Hà từng nghĩ mình là người phụ nữ may mắn nhất khi cưới Nam – người đàn ông cô yêu từ những ngày đại học. Anh dịu dàng, chu đáo, luôn khiến cô cảm thấy được yêu thương. Sau ba năm yêu nhau, họ tổ chức một đám cưới giản dị nhưng ấm áp, và chẳng bao lâu sau, Hà sinh cho Nam một cậu con trai kháu khỉnh, đặt tên là Bin. Những ngày đầu làm mẹ, dù mệt mỏi, Hà vẫn thấy đời mình trọn vẹn khi nhìn Nam bế con, nở nụ cười hiền.

Nhưng hạnh phúc ấy dần tan biến. Khi Bin hơn một tuổi, Nam bắt đầu thay đổi. Anh trở nên xa cách, ít nói, thường xuyên về muộn với những cái cớ mơ hồ. Mùi nước hoa lạ thoảng trên áo anh khiến Hà nghi ngờ, nhưng mỗi lần cô hỏi, Nam chỉ gạt đi, bảo cô “đừng tưởng tượng linh tinh”. Sự lạnh nhạt của chồng đẩy Hà vào nỗi cô đơn ngay trong chính ngôi nhà của mình. Cô bắt đầu tự hỏi, liệu Nam có đang ngoại tình?

Một đêm, khi Nam ngủ say, điện thoại anh sáng lên vì một tin nhắn. Linh cảm chẳng lành, Hà cầm máy, mở khóa bằng mật khẩu ngày cưới – thứ Nam từng nói là “biểu tượng tình yêu vĩnh cửu”. Tin nhắn hiện lên từ một số lạ: “Mai gặp anh ở chỗ cũ nhé, nhớ em quá.” Hà run rẩy kéo lên đọc thêm. Những dòng chữ thân mật, những lời hẹn hò khiến tim cô thắt lại. Nhưng điều kỳ lạ là người nhắn không phải phụ nữ – tên liên lạc được lưu là “Minh”, kèm biểu tượng trái tim.

Hà bàng hoàng, nhưng cô không dừng lại. Sáng hôm sau, khi Nam đi làm, cô lục lại laptop cũ của anh trong góc tủ. Mở máy, cô tìm thấy một thư mục ẩn chứa hàng loạt ảnh chụp Nam và một người đàn ông khác – Minh – trong những khoảnh khắc thân mật: ôm nhau trên bãi biển, nắm tay trong rạp chiếu phim. Có cả email trao đổi giữa Nam và Minh, với những dòng như: “Anh lấy cô ấy chỉ để bố mẹ yên lòng, em mới là người anh yêu thật sự.” Một email khác từ Nam gửi luật sư, thảo luận về việc ly hôn mà anh chưa từng hé lộ với cô.

Hà ngồi chết lặng, tay ôm chặt Bin đang ngủ. Hóa ra, Nam không ngoại tình với một người phụ nữ, mà anh là gay – đã lấy cô để che giấu giới tính thật, để làm tròn chữ hiếu với gia đình bảo thủ của mình. Tất cả những năm tháng yêu thương, những lời hứa hẹn, chỉ là một vở kịch. Cô không biết nên đau vì bị lừa dối, hay thương cho Nam – người đã sống trong sự giằng xé bấy lâu. Hà lau nước mắt, nhìn con trai. Cô quyết định sẽ đối mặt với Nam, không phải để trách móc, mà để giải thoát cho cả hai. Nhưng trong lòng cô vẫn day dứt: liệu cô có thể tha thứ cho người đàn ông đã biến cuộc đời mình thành một lời nói dối?