Không ngờ có ngày anh em tôi rơi vào tình huống tréo ngoe này.
Bố mẹ tôi có mảnh đất rộng 1000m2 nhưng lúc còn sống không lập di chúc cho con nào hết. Mẹ từng khuyên bố cắt cho con gái một suất đất, còn lại để cho con trai sở hữu hết. Khi đó bố cũng đồng ý nhưng anh trai tôi không muốn chia đất cho em gái. Vì tôi lấy chồng xa, sở hữu đất cũng chỉ để bán, rồi đất đai của tổ tiên sẽ bị tan nát hết.
Vài lần anh trai ép bố mẹ sang tên đất cho anh ấy nhưng ông bà do dự chưa chịu làm theo. Đến khi bố tôi mất thì chuyện đất đai càng khó sang tên hơn vì còn liên quan đến tôi. Bây giờ bố mẹ không còn nữa, đất đai do anh trai tôi sử dụng hết và tôi không có ý kiến gì.
2 năm nay, chuyện làm ăn của vợ chồng tôi ở thành phố gặp khó khăn. Thu nhập thấp mà chi phí đắt đỏ, tôi muốn về quê sống và làm việc cho dễ thở. Ông bà nội có mỗi suất đất thì vợ chồng em út đang sống cùng, chúng tôi không còn đường về.
Hi vọng cuối cùng của tôi là mảnh đất của ông bà ngoại nên đã bàn với chồng về quê nói lý với anh vợ để xin một suất đất làm nhà lấy chỗ sinh sống. Nghe vợ nói hợp lý nên chồng tôi đồng ý.
Nửa năm không về thăm quê ngoại, tôi đã sốc khi đất của bố mẹ để lại đã bị anh tôi chia thành 3 phần, được xây tường rào rất vuông vức. Hỏi ra mới biết là anh cho 2 người con trai, mỗi đứa 200m2, phần đất còn lại là của vợ chồng anh ấy.
Ảnh minh họa
Tôi bàn với anh trai:
“Đất của bố mẹ rộng, anh đã chia cho các cháu rồi, em không ý kiến gì. Thu nhập của bọn em trên thành phố không đủ nuôi các con, tụi em định về quê sống. Anh có thể cắt cho vợ chồng em mảnh đất khoảng 100m2 để xây nhà có chỗ chui ra chui vô được không ạ?”.
Tôi nói hết sức tử tế nhún nhường nhưng anh trai không nghe mà chỉ thẳng mặt vợ chồng tôi và đuổi ra khỏi nhà. Anh bảo tôi đã lấy chồng thì về nhà nội mà sống, nhà ngoại không có cửa.
Uất ức trước thái độ của anh trai, tôi nói luôn là đất đai của bố mẹ để lại không có di chúc, ra tòa sẽ chỉ chia làm 2 phần. Nếu anh không chịu cắt cho tôi 100m2 đất, thì ra tòa rồi tôi sẽ được 500m2 đất, khi đó anh đừng hối hận.
Chị dâu có vẻ bình tĩnh hiểu biết hơn nên ngăn cản chồng và kéo tôi quay trở lại bàn đàm phán. Sau khi bị vợ thuyết phục, anh tôi cũng chịu cắt cho em gái 100m2 đất.
Khi tôi đang phấn khích ở thế thắng thì chồng trách tôi ngốc, tài sản của bố mẹ, tôi được hưởng một nửa, phải đòi bằng được. Nhưng tôi không muốn anh em thù hằn nhau vì chuyện đất đai, tôi đang phân vân không biết có nên nghe chồng không?
News
Ngày tôi đính hôn, chú hàng xóm liền tặng món quà trị giá 3 tỷ không rõ lý do, nhà trai bức xúc mang trầu cau về
Nói xong, chồng tương lai của tôi tức giận ra về, còn bố của anh ấy trách bố mẹ tôi không biết dạy dỗ con gái khiến 2 gia đình mất mặt. Sau đó, nhà trai mang trầu cau về,…
L;;ột ga giường của mẹ chồng đi giặt, con dâu ch:;;ết đứng với bí mật đằng sau 33 tờ giấy mỏng
Trong một buổi sáng yên bình tại ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô, Linh, cô con dâu mới về làm dâu được vài tháng, quyết định dọn dẹp phòng mẹ chồng để thể hiện sự chu đáo. Bà Hạnh, mẹ…
“Nhìn mẹ cô dâu kìa, ng:;hèo mà bày đặt làm thông gia với nhà này”
Tại một làng quê nhỏ ở miền Trung Việt Nam, chị Lan, một người mẹ nghèo nuôi con gái một mình suốt 20 năm, chuẩn bị cho ngày cưới của con gái mình, bé Hương, với Minh – con trai…
Trong túi chị chỉ còn vỏn vẹn 20 nghìn đồng, không đủ để mua sữa cho đứa con trai 5 tuổi đang sốt cao ở nhà
Trong một buổi chiều mưa tầm tã tại một khu phố nhỏ ở ngoại ô Sài Gòn, chị Hoa, một người mẹ đơn thân 38 tuổi, lặng lẽ bước vào siêu thị mini gần nhà. Với chiếc áo mưa sờn…
Mỗi lần con bé ngây thơ chỉ vào những người đàn ông trên phố và hỏi: “Mẹ ơi, đó có phải bố con không?”, tim tôi lại nhói đau
Lan, một bà mẹ đơn thân 28 tuổi, sống cùng cô con gái nhỏ Minh Anh trong một căn hộ chật chội ở Sài Gòn. Minh Anh, mới 5 tuổi, hồn nhiên nhưng hay hỏi về bố. Mỗi lần con…
Tôi đứng trước cửa phòng bệnh, tay nắm chặt chiếc phong bì chứa 100 triệu đồng, số tiền tiết kiệm cuối cùng của hai vợ chồng
Tôi đứng trước cửa phòng bệnh, tay nắm chặt chiếc phong bì chứa 100 triệu đồng – số tiền tiết kiệm cuối cùng của hai vợ chồng. Mẹ chồng nằm trên giường, gương mặt tái nhợt nhưng ánh mắt vẫn…
End of content
No more pages to load