Cô gái nghèo cưới ông lão 72 tuổi, tưởng chừng cuộc đời sẽ đổi vận, nhưng chỉ sau một tuần, bí mật động trời khiến cô hoảng loạn tột độ…

Lan, 22 tuổi, lớn lên trong căn nhà lụp xụp ở ngoại ô. Cha mất sớm, mẹ bệnh nặng, cô làm đủ nghề để trang trải: từ bán vé số đến rửa chén thuê. Cuộc sống bế tắc cho đến khi ông Hùng, một lão ông 72 tuổi giàu có, xuất hiện. Ông Hùng góa vợ, sống trong biệt thự rộng lớn, không con cái. Ông ngỏ lời cầu hôn Lan, hứa sẽ lo cho cô và mẹ một cuộc đời sung túc. Dù không yêu, Lan gật đầu vì nghĩ đó là lối thoát duy nhất.

Đám cưới diễn ra chóng vánh. Lan chuyển vào biệt thự, choáng ngợp trước sự xa hoa. Ông Hùng đối xử với cô nhẹ nhàng, nhưng có điều gì đó kỳ lạ. Ông thường xuyên khóa chặt căn phòng trên gác mái, cấm cô bén mảng đến. Mỗi đêm, ông lặng lẽ rời giường, đi đâu đó trong bóng tối. Lan tò mò nhưng không dám hỏi, chỉ nghĩ ông già rồi, tính tình có phần lập dị.

Đến đêm thứ bảy, Lan tỉnh giấc vì tiếng động lạ từ gác mái – như tiếng rên rỉ khe khẽ. Cô run rẩy, quyết định lần theo âm thanh. Cánh cửa gác mái khép hờ, một luồng sáng mờ ảo hắt ra. Lan đẩy cửa, và cảnh tượng trước mắt khiến cô chết lặng.

I generated images with the prompt: 'người châu á, minh hoạ cho câu chuyện về cô gái nghèo cưới ông lão 72 tuổi, phát hiện bí mật động trời, bao gồm cảnh cô gái chạy trốn trong biệt thự, ông lão đuổi theo, và nhà báo xuất hiện giúp đỡ'

Trong căn phòng đầy bụi, một người phụ nữ trạc 50 tuổi, gầy guộc, tóc rối bù, bị trói chặt trên ghế. Đôi mắt bà ta hoảng loạn, miệng bị bịt kín. Trên bàn bên cạnh là hàng tá bức ảnh – tất cả đều chụp Lan trong những ngày cô chưa gặp ông Hùng: lúc bán vé số, lúc ngồi bên mẹ ở bệnh viện, thậm chí lúc tắm sau nhà. Lan run rẩy nhận ra: bà ta giống hệt mẹ cô, nhưng trẻ hơn nhiều.

Tiếng bước chân vang lên sau lưng. Ông Hùng đứng đó, ánh mắt lạnh lùng. “Cô không nên lên đây,” ông nói, giọng trầm như từ cõi chết. Ông tiết lộ sự thật kinh hoàng: người phụ nữ kia là chị gái của mẹ Lan, mất tích hơn 20 năm trước. Ông Hùng đã bắt cóc bà, giữ làm “vợ” bí mật, nhưng khi bà già đi, ông tìm kiếm một “bản sao” hoàn hảo – và Lan chính là lựa chọn. Hôn lễ chỉ là cái cớ để ông tiếp tục trò chơi bệnh hoạn của mình.

Lan hoảng loạn bỏ chạy, nhưng biệt thự như một mê cung. Tiếng cười ghê rợn của ông Hùng vang vọng khắp nơi. Liệu Lan có thoát được? Và bí mật nào nữa đang chờ cô trong căn nhà ma quái này?

Chương 2: Lối Thoát Trong Bóng Tối

Lan chạy thục mạng, tim đập thình thịch như muốn nổ tung. Hành lang dài hun hút của biệt thự như kéo dài vô tận, những bức tranh cổ trên tường dường như đang dõi theo cô bằng ánh mắt sống động. Tiếng cười ghê rợn của ông Hùng vẫn vang vọng, lúc gần lúc xa, như thể ông đang chơi trò mèo vờn chuột.

Cô lao xuống cầu thang, suýt ngã khi vấp vào tấm thảm dày. Cửa chính – lối thoát duy nhất – hiện ra trước mắt, nhưng khi Lan kéo tay nắm, cửa không nhúc nhích. Khóa chết. “Cô không thoát được đâu,” giọng ông Hùng lạnh lùng vang lên từ phía sau. Cô quay lại, thấy ông đứng trên cầu thang, tay cầm một chiếc chìa khóa lấp lánh. Ánh mắt ông không còn hiền từ như những ngày đầu, mà toát lên sự điên cuồng.

Lan không suy nghĩ thêm, lao vào phòng khách, nơi có cửa sổ lớn nhìn ra khu vườn. Cô đập mạnh vào kính, nhưng tấm kính dày không hề suy chuyển. Đột nhiên, cô nhớ ra: căn bếp! Có một cửa phụ dẫn ra sân sau. Cô chạy về phía đó, lách qua những hành lang tối tăm, cố gắng không phát ra tiếng động.

Trong căn bếp rộng lớn, ánh trăng mờ nhạt chiếu qua cửa sổ. Lan tìm thấy cửa phụ, nhưng nó cũng bị khóa. Cô lục lọi ngăn kéo, tay run rẩy, và may mắn thay, tìm được một con dao nhỏ. Không phải để chống lại ông Hùng – cô biết mình không đủ sức – mà để cạy khóa. Nhưng trước khi cô kịp làm gì, một bàn tay lạnh ngắt chộp lấy vai cô.

“Đừng làm chuyện ngu ngốc,” ông Hùng thì thầm sát tai cô. Lan hét lên, vung con dao về phía sau, nhưng chỉ trúng không khí. Ông Hùng nhanh hơn cô tưởng, lùi lại và cười khẩy. “Cô giống hệt chị cô, luôn cố vùng vẫy. Nhưng rồi cô sẽ ngoan thôi.”

Đột nhiên, một tiếng động lớn vang lên từ tầng trên – như thể thứ gì đó nặng nề vừa đổ sập. Ông Hùng giật mình, ánh mắt lóe lên vẻ hoảng loạn hiếm thấy. “Không thể nào…” ông lẩm bẩm, rồi lao ra khỏi bếp, bỏ lại Lan. Cô không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng đây là cơ hội duy nhất. Cô tiếp tục cạy khóa, tay run đến mức suýt làm rơi dao. Cuối cùng, ổ khóa kêu “cạch”, và cánh cửa bật mở.

Lan lao ra sân sau, không khí lạnh buốt cắt vào da thịt. Khu vườn rộng lớn, rậm rạp, nhưng cô không dám dừng lại. Cô chạy về phía hàng rào sắt cao ngất, tim đập thình thịch khi nghe tiếng bước chân đuổi theo. “Lan! Quay lại!” ông Hùng gào lên, giọng đầy giận dữ.

Đúng lúc đó, một bóng người xuất hiện từ bụi cây. Lan hoảng loạn, nghĩ đó là tay sai của ông Hùng, nhưng người đó thì thầm: “Đừng sợ, đi theo tôi!” Đó là một người đàn ông trạc 40 tuổi, mặc áo khoác rách rưới, ánh mắt đầy quyết tâm. Anh ta kéo Lan qua một lỗ hổng nhỏ dưới hàng rào, vừa đủ để chui qua.

Khi cả hai trốn vào khu rừng gần đó, người đàn ông mới lên tiếng: “Tôi là Tâm, nhà báo. Tôi đã theo dõi lão Hùng nhiều năm. Ông ta không chỉ bắt cóc chị cô, mà còn nhiều người khác. Căn biệt thự đó… là một nhà tù.”

Lan sững sờ, nhưng chưa kịp hỏi thêm, ánh đèn pin từ xa quét tới. Ông Hùng và vài người lạ mặt đang lùng sục khu rừng. “Cô ấy đâu rồi?” giọng ông Hùng gầm lên. Tâm ra hiệu cho Lan im lặng, kéo cô nấp sau một gốc cây lớn.

Liệu Lan và Tâm có thể thoát khỏi sự truy đuổi của ông Hùng? Bí mật kinh hoàng nào nữa đang ẩn giấu trong căn biệt thự? Và người phụ nữ trên gác mái – chị của mẹ Lan – có còn sống?