Nhà bà Hiền hôm ấy ồn ào như cái chợ vỡ. Tiếng bát đĩa va vào nhau loảng xoảng từ bếp, tiếng quát tháo của bà át cả tiếng chim sẻ ríu rít ngoài sân. Hôm nay là ngày Thảo – con dâu cũ của bà – đến trả lại chìa khóa nhà trước khi chính thức theo chồng mới về quê. Thảo bước vào, tay cầm túi xách nhỏ, mặt cúi gằm, chẳng dám nhìn thẳng vào mắt mẹ chồng cũ.
Bà Hiền ngồi chễm chệ trên ghế gỗ, đôi mắt sắc lẹm quét từ đầu đến chân Thảo. “Cô gói đồ đạc xong chưa mà đến đây sớm thế? Chắc là nóng lòng lắm nhỉ, đi theo thằng cha mới giàu có hơn thằng con trai tôi chứ gì?” – giọng bà đanh đá, đầy mỉa mai.
Thảo khẽ đáp, giọng nhỏ nhẹ: “Dạ, con chỉ đến trả chìa khóa thôi ạ. Con không có ý gì đâu, mẹ đừng nói vậy.”
Bà Hiền cười khẩy, đứng dậy, chống tay vào hông. “Không có ý gì? Thế cái bộ mặt tỉnh bơ của cô lúc bỏ thằng Tuấn nhà tôi để chạy theo thằng khác thì gọi là gì? Cô nghĩ tôi mù à? Thôi, chuyện cũ tôi không nhắc nữa. Nhưng mà này,” bà ngừng lại, giọng hạ xuống nhưng lạnh tanh, “cái vòng vàng sinh lễ ngày cưới, cô để lại đây. Thứ đó là của nhà tôi bỏ tiền ra mua, không phải để cô mang đi cho nhà khác hưởng.”
Thảo sững người, đôi tay run run nắm chặt quai túi. Cái vòng vàng ấy, ngày cưới bà Hiền đeo vào tay cô trước bao nhiêu ánh mắt họ hàng, vừa đeo vừa cười nói: “Coi như của hồi môn mẹ cho con, sống tốt với thằng Tuấn là được.” Vậy mà giờ, chỉ vì cô và Tuấn không giữ nổi hôn nhân, bà đòi lại không chút do dự. Thảo nuốt nước mắt, khẽ nói: “Dạ, con để trong túi, lát con đưa lại mẹ.”
Bà Hiền gật đầu, nét mặt chẳng chút động lòng. Thảo mở túi, lấy ra chiếc hộp nhỏ, đặt lên bàn. “Đây ạ,” cô nói, giọng nghẹn lại. Bà Hiền mở hộp, kiểm tra chiếc vòng, rồi bất chợt nhíu mày. “Cô giỡn mặt tôi à? Đây không phải cái vòng ngày đó!” – bà quát lớn, ném chiếc hộp xuống đất, chiếc vòng lăn ra, lấp lánh dưới ánh đèn.
Thảo hoảng hốt: “Dạ, con… con không đổi, đây là cái vòng mẹ đưa mà!” Nhưng bà Hiền không nghe, chỉ tay vào mặt cô: “Đồ lừa đảo! Cô bán cái thật rồi mang cái giả đến đây, tưởng tôi không nhận ra sao? Cút ngay, không thì tôi gọi công an!”
Thảo tái mặt, định giải thích thì từ ngoài cửa, một giọng nói trầm vang lên: “Mẹ, thôi đi. Vòng thật con bán rồi, để trả nợ cờ bạc. Thảo không liên quan.” Tuấn – con trai bà Hiền – bước vào, mặt mày hốc hác, quần áo xộc xệch. Bà Hiền đứng chết trân, tay run run chỉ vào Tuấn: “Mày… mày nói cái gì?”
Tuấn cười nhạt: “Mẹ đòi vòng làm gì nữa? Nhà mình còn gì đâu mà giữ. Thảo trả cái giả là để mẹ khỏi nghi ngờ con thôi.” Nói xong, anh ta quay lưng bỏ đi, để lại bà Hiền ngã khuỵu xuống ghế, tay ôm ngực, còn Thảo lặng lẽ bước ra khỏi nhà, nước mắt rơi mà chẳng ai hay.
News
Giá vàng tăng đ::iê::n l:oạ:n, chính thức chạm mốc 100 triệu/chỉ
GIá vàng Võ Tinh 100 triệu đồng Mỗi lượng vàng tăng hơn 2 triệu đồng trong ngày, có thương hiệu bán sàn thị trường tăng lên 99,1 triệu đồng một lượng. Chiều 18/3, giá bong bóng và vàng miếng tại…
Công bố thời gian chốt phương án sáp nhập tình, lâu hơn dự kiến vì có thể còn thay đổi nếu không đáp ứng 2 điều kiện
Theo Bộ trưởng Bộ Nội vụ Phạm Thị Thanh Trà, dự kiến chúng ta sẽ tập trung sáp nhập tỉnh và hoàn thành trước ngày 30/8, để vận hành đơn vị hành chính cấp tỉnh mới bắt đầu từ ngày…
Tôi cố gắng góp ý để vợ hoàn thiện hơn, vậy mà những thứ cô ấy đặt lên bàn khiến tôi khựng lại, không nói được gì nữa
Buổi tối hôm ấy, không khí trong căn nhà nhỏ của Nam bỗng chốc trở nên ngột ngạt. Nam vừa đi làm về, bụng đói cồn cào, ngồi vào bàn ăn thì thấy bát cơm vợ nấu nhão nhoẹt như…
Hồi bố còn sống, em bảo em chỉ cần bố mẹ khỏe mạnh, đất đai chẳng quan trọng, đúng không?
Hằng tháng, tôi và chồng đều đặn gửi tiền biếu bố mẹ chồng. Số tiền không lớn, nhưng là tấm lòng của hai vợ chồng trẻ mới cưới, công việc còn bấp bênh. Mẹ chồng tôi thường cười hiền, nhận…
Đâu ai biết lần gặp lúc đó, ngồi kề bên nhau là lần cuối cùng, lần cuối cùng thực sự
Lan và Minh quen nhau từ thời đại học, tình bạn trong sáng kéo dài suốt bốn năm. Họ thường ngồi cạnh nhau trong thư viện, cùng ôn bài, cùng chia sẻ những ước mơ giản dị về tương lai….
Đúng lúc đôi uyên ương chuẩn bị trao nhẫn, một người giao hàng bước vào, mang theo một vòng hoa tang lớn, trên đó ghi dòng chữ: “Thành kính phân ưu”
Mai và Tuấn từng là một cặp đôi hạnh phúc, nhưng cuộc hôn nhân của họ tan vỡ sau năm năm vì những mâu thuẫn không thể hòa giải. Ngày ly hôn, Mai lặng lẽ ký vào tờ giấy, không…
End of content
No more pages to load