Chị Vân hàng xóm vừa tái hôn. Người chồng hiện tại của chị khác hẳn người cũ. Nếu anh chồng trước tính cách dè xẻn, tiết kiệm đến chi ly thì anh bây giờ hào phóng, tính tình thoáng nên được lòng mọi người trong gia đình chị.

Đám cưới của họ rất lớn, vàng trao đầy tay, đeo đầy cổ cô dâu. Nghe đâu nhà chồng chị Vân rất khấm khá. Ai cũng chúc mừng chị.

Nhưng chị Vân chưa bao giờ nhắc đến con gái của mình...

Nhưng chị Vân chưa bao giờ nhắc đến con gái của mình… (ảnh minh họa)

Chị Vân thường xuyên cập nhật hình ảnh hạnh phúc trên trang cá nhân. Cuộc sống mỗi ngày của chị trôi qua với vẻ thong dong, tận hưởng, nhà cao cửa rộng, ăn mặc hàng hiệu, đi ô tô, gia đình hạnh phúc bên cậu con trai mới sinh…

Chị luôn khoe gia thế nhà chồng và khoe chị được yêu thương, chiều chuộng. Nhưng chị Vân chưa bao giờ nhắc đến cô con gái riêng với người chồng cũ. Hôm trước, tôi được biết cô bé đã về sống với ba ở một miền quê xa xôi. Có thể qua nhiều cách khác nhau, chị Vân vẫn bù đắp cho con bé, nhưng không được bên mẹ, làm sao bé không tổn thương ít nhiều!

Tôi là hàng xóm và từng thân thiết từ nhỏ với chị. Sau khi ly hôn người chồng đầu, chị Vân dành phần lớn thời gian cho sự nghiệp. Có ngày chị đi từ sáng sớm đến tối khuya mới về, rồi bạn bè và những cuộc vui kéo chị ra khỏi nhà hết các cuối tuần… Người mà con gái chị tiếp xúc nhiều nhất là bà ngoại. Có những lúc nhìn con bé thui thủi đạp xe sau giờ tan trường khi không có ai đưa đón dưới cơn mưa ầm ào, lòng tôi đầy xót xa…

Bây giờ, thỉnh thoảng anh chồng cũ chở con gái về thăm ngoại. Đó là lúc chị Vân tranh thủ tạt qua với con. Rất hiếm khi chị chủ động đi thăm con. Chị mua cho con bao nhiêu thứ đắt tiền, nào quần áo đẹp, các loại bánh ngon, đồng hồ đeo tay… rồi vội vã rời đi. Nhìn ánh mắt của con bé rười rượi khi chị Vân quay lưng, tôi nhận ra, thứ cô bé cần không phải là những món đồ chị mang về.

Hơn ai hết, tôi hiểu một đứa trẻ cần đến bàn tay chăm sóc và thương yêu của người mẹ như thế nào. Tôi đã lớn lên trong tình cảnh thiếu thốn tình cảm của mẹ. Dù ba tôi hết mực thương yêu, quan tâm, nhưng sâu thẳm trong tôi luôn thấy trống vắng, cô đơn. Có những tâm sự thầm kín muốn nói với mẹ mà không thể. Nỗi niềm đó tôi chưa từng chia sẻ với ba.

Nhiều tổn thương luôn mang theo bên mình khi thiếu vắng mẹ

Nhiều tổn thương luôn mang theo bên mình khi thiếu vắng mẹ (ảnh minh họa)

Tôi mang theo vết thương lòng lớn lên theo năm tháng. Cứ ngỡ thời gian sẽ giúp phôi phai mọi thứ, nhưng thật sự nó vẫn còn nguyên khi trái gió trở trời. Sự cô độc trên hành trình trưởng thành khiến cho tôi có cái nhìn phiến diện về hạnh phúc, về tình yêu, mang nhiều suy nghĩ tiêu cực, ảnh hưởng đến tâm sinh lý và sức khỏe thể chất. Mãi sau này tôi mới nhận ra vết thương ấy chưa bao giờ liền, nên vẫn đang tìm cách chữa lành.

Chị Vân ly hôn người chồng không phù hợp là lựa chọn đúng của chị. Chị yêu rồi kết hôn lần 2 cũng là chuyện bình thường, hàng xóm và bạn bè đều mong chị hạnh phúc. Nhưng tôi thầm nghĩ, giá như chị khiêm nhường hơn, bớt khoe hạnh phúc mới, dành thời gian yêu thương con gái nhiều hơn… thì tốt biết mấy.