Mới đây, CDM đang là truyền nhau về câu chuyện một người mẹ đi tìm lại ân nhân năm xưa đã cho cô vay 8 chỉ vàng để cứu con.
“Ngày 11 Tháng 3 năm 2004, con gái em nhập viện lần thứ 2 do bị u máu, em được chị Nga, SN 1980 (áo trắng) giúp đỡ em 8 chỉ vàng 9999. Chị đưa em từ Bệnh viện Nhi về Phú Thọ quê chị lấy vàng.
Vàng chị để trong hộp gỗ màu nâu hình con cóc, nhà chị đi qua một con sông, chị là người dân tộc, vườn nhà chị rộng, nhiều ngô, chị bảo chị có 3 chị em gái, có món bánh sắn và lá sắn muối kho cá. Nhà chị có vườn hoa trước nhà, chị nói ông chị là trưởng họ, khi về ông chị có cho em một lá bùa gọi là để đuổi m* cho con em khỏi bệnh.
Mẹ chị cho em mấy con cá khô loại to gác bếp màu đen, do gác bếp lâu nhưng thịt bên trong màu vàng nhạt.
Nhà chị là khu nhà sàn, đến nhà chị phải đi tầu, ga cuối cùng em đến gần một doanh trại bộ đội (là doanh trai nhỏ có hai trụ bê tông).
Bên trên có biển sắt bắc ngang ghi chữ sơn đỏ, doanh trại được người dân bầy bán nhiều quả cọ và táo mèo khô. Xuống tàu đi bộ qua một phòng là ra đến bến phà. Em và chị lên phà, bến phà có một cây rất to gốc tỏa ra nhiêu dây giống hình cây xi.
Từ năm 2003 đến 2005 mỗi lần cho con ra viện em lại trả cho chị được một chỉ vàng, lúc đó chị trọ một mình tại Cầu Giấy.
Năm 2006 chị về chơi với em một lần tại Bắc Ninh, em biết chị về đòi nợ nhưng do em nghèo quá con vẫn nằm viện nên chị ra mua cho em một bao gạo và hai túi mì tôm với một tý thịt ăn cơm với em xong chị lại đi.
Từ năm 2008, em mất liên lạc với chị, năm nào em cũng nhờ người dò hỏi tin tức. Năm 2009, em có về Phú Thọ hai ngày, năm 2015 ga Đoan Phượng em về hai ngày rưỡi nhưng ko tìm được.
Nay em nhờ cộng đồng chia sẻ giúp em vì em còn 3 chỉ vàng nữa chưa trả được cho chị.
Biết ơn chị đã giúp đỡ mẹ con em lúc khó khăn và còn chăm sóc con gái em khi cháu nằm viện để em có thời gian làm thêm nuôi con. Quán phở em làm cổng viện nhi phụ sản tên là Hợp, thời gian em bưng bê từ 5h sáng đến 9h sáng.
Đây là bức ảnh ngày 30/4/2004 chụp tại chùa Quốc Tuấn (khả năng chùa Trấn Quốc) thời gian này chị đang ở trọ tại Cầu Giấy, gần chùa Hà.
Khi đó chị đã chữa bệnh xong, đôi giầy là chị mua cho em, chiếc quần âu là do anh Liêm bạn chị bên Đống Đa, Hà Nội mua cho em, áo sơ mi là của em Mây cho em áo cũ. Đây là lúc chị cho em đi chơi khi chị ra viện phụ sản Hà Nội.
Chị ơi, nhiều năm nay em vẫn đi tìm chị, chị có khỏe không? Cuộc sống có ổn không? Hãy liên lạc với em nhé chị”.
Tuy nhiên, nhiều người đặt nghi vấn đề tính xác thực của câu chuyện này. Một CMD đặt nghi vấn: “Mình mò vào tận trang cá nhân của người đăng bài, chị ấy giờ làm bđs và có buôn bán, nhưng thấy có người chỉ tận nơi rồi mà có vẻ không mặn mà việc tìm được người lắm mà muốn đẩy bài viết lên cao trào hơn nữa thì phải. Chả biết thế nào.
Thực hư thế nào, chúng tôi sẽ cập nhật sau!
News
Bị vợ ly hôn vì nhập nhèm với người giúp việc, nửa năm sau tôi phát hiện sự thật
Tôi ngồi trong quán cà phê quen thuộc, ly đen đá trước mặt đã tan hết nước từ lâu. Đầu óc tôi vẫn mông lung kể từ ngày Hạnh – vợ tôi – dứt khoát ký vào đơn ly hôn….
Bạn gái đã m::ang th::ai nên tôi chờ cô ấy ngỏ lời trước để bớt tiền thách cưới, song đợi mãi chẳng thấy đâu chỉ nhận về câu trả lời “sé:t đ:ánh”
Tôi và Linh yêu nhau được hơn hai năm. Tình yêu của chúng tôi không phải lúc nào cũng màu hồng, nhưng tôi luôn nghĩ mình hiểu cô ấy. Linh là kiểu người mạnh mẽ, độc lập, lúc nào cũng…
Tối nào bố cũng sang đánh cờ với bác hàng xóm, hôm bác nhập viện cấp cứu, bố về nhà báo một tin làm tôi bàng hoàng
Tối nào bố tôi cũng sang nhà bác Tâm hàng xóm để đánh cờ. Hai người họ thân nhau từ thời còn đi học, nên cái thú vui ấy đã thành thói quen không thể bỏ. Tôi thường nghe tiếng…
Tôi chọn im lặng, không phải vì sợ hãi mà vì hiểu rằng có những vết thương không bao giờ lành
Tôi và chồng tôi, Nam, chuyển về sống cùng bố chồng sau khi cưới. Bố là một người đàn ông ít nói, gương mặt khắc khổ với những vết sẹo mờ nhạt từ thời chiến tranh. Ông từng là lính…
Giặt quần áo cho bố chồng, tôi vô tình phát hiện sự thật t:ày tr:ời hơn 30 năm trước
Tôi và Nam kết hôn được hơn hai năm, sống chung cùng bố mẹ chồng trong căn nhà nhỏ ở ngoại ô. Bố chồng tôi, ông Tâm, là người ít nói, tính tình hiền lành, quanh năm chỉ loay hoay…
“Bà coi nó như ô:sin, tôi xin nhận lại con, tôi đ::ẻ ra nó không phải để bà hành như thế.”
Hương lấy chồng được ba năm. Chồng cô, Nam, là con trai út trong gia đình có ba anh em, nhưng lại là người duy nhất sống cùng mẹ chồng, bà Tâm, ở căn nhà cũ kỹ giữa phố. Bà…
End of content
No more pages to load