10 năm trước, tôi ương bướng cãi cha mẹ, quyết tâm lấy anh làm chồng. Một người đàn ông lười biếng, không có chí tiến thủ, suốt ngày chỉ ước được trúng số, giàu to… mà không muốn lao động. Cha mẹ tôi khi ấy đã khuyên can, bảo rằng anh không phải người đáng để gửi gắm cả đời, nhưng tôi mù quáng, tin rằng tình yêu sẽ thay đổi được tất cả. Tôi đã sai. 10 năm, tôi là người gánh kinh tế chính trong nhà, cày cuốc từ sáng sớm đến tối mịt để nuôi chồng, nuôi con. Nhưng việc chăm sóc con, dọn dẹp, chồng tôi cũng không động tay vào. Anh còn nhậu nhẹt, mắng mỏ con cái, nói năng nặng lời với vợ. Nhiều lúc chán quá, tôi chỉ muốn ly hôn mà thương con nhỏ nên thôi.
Hôm ấy, tôi đi làm về muộn, mệt lả người sau một ngày dài ở xưởng may. Vừa bước vào nhà, mùi rượu nồng nặc xộc lên mũi. Anh nằm dài trên ghế sofa, tay cầm chai bia, mắt lờ đờ nhìn tôi. “Cơm đâu? Sao giờ này mới về?” – giọng anh lè nhè, đầy vẻ trách móc. Tôi im lặng, bước vào bếp, thấy nồi cơm nguội ngắt, thức ăn con bé út để lại vẫn còn nguyên trên bàn. Con bé 8 tuổi, ngồi co ro ở góc phòng, mắt đỏ hoe vì vừa bị cha mắng. Tôi thở dài lần nữa, cố nuốt đi cục tức nghẹn trong cổ họng.
Đêm đó, anh say xỉn, lảm nhảm về ước mơ trúng số độc đắc. “Nếu tao trúng số, mày với con sẽ được sung sướng. Đừng có suốt ngày càm ràm nữa!” Tôi không đáp, chỉ lặng lẽ dọn dẹp đống chai lọ anh vứt bừa bãi. Nhưng rồi, một câu nói của anh khiến tôi khựng lại: “Mà tao mới mua vé số hôm qua đấy, lần này kiểu gì cũng trúng!” Tôi cười nhạt trong lòng, nghĩ đó chỉ là lời nói suông của kẻ lười nhác.
Sáng hôm sau, tôi đang pha sữa cho con thì nghe tiếng anh hét lên từ phòng khách. “Trúng rồi! Trúng rồi!” Tôi ngỡ anh đùa, nhưng khi chạy ra, tôi thấy tờ vé số trên tay anh run run, đôi mắt sáng rực khác hẳn ngày thường. Tôi kiểm tra lại dãy số trên điện thoại – đúng thật, anh trúng độc đắc, hơn 50 tỷ đồng. Tim tôi đập thình thịch, vừa mừng vừa lo. Mừng vì cuộc sống khổ cực có thể chấm dứt, lo vì không biết số tiền này sẽ thay đổi anh thế nào.
Quả nhiên, mọi thứ tệ hơn tôi tưởng. Anh không còn nằm nhà mơ mộng nữa, mà lao vào ăn chơi, cờ bạc, gái gú. Tiền tỷ trong tay anh tan biến nhanh như cơn gió. Anh mua xe sang, thuê căn hộ cao cấp, bỏ mặc tôi và con ở ngôi nhà cũ nát. Những lần hiếm hoi anh về, chỉ để khoe khoang hoặc mắng tôi là “đồ không biết hưởng phúc”. Con bé út khóc đòi cha, nhưng anh gạt đi: “Đừng làm phiền tao, tao đang bận sống cho đáng đời tao!”
Chưa đầy một năm, tiền hết. Anh quay về, quần áo rách rưới, mặt mày hốc hác, van xin tôi tha thứ. Tôi nhìn anh, lòng trống rỗng. Tôi đã từng hy vọng anh thay đổi, từng nghĩ số tiền kia sẽ cứu vãn gia đình này. Nhưng không, nó chỉ đẩy chúng tôi xa nhau hơn, phơi bày rõ ràng bản chất của anh – một kẻ không bao giờ biết trân trọng những gì mình có.
Tôi quyết định ly hôn. Con bé út níu tay tôi, khóc lóc hỏi: “Mẹ ơi, cha đi đâu rồi? Sao cha không ở với con nữa?” Tôi ôm con vào lòng, nước mắt rơi mà không trả lời được. Tôi thương con, nhưng không thể tiếp tục sống với một người đàn ông đã phá nát cả cuộc đời tôi. Ngày ra tòa, anh quỳ xin tôi quay lại, nhưng tôi chỉ lặng lẽ ký vào đơn, lòng đau như cắt. 10 năm thanh xuân, 10 năm chịu đựng, cuối cùng tôi chọn giải thoát cho chính mình.
Đêm ấy, nằm bên con, tôi nghe tiếng nó thì thào trong giấc mơ: “Cha ơi, con nhớ cha…” Tôi quay mặt đi, nước mắt thấm ướt gối. Ly hôn rồi, nhưng nỗi day dứt vẫn đeo bám tôi – không phải vì anh, mà vì con bé, vì tôi không thể cho nó một gia đình trọn vẹn như bao đứa trẻ khác.
News
Ngày tôi đính hôn, chú hàng xóm liền tặng món quà trị giá 3 tỷ không rõ lý do, nhà trai bức xúc mang trầu cau về
Nói xong, chồng tương lai của tôi tức giận ra về, còn bố của anh ấy trách bố mẹ tôi không biết dạy dỗ con gái khiến 2 gia đình mất mặt. Sau đó, nhà trai mang trầu cau về,…
L;;ột ga giường của mẹ chồng đi giặt, con dâu ch:;;ết đứng với bí mật đằng sau 33 tờ giấy mỏng
Trong một buổi sáng yên bình tại ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô, Linh, cô con dâu mới về làm dâu được vài tháng, quyết định dọn dẹp phòng mẹ chồng để thể hiện sự chu đáo. Bà Hạnh, mẹ…
“Nhìn mẹ cô dâu kìa, ng:;hèo mà bày đặt làm thông gia với nhà này”
Tại một làng quê nhỏ ở miền Trung Việt Nam, chị Lan, một người mẹ nghèo nuôi con gái một mình suốt 20 năm, chuẩn bị cho ngày cưới của con gái mình, bé Hương, với Minh – con trai…
Trong túi chị chỉ còn vỏn vẹn 20 nghìn đồng, không đủ để mua sữa cho đứa con trai 5 tuổi đang sốt cao ở nhà
Trong một buổi chiều mưa tầm tã tại một khu phố nhỏ ở ngoại ô Sài Gòn, chị Hoa, một người mẹ đơn thân 38 tuổi, lặng lẽ bước vào siêu thị mini gần nhà. Với chiếc áo mưa sờn…
Mỗi lần con bé ngây thơ chỉ vào những người đàn ông trên phố và hỏi: “Mẹ ơi, đó có phải bố con không?”, tim tôi lại nhói đau
Lan, một bà mẹ đơn thân 28 tuổi, sống cùng cô con gái nhỏ Minh Anh trong một căn hộ chật chội ở Sài Gòn. Minh Anh, mới 5 tuổi, hồn nhiên nhưng hay hỏi về bố. Mỗi lần con…
Tôi đứng trước cửa phòng bệnh, tay nắm chặt chiếc phong bì chứa 100 triệu đồng, số tiền tiết kiệm cuối cùng của hai vợ chồng
Tôi đứng trước cửa phòng bệnh, tay nắm chặt chiếc phong bì chứa 100 triệu đồng – số tiền tiết kiệm cuối cùng của hai vợ chồng. Mẹ chồng nằm trên giường, gương mặt tái nhợt nhưng ánh mắt vẫn…
End of content
No more pages to load