Trong một ngôi làng nhỏ yên bình, bà Hạnh, một người phụ nữ 70 tuổi, sống cô đơn trong căn nhà tranh cũ kỹ. Bà từng có một gia đình hạnh phúc với hai người con trai, nhưng thời gian và cuộc sống đã làm mọi thứ thay đổi. Người con cả, Nam, giờ đã lập gia đình, sống cùng vợ là Lan và hai đứa con nhỏ trong một ngôi nhà khang trang hơn ở thị trấn gần đó. Bà Hạnh, dù già yếu, vẫn cố gắng tự lo cho bản thân, nhưng sức khỏe ngày càng suy giảm, và cái đói luôn rình rập.
Một ngày nọ, lương hưu của bà Hạnh không đủ để mua gạo. Nhìn vào chiếc nồi trống rỗng, bà quyết định gọi điện cho Nam, con trai út của mình, người mà bà luôn tin tưởng sẽ giúp đỡ. Bà chỉ cần vay 1 triệu đồng để mua gạo và một ít thức ăn cơ bản. Với giọng nói run rẩy, bà nói: “Nam ơi, mẹ già rồi, sức yếu, mẹ chỉ cần 1 triệu để mua gạo, con giúp mẹ lần này nhé.”
Nam nghe xong, thoáng chần chừ. Anh quay sang hỏi ý kiến Lan, vợ mình. Lan, một người phụ nữ thực dụng và luôn lo xa, lập tức phản đối. “1 triệu thì không lớn, nhưng biết bao giờ bà trả? Nhà mình cũng đang túng thiếu, anh đừng để bà lợi dụng mãi. Nếu cho vay, phải có giấy nợ, không thì sau này bà quên, chúng ta lại chịu thiệt,” Lan nói, giọng đầy nghi ngờ.
Dù không muốn, nhưng dưới áp lực của vợ, Nam đồng ý. Anh đến nhà mẹ, mang theo một tờ giấy và cây bút. Bà Hạnh, nhìn thấy con trai, mừng rỡ đón tiếp, nhưng khi Nam đưa ra tờ giấy nợ và yêu cầu mẹ ký, bà sững người. “Giấy nợ? Mẹ là mẹ con, con bắt mẹ ký giấy nợ chỉ để vay 1 triệu sao?” bà hỏi, giọng nghẹn ngào. Nam cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt mẹ, chỉ lặp lại lời Lan: “Mẹ ơi, vợ con bảo phải thế, không thì sau này phiền phức.”
Bà Hạnh, dù đau lòng, vẫn ký vào tờ giấy nợ với dòng chữ run rẩy. Bà nghĩ, chỉ cần có gạo để sống qua ngày, mọi thứ khác không quan trọng. Nam đưa tiền, rồi vội vã rời đi, để lại bà một mình với nỗi tủi thân và cô đơn.
Nhưng câu chuyện không dừng lại ở đó. Một tháng sau, khi bà Hạnh chưa kịp trả tiền – vì lương hưu của bà chỉ đủ để mua thuốc – Lan đến nhà bà, đòi nợ. Không chỉ vậy, Lan còn mang theo mấy người hàng xóm, lớn tiếng nói rằng bà cố tình không trả, rằng bà “lợi dụng con cái”. Tiếng ồn ào thu hút sự chú ý của cả làng. Bà Hạnh, xấu hổ và đau đớn, quỳ xuống van xin: “Mẹ già rồi, mẹ chỉ cần thời gian, con ơi, đừng làm mẹ nhục nhã thế này.”
Nhưng Lan không dừng lại. Cô ta giật lấy chiếc vòng bạc duy nhất còn lại của bà Hạnh – món đồ kỷ niệm từ thời chồng bà còn sống – và tuyên bố: “Đây là lãi suất! Bà không trả nổi thì để cái này bù.” Cả làng xôn xao, không ai dám can thiệp, chỉ lặng lẽ nhìn cảnh tượng đau lòng.
Tin tức lan nhanh, và câu chuyện về bà Hạnh bị con dâu ép viết giấy nợ, bị sỉ nhục vì 1 triệu đồng, đến tai một nhà báo địa phương. Bài viết được đăng lên mạng xã hội, gây phẫn nộ lớn. Nhiều người chỉ trích Nam và Lan, gọi họ là “người vô tâm”, “không có nhân tính”. Có người còn đến nhà bà Hạnh, mang gạo và tiền để giúp đỡ. Nhưng với bà, những thứ đó không thể xoa dịu vết thương trong lòng. Bà tự nhốt mình trong nhà, không muốn gặp ai, kể cả con trai.
Nam, dưới áp lực dư luận, quay lại xin lỗi mẹ. Nhưng bà Hạnh chỉ lặng lẽ nhìn con, nước mắt chảy dài: “Con không còn là con mẹ nữa. Mẹ chỉ cần tình thương, chứ không cần tiền của con.” Nam cúi đầu, nhưng quá muộn. Lan, dù bị chỉ trích, vẫn không hối hận, còn tiếp tục biện minh rằng cô “chỉ muốn bảo vệ gia đình”.
Câu chuyện kết thúc với hình ảnh bà Hạnh ngồi một mình bên hiên nhà, nhìn xa xăm. Làng xóm thì thầm, lòng người phẫn nộ, nhưng bà, người chịu tổn thương nhất, chỉ còn lại sự cô đơn và nỗi buồn không lời. 1 triệu đồng, một tờ giấy nợ, và một gia đình tan vỡ – tất cả bắt nguồn từ lòng tham và sự vô tâm.
News
Thấy con cứ chỉ vào chiếc thùng rác rồi khóc, tôi kiểm tra thì phát hiện bí mật kinhhoang
Dưới ánh nắng gay gắt của buổi trưa hè, chị Linh, một người mẹ trẻ, đang tất bật dọn dẹp căn nhà nhỏ của mình. Đứa con trai hai tuổi, bé Minh, ngồi chơi ở góc phòng, nhưng bất ngờ,…
Ông chủ quán tốt bụng bán chịu cơm cho lũ trẻ ng:;h:;èo, 10 năm sau 1 vị khách lạ xuất hiện, khiến ông rơi vào cảnh nhà t:an cử:a n:át
Ông chủ quán tốt bụng, tên là Nam, từ lâu đã trở thành một biểu tượng trong khu phố nhỏ. Quán cơm của ông tuy đơn sơ, chỉ có vài chiếc bàn gỗ cũ kỹ và mùi thơm của gạo…
Dí:nh lí:u đến đường dây sữa gi:;ả, Doãn Quốc Đam đi theo Quang Linh Vlogs
Công ty Cổ phần Dược quốc tế Rance Pharma đã sử dụng nhiều thủ đoạn tinh vi để thao túng tâm lý, tung hô sản phẩm để tạo niềm tin, lừa dối người tiêu dùng… “Nổ” thành phần trong sữa…
Chín năm lặng im chịu t::ủi nh:;ục trong chính ngôi nhà của mình vì chồng c:;h:;ê tôi /b:é:o/ và /xấ;;u/
Tôi là Hạnh, 38 tuổi, từng là một cô gái rạng rỡ với ước mơ và nụ cười luôn nở trên môi. Chín năm trước, tôi kết hôn với Minh, người đàn ông tôi yêu say đắm. Anh từng nói…
Ngày con gái xuất viện, tôi mua cho con rể một đĩa chân gà rồi không nói một lời, lặng lẽ dắt con và cháu nhỏ về ngoại
Sau khi đưa con gái về nhà, tôi mua cho con rể 1 đĩa chân gà và nhắc con ngồi ăn cho sạch đi rồi ngẫm nghĩ những việc đã làm với vợ xem đúng hay sai. Lúc biết tin…
Nghe cô giúp việc tiết l:ộ một bí mật về chồng, tôi run rẩy về phòng ôm gối khóc, đến sáng thì nhận được bức thư kì lạ từ chồng
Đêm tân hôn, căn phòng ngập tràn ánh nến và hương hoa hồng. Tôi, Minh Anh, trong chiếc váy cưới lộng lẫy, ngồi bên cạnh Tuấn – người chồng mới cưới, lòng ngập tràn hạnh phúc. Tuấn nắm tay tôi,…
End of content
No more pages to load