Tôi thuộc thế hệ U60, sinh ra ở một vùng quê Bắc Bộ, xin chia sẻ với các bạn về chuyện tình cảm của tôi.

Sau khi đọc hai bài: “Chuyện đau lòng không ngờ đến đã xảy ra với bạn tôi” và “Con trai không lấy vợ vì sợ làm khổ người ta”, tôi quyết định chia sẻ câu chuyện của bản thân, một người đồng tính đã lấy vợ sinh con để che mắt thiên hạ. Mong rằng câu chuyện của tôi sẽ giúp các bạn đồng tính có ý định lấy người khác giới làm bình phong hãy suy nghĩ kỹ trước khi quyết định. Quan trọng hơn, các bậc cha mẹ đang quyết tâm thúc ép những đứa con đồng tính phải lập gia đình như người dị tính cũng có thể tham khảo.

Tôi phát hiện bản thân không thích nữ giới từ năm 18 tuổi, nhưng thời đó vì thiếu thông tin nên tôi chưa nhận thức được mình là người đồng tính. Sau này tôi đi công việc, có gặp và nảy sinh tình cảm trên mức bình thường với một cậu bạn cùng tỉnh. Mặc dù hai bên cùng thích nhau song việc điên rồ nhất chúng tôi dám làm chỉ là cầm tay nhau mỗi khi có không gian riêng tư. Đêm trước khi kết thúc công việc và trở về địa phương, tôi với cậu ngồi cạnh nhau khóc suốt đêm, không ai nói lên lời.

Về quê được vài năm, tôi lấy vợ qua mai mối. Vợ tôi là người hiền lành, đảm đang nhưng tiếc là tôi không yêu cô ấy. Một tháng sau khi cưới, tôi với vợ vẫn chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa. Những lần đầu gần gũi vợ, tôi thấy rất gượng gạo, hoàn toàn không có cảm xúc nên không thể thực hiện chức năng của người đàn ông. Để vượt qua rào cản đó, tôi phải uống rượu thuốc, tự chuốc say bản thân trước khi gần gũi vợ, việc này đã trở thành thói quen của tôi trong suốt những năm tháng thanh niên.

Có những giai đoạn tôi thấy sợ phải về nhà, sợ phải đối mặt với vợ nên xin đi công tác xa nhà hoặc xin trực trong những dịp lễ. Sống với nhau mấy chục năm, tôi không nhớ đã nói yêu vợ bao nhiêu lần, nhưng một điều chắc chắn là tôi không có tình yêu hay ham muốn gì với vợ. Đây là điều khiến tôi thấy đau khổ và day dứt nhất. Tôi luôn cảm thấy bản thân tồi tệ, không xứng đáng với vợ. Có lẽ sự mặc cảm này sẽ theo tôi đến cuối đời.

Năm ngoái tôi tình cờ gặp lại cậu bạn năm xưa. Cậu đã trải qua ba cuộc hôn nhân, tất cả đều do gia đình thúc ép. Ba lần hôn nhân đổ vỡ đều do cậu không thể trở thành một người chồng đúng nghĩa, khiến người vợ phải dứt áo ra đi. Hôn nhân của chúng tôi đi theo những hướng khác nhau nhưng điểm chung là cả hai người đàn ông đều cảm thấy mặc cảm, day dứt vì không thể sống thật với chính mình và với người thân.

Tôi là người thuộc thế hệ cũ, chịu ràng buộc rất lớn bởi định kiến xã hội và bổn phận với gia đình nên không dám bộc lộ bản thân và buộc phải lấy vợ sinh con để che mắt thiên hạ. Tôi không dám đưa ra lời khuyên cho các bạn đồng tính ngày nay, do hoàn cảnh mỗi người một khác và mỗi thời một khác. Chỉ hy vọng câu chuyện của người trong cuộc sẽ giúp các bạn đưa ra quyết định tốt nhất cho mình.