nay, tôi mới hiểu ra được điều này.

Tôi lấy chồng thì liền dọn ra ở riêng, tìm thuê một căn hộ trên thành phố chứ không sống chung với mẹ chồng dưới quê. Sau gần một năm thì tôi sinh con trai đầu lòng. Trong khoảng thời gian đầu chăm con mọn, tôi được mẹ chồng hỗ trợ rất nhiều. Vì bà chỉ còn một mình nên đã đồng ý lên sống cùng với vợ chồng tôi để phụ trông cháu.

Ảnh minh hoạ.

 

Ảnh minh hoạ.

Nghỉ thai sản 6 tháng thì tôi giao con lại cho mẹ chồng rồi trở lại với công việc văn phòng 8 tiếng. Tôi cảm thấy may mắn vô cùng vì làm mẹ bỉm nhưng rất nhàn vì đã có mẹ chồng lo cho mọi thứ, từ việc cho con ăn, chơi, tắm rửa cho đến ngủ nghỉ.

Được bà nội một tay chăm bẵm từ khi lọt lòng nên con trai tôi rất quấn bà, thậm chí còn hơn cả bố mẹ. Bởi so với tôi thì thời gian mẹ chồng dành cho cháu nhiều hơn đáng kể. Thoáng chốc con trai đã đến độ tuổi đi nhà trẻ, và mẹ chồng cũng là người phụ giúp tôi đưa đón thằng bé. Khoảng cách từ nhà đến trường chỉ cách một con hẻm nên cũng khá gần và tiện để bà đưa đón cháu.

Ảnh minh hoạ.

Ảnh minh hoạ.

Mọi thứ vẫn diễn ra suôn sẻ cho đến khi mẹ chồng bất ngờ bảo tôi rằng, bà sẽ về quê. Dẫu tôi đã ra sức phản đối và van nài bà ở lại, nhưng mẹ chồng vẫn nhất quyết với lựa chọn của mình khiến tôi khá buồn và khó chịu. Thậm chí tôi còn giận và trách bà không thương con cháu. Ở với vợ chồng tôi, bà vốn dĩ chưa phải thiếu thốn bất kỳ điều gì, tôi vẫn lo cho mẹ chồng mọi thứ.

Đến tối khi vừa tăng ca ở công ty về, tôi tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của mẹ với chồng dưới bếp. Lúc này, tôi mới hiểu lý do vì sao mẹ chồng lại muốn về quê không chăm cháu nữa. Tôi đã xấu hổ khi nghe từng lời tâm sự của bà.

– Mẹ thực sự thương cu Rin và các con lắm, mẹ cũng muốn ở lại chăm cháu để hai đứa đi làm kiếm tiền. Nhưng con đừng trách mẹ, mẹ không thể chăm Rin được nữa. Con cũng biết đấy, Rin nay càng lớn càng nghịch, thằng bé chạy nhảy khắp nơi. Mẹ thì cũng lớn tuổi rồi, chân tay mỗi ngày một yếu đi, vụng về hơn trước rất nhiều. Mẹ không đủ sức để chăm sóc cháu trai của mẹ tốt nhất, nếu lỡ chẳng may vì sơ suất mà Rin bị làm sao thì mẹ sẽ ân hận, tự trách bản thân suốt đời.

Mẹ biết vợ con giận mẹ và khó chịu vì mẹ đòi về quê, nhưng hiện tại mẹ nghĩ các con thử tìm một bảo mẫu có sức khoẻ và khéo chăm trẻ để phụ vợ chồng con. Như vậy sẽ tốt hơn là mẹ tiếp tục làm chuyện này con ạ, con giúp mẹ lựa lời nói chuyện với vợ của con nhé!

Ảnh minh hoạ.

Ảnh minh hoạ.

Trong tận đáy lòng, tôi luôn ngộ nhận việc mẹ chồng chăm sóc cháu là một điều hiển nhiên. Hằng ngày, không thấy mẹ phàn nàn hay than vãn gì nên tôi đã dựa dẫm quá nhiều vào sự hiện diện của bà mà không suy nghĩ, cũng không kịp nhận ra rằng mẹ đã bước qua tuổi xế chiều, gần 70 tuổi rồi chứ không còn trẻ như trước và sức khỏe cũng không thể đảm bảo mãi mãi.

Tôi cảm thấy mình làm mẹ nhưng vô trách nhiệm với con quá, chỉ chăm chăm vào việc kiếm tiền rồi giao phó hoàn toàn nghĩa vụ đó cho ông bà, cũng không quan tâm đến việc ông bà cảm thấy ra sao, sức khoẻ thế nào,… Chắc chắn trong chuyện này tôi mới là người sai, người có lỗi với mẹ chồng của mình, và tôi sẽ xin lỗi bà, sau đó vui vẻ đón nhận, tôn trọng mọi quyết định mà mẹ đưa ra.

Tôi muốn bà được nghỉ ngơi sau những tháng ngày sống vì con, vì cháu. Còn chuyện thuê người hỗ trợ chăm sóc con trai, tôi sẽ xem xét và lựa chọn kỹ lưỡng một người bảo mẫu như mẹ chồng đã nói.

Tâm sự từ độc giả minhminh…@gmail.com

Đối với những bố mẹ bận rộn công việc, nếu được ông bà hỗ trợ chăm cháu thì đây là một chuyện vô cùng tuyệt vời, vì sẽ khiến các ông bố bà mẹ cảm thấy yên tâm hơn.

Thế nhưng việc quá phụ thuộc vào ông bà và giao toàn quyền quyết định chăm sóc, nuôi dạy con cho ông bà, về lâu về dài sẽ ảnh hưởng không tốt đến quá trình phát triển tự nhiên của trẻ. Tại sao lại như vậy?

Trẻ có thể trở nên không nghe lời

Ông bà thường nuông chiều trẻ hơn so với cha mẹ. Thậm chí ông bà còn làm ngược lại với những điều cha mẹ nói và dạy con, cốt chỉ để trẻ vui vẻ.

Chính điều đó sẽ phá vỡ mọi kỷ luật mà cha mẹ phải vất vả mãi mới thiết lập được cho trẻ, làm trẻ không còn nghe lời cha mẹ nữa.

Trẻ có thể không vận động đủ

Trẻ em luôn tràn đầy năng lượng trong cơ thể cũng như tâm hồn. Chúng cần chạy nhảy và chơi đùa để cơ thể phát triển khỏe mạnh. Mà ông bà đã cao tuổi, thường sức khỏe và thể lực không đủ để theo chân trẻ trong những hoạt động ngoài trời.

Chính vì hoạt động thể chất không đủ khiến trẻ cảm thấy không thoải mái, điều đó càng không tốt cho sự tăng trưởng tự nhiên của trẻ.

Trẻ có thể ăn quá nhiều

Ông bà luôn sợ cháu đói và thường cho trẻ ăn quá nhiều trong 1 ngày. Các nghiên cứu gần đây thậm chí còn chỉ ra rằng, trẻ em có nguy cơ bị béo phì, gặp các vấn đề về răng lợi và bệnh tiểu đường do các món ăn của ông bà chúng như kẹo và những đồ ăn nhiều chất béo.

Dẫu biết ông bà nào cũng mong cháu mau lớn và vui vẻ, nhưng chính những sự quan tâm thiếu hiểu biết ấy vô hình chung lại gây tổn hại nghiêm trọng cho sức khỏe của trẻ.

Trẻ có thể phát triển các kỹ năng xã hội kém

Khi trẻ dành nhiều thời gian ở cạnh ông bà, chúng sẽ ít kết bạn với những đứa trẻ khác. Dần dà chúng có xu hướng ngại giao tiếp và mở rộng các mối quan hệ xung quanh, chỉ cảm thấy an toàn, thoải mái với các mối quan hệ quen thuộc vốn có của mình.

Ngược lại, những đứa trẻ đi học mẫu giáo sẽ ít gặp các vấn đề về giao tiếp, kỹ năng xã hội cũng phát triển tốt hơn.