Mẹ tôi là người cẩn thận, chu đáo, nhất là khi liên quan đến chuyện thông gia. Tết năm ấy, mẹ lặn lội ra chợ hải sản từ sáng sớm, chọn mua một thùng tôm gạch tươi rói, mỗi con to bằng ngón tay, đỏ au, căng mọng. “Đem biếu nhà sui gia, để họ thấy mình trân trọng,” mẹ nói, mắt lấp lánh tự hào. Tôi còn giúp mẹ gói ghém cẩn thận, buộc thêm cái nơ đỏ cho sang trọng, rồi xách sang nhà chị chồng.
Chị chồng tôi, chị Lan, vốn tính thẳng thắn, đôi khi hơi bỗ bã. Vừa mở cửa, thấy thùng tôm, chị đã nhăn mặt. “Ôi dào, tôm này mà ăn được à? Nhìn tanh thế này, gạch thì đỏ lòm, chắc toàn hóa chất. Thôi để đấy, tí tôi đổ đi cho đỡ chật nhà!” Tôi đứng ngẩn ra, chưa kịp giải thích thì chị đã xua tay, quay vào bếp tiếp tục nấu nướng, bỏ mặc thùng tôm nằm chỏng chơ giữa sân. Tôi ấm ức, định kể lại với mẹ, nhưng nghĩ Tết nhất, thôi bỏ qua cho yên chuyện.
Chiều hôm đó, nhà chị Lan có khách ghé chơi – một ông chú họ xa làm đầu bếp ở nhà hàng lớn. Ông chú vừa bước vào sân, mắt đã sáng lên khi thấy thùng tôm bị bỏ quên. “Trời ơi, tôm gạch loại một thế này mà để đây à? Cháu Lan đâu, sao không mang vào làm gỏi hay nướng muối ớt đi? Loại này hiếm lắm, dân sành ăn săn lùng đỏ mắt, giá cả triệu đồng một ký đấy!” Chị Lan nghe vậy, chạy ra, mặt tái mét. Chị lắp bắp: “Chú nói thật hả? Em tưởng… tưởng nó dở, định vứt đi…”
Ông chú cười khà khà, lắc đầu: “Vứt đi thì tiếc đứt ruột. Loại tôm gạch tự nhiên này giờ hiếm như vàng, không phải ai cũng mua được. Nhà cháu có phúc mà không biết giữ.” Nói rồi, ông xắn tay áo, hướng dẫn chị chế biến ngay tại chỗ. Mùi tôm nướng thơm lừng bay khắp nhà, khách khứa tấm tắc khen ngon, ai cũng hỏi mua ở đâu mà tươi thế. Chị Lan ngồi đó, vừa ăn vừa cười gượng, nhưng tôi thấy mắt chị đỏ hoe, chắc đang tiếc ngẩn ngơ.
Tối về, chị nhắn tin cho tôi: “Nói với mẹ xin lỗi giùm chị nhé. Chị không biết tôm quý vậy, cứ tưởng…” Tin nhắn bỏ lửng, tôi đọc mà thấy thương. Mẹ tôi nghe kể lại chỉ cười hiền: “Thôi, biết quý là tốt rồi.” Nhưng tôi biết, chị Lan chắc sẽ day dứt mãi, vì cái thùng tôm ấy không chỉ là món quà, mà còn là tấm lòng mẹ tôi gửi gắm, suýt nữa bị chính tay chị thẳng thừng chối bỏ.
News
Có một bí mật anh và gia đình anh chưa bao giờ biết, em sẽ nói ra để xem anh còn dám im lặng nữa không
Lan và Hùng kết hôn đã hơn ba năm, nhưng cuộc sống hôn nhân của họ không hề êm đềm như những gì cô từng mơ ước. Ban đầu, mọi thứ rất tốt đẹp. Hùng là một người chồng yêu…
“Chưa được 5 năm đã đi lấy chồng khác, m:;ày có còn là con người không, còn có trái tim không?”
Trời chiều hôm ấy tại thị trấn nhỏ yên bình, không khí dường như đặc quánh bởi những lời nói đầy giận dữ và tổn thương. Bà Lan, người mẹ chồng cũ của Thủy, chạy xồng xộc vào nhà cựu…
Lấy chồng đã có con riêng là con trai, đến lúc tôi có bầ:u mẹ chồng quyết từ chối đ:;ứa b;:é là con gái
Tôi và Minh yêu nhau từ những ngày còn khó khăn nhất. Anh là một người đàn ông tốt, nhưng cuộc hôn nhân đầu tiên của anh không suôn sẻ. Khi chúng tôi đến với nhau, anh đã có một…
Bố chồng tuyên bố sẽ lấy vợ hai cho chồng tôi nếu con dâu không đ;;ẻ được cháu đích tôn
Ở một vùng quê yên bình, nơi những cánh đồng lúa trải dài bất tận, tôi – Hạnh – sống trong một gia đình đông đúc nhưng đầy áp lực. Chồng tôi, Nam, là con trai trưởng trong dòng họ…
Chủ tịch giả làm bảo vệ để trốn đi xem mắt
Lâm Phong, chủ tịch tập đoàn bất động sản lớn nhất thành phố, đã quen với những buổi xem mắt nhàm chán do mẹ sắp đặt. Các cô gái đều giống nhau: xinh đẹp, kiêu kỳ, và chỉ chăm chăm…
Chồng sáng nào cũng pha cho tôi một tách cà phê nhưng hôm nay có mùi lạ, tôi lén đổi lại và vô tình phát hiện bí mật không ngờ
Sáng hôm ấy, như mọi ngày, tôi thức dậy trong căn bếp nhỏ quen thuộc. Mùi cà phê thoang thoảng lan tỏa, nhưng hôm nay có gì đó khác lạ. Chồng tôi, Nam, đang đứng cạnh bếp, lặng lẽ khuấy…
End of content
No more pages to load