Mẹ tôi là người cẩn thận, chu đáo, nhất là khi liên quan đến chuyện thông gia. Tết năm ấy, mẹ lặn lội ra chợ hải sản từ sáng sớm, chọn mua một thùng tôm gạch tươi rói, mỗi con to bằng ngón tay, đỏ au, căng mọng. “Đem biếu nhà sui gia, để họ thấy mình trân trọng,” mẹ nói, mắt lấp lánh tự hào. Tôi còn giúp mẹ gói ghém cẩn thận, buộc thêm cái nơ đỏ cho sang trọng, rồi xách sang nhà chị chồng.
Chị chồng tôi, chị Lan, vốn tính thẳng thắn, đôi khi hơi bỗ bã. Vừa mở cửa, thấy thùng tôm, chị đã nhăn mặt. “Ôi dào, tôm này mà ăn được à? Nhìn tanh thế này, gạch thì đỏ lòm, chắc toàn hóa chất. Thôi để đấy, tí tôi đổ đi cho đỡ chật nhà!” Tôi đứng ngẩn ra, chưa kịp giải thích thì chị đã xua tay, quay vào bếp tiếp tục nấu nướng, bỏ mặc thùng tôm nằm chỏng chơ giữa sân. Tôi ấm ức, định kể lại với mẹ, nhưng nghĩ Tết nhất, thôi bỏ qua cho yên chuyện.
Chiều hôm đó, nhà chị Lan có khách ghé chơi – một ông chú họ xa làm đầu bếp ở nhà hàng lớn. Ông chú vừa bước vào sân, mắt đã sáng lên khi thấy thùng tôm bị bỏ quên. “Trời ơi, tôm gạch loại một thế này mà để đây à? Cháu Lan đâu, sao không mang vào làm gỏi hay nướng muối ớt đi? Loại này hiếm lắm, dân sành ăn săn lùng đỏ mắt, giá cả triệu đồng một ký đấy!” Chị Lan nghe vậy, chạy ra, mặt tái mét. Chị lắp bắp: “Chú nói thật hả? Em tưởng… tưởng nó dở, định vứt đi…”
Ông chú cười khà khà, lắc đầu: “Vứt đi thì tiếc đứt ruột. Loại tôm gạch tự nhiên này giờ hiếm như vàng, không phải ai cũng mua được. Nhà cháu có phúc mà không biết giữ.” Nói rồi, ông xắn tay áo, hướng dẫn chị chế biến ngay tại chỗ. Mùi tôm nướng thơm lừng bay khắp nhà, khách khứa tấm tắc khen ngon, ai cũng hỏi mua ở đâu mà tươi thế. Chị Lan ngồi đó, vừa ăn vừa cười gượng, nhưng tôi thấy mắt chị đỏ hoe, chắc đang tiếc ngẩn ngơ.
Tối về, chị nhắn tin cho tôi: “Nói với mẹ xin lỗi giùm chị nhé. Chị không biết tôm quý vậy, cứ tưởng…” Tin nhắn bỏ lửng, tôi đọc mà thấy thương. Mẹ tôi nghe kể lại chỉ cười hiền: “Thôi, biết quý là tốt rồi.” Nhưng tôi biết, chị Lan chắc sẽ day dứt mãi, vì cái thùng tôm ấy không chỉ là món quà, mà còn là tấm lòng mẹ tôi gửi gắm, suýt nữa bị chính tay chị thẳng thừng chối bỏ.
News
Ngày tôi đính hôn, chú hàng xóm liền tặng món quà trị giá 3 tỷ không rõ lý do, nhà trai bức xúc mang trầu cau về
Nói xong, chồng tương lai của tôi tức giận ra về, còn bố của anh ấy trách bố mẹ tôi không biết dạy dỗ con gái khiến 2 gia đình mất mặt. Sau đó, nhà trai mang trầu cau về,…
L;;ột ga giường của mẹ chồng đi giặt, con dâu ch:;;ết đứng với bí mật đằng sau 33 tờ giấy mỏng
Trong một buổi sáng yên bình tại ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô, Linh, cô con dâu mới về làm dâu được vài tháng, quyết định dọn dẹp phòng mẹ chồng để thể hiện sự chu đáo. Bà Hạnh, mẹ…
“Nhìn mẹ cô dâu kìa, ng:;hèo mà bày đặt làm thông gia với nhà này”
Tại một làng quê nhỏ ở miền Trung Việt Nam, chị Lan, một người mẹ nghèo nuôi con gái một mình suốt 20 năm, chuẩn bị cho ngày cưới của con gái mình, bé Hương, với Minh – con trai…
Trong túi chị chỉ còn vỏn vẹn 20 nghìn đồng, không đủ để mua sữa cho đứa con trai 5 tuổi đang sốt cao ở nhà
Trong một buổi chiều mưa tầm tã tại một khu phố nhỏ ở ngoại ô Sài Gòn, chị Hoa, một người mẹ đơn thân 38 tuổi, lặng lẽ bước vào siêu thị mini gần nhà. Với chiếc áo mưa sờn…
Mỗi lần con bé ngây thơ chỉ vào những người đàn ông trên phố và hỏi: “Mẹ ơi, đó có phải bố con không?”, tim tôi lại nhói đau
Lan, một bà mẹ đơn thân 28 tuổi, sống cùng cô con gái nhỏ Minh Anh trong một căn hộ chật chội ở Sài Gòn. Minh Anh, mới 5 tuổi, hồn nhiên nhưng hay hỏi về bố. Mỗi lần con…
Tôi đứng trước cửa phòng bệnh, tay nắm chặt chiếc phong bì chứa 100 triệu đồng, số tiền tiết kiệm cuối cùng của hai vợ chồng
Tôi đứng trước cửa phòng bệnh, tay nắm chặt chiếc phong bì chứa 100 triệu đồng – số tiền tiết kiệm cuối cùng của hai vợ chồng. Mẹ chồng nằm trên giường, gương mặt tái nhợt nhưng ánh mắt vẫn…
End of content
No more pages to load