Tôi đứng ở góc bếp, nhìn bố chồng chống gậy lom khom bên bếp lửa, tay run run cầm muôi khuấy nồi cơm. Mùi cơm cháy thoảng lên, ông khẽ ho vài tiếng, chắc do khói. Vậy mà chị dâu tôi, người đáng lẽ phải đỡ đần bố, lại đang ngồi vắt chân trên sofa ở phòng khách, lướt điện thoại cười khúc khích. Cảnh tượng ấy khiến lòng tôi nóng ran, vừa thương bố vừa bực mình với thái độ vô tư của chị.
Bố chồng tôi đã ngoài 70, sức yếu, chân đi không vững, vậy mà vẫn phải tự lo từng bữa. Chồng tôi là con út, bận rộn công việc, còn anh cả và chị dâu thì ở chung nhà với bố mà chẳng đoái hoài. Tôi nghĩ, thôi thì đón bố lên thành phố sống với vợ chồng tôi, vừa tiện chăm sóc, vừa để ông đỡ vất vả. Quyết định xong, tôi vào bếp, nhẹ nhàng bảo:
“Bố ơi, hay bố lên ở với con đi. Nhà con rộng, con chăm bố được, bố đừng ở đây cực vậy nữa.”
Bố quay lại, đôi mắt mờ đục nhìn tôi hồi lâu. Ông đặt muôi xuống, chậm rãi chống gậy bước đến cái tủ gỗ cũ kỹ trong góc bếp. Tôi ngỡ ông lấy gì đó, nhưng không ngờ ông mở ngăn kéo, lôi ra một bọc nilon dày cộp, bên trong là từng cọc tiền được buộc gọn gàng. Ông đặt nó vào tay tôi, giọng trầm nhưng chắc:
“Đây là 500 triệu. Bố dành dụm cả đời, định để lại cho các con. Con cầm lấy, nhưng bố không đi đâu cả. Bố ở đây quen rồi, lên phố bố không hợp.”
Tôi sững sờ, tay cầm tiền mà nặng trĩu. 500 triệu không phải con số nhỏ, nhất là với một người già như bố, sống tiết kiệm cả đời mới có được. Tôi lắp bắp: “Bố… sao bố đưa con nhiều vậy? Con không cần tiền, con chỉ muốn bố sống thoải mái thôi.”
Ông cười hiền, nếp nhăn trên mặt giãn ra: “Bố biết con thương bố. Nhưng bố ở đây không chỉ vì quen. Con nhìn đi…” Ông chỉ tay ra sân, nơi có một chiếc xe tải nhỏ vừa đỗ lại. Một người đàn ông bước xuống, tay cầm giấy tờ, cúi chào bố từ xa. Bố quay sang tôi, ánh mắt lóe lên tia tinh nghịch: “Bố vừa bán mảnh đất sau nhà. Tiền này là thừa thôi. Bố ở lại đây, vì tối nay bố mở tiệc mời cả làng – bố sắp cưới cô Tư dưới xóm!”
Tôi đứng như trời trồng, miệng há hốc. Bố chồng tôi, người tôi tưởng già yếu cô đơn, hóa ra đang chuẩn bị làm chú rể ở tuổi 70! 500 triệu trong tay tôi bỗng nhẹ bẫng, còn chị dâu ngoài phòng khách thì bất ngờ đứng dậy, hét toáng lên: “Cái gì?! Bố cưới ai cơ?!”
News
Tôi h:ối hậ:n vì đã bỏ phố về quê ở tuổi U70
Ông Tâm, một người đàn ông U70, sau hàng chục năm bôn ba lập nghiệp ở thành phố, quyết định về quê xây một căn biệt thự hoành tráng giữa làng. Ông mơ về những ngày yên bình, sáng nghe…
Cao trào xảy ra vào một tối cuối tuần, cha dượng tôi liên tục bóng gió cậu con trai riêng sắp cưới, nhưng nhà không đủ tiền, “nếu có ai giúp thì tốt biết mấy”.
Tôi tên là Linh, 28 tuổi, sống cùng mẹ và bố dượng trong một căn nhà nhỏ ở ngoại ô. Mẹ tôi tái hôn với ông Hùng cách đây 10 năm, sau khi bố ruột tôi qua đời. Ông Hùng…
“Con à, mẹ không trách con chuyện miếng thịt trâu”
Mùi thịt trâu xào sả ớt thơm lừng bay khắp căn bếp nhỏ. Vợ tôi, Hiền, đứng bên bếp, thoăn thoắt đảo chảo, đôi má ửng hồng vì hơi nóng. Cô ấy cười, giọng ngọt ngào: “Anh ăn nhiều vào…
“Mẹ xin lỗi vì đã không bảo vệ con, tha thứ cho anh ấy và cho mẹ.”
Hôm ấy là một ngày nắng nhẹ, không khí trong lành tràn ngập khu vườn nhỏ nơi Linh chuẩn bị làm lễ tái hôn. Cô mặc váy cưới trắng tinh khôi, nụ cười rạng rỡ bên cạnh Tuấn – người…
Nửa đêm con rể l:;én lú:t ra khỏi nhà, tôi lặng lẽ đi theo thì đ:ứng h:ìn:h khi biết sự thật
Dưới ánh trăng mờ ảo của đêm khuya, tôi nằm trên giường, mắt nhấp nháy không ngủ được. Tiếng đồng hồ tích tắc như khuếch đại sự tĩnh lặng của căn nhà. Bỗng, một tiếng động khẽ khàng vang lên…
Tinh gọn có chừa ai, Giáo hội Phật giáo Việt Nam cũng phải cắt giảm
Giáo hội Phật giáo Việt Nam sẽ tinh gọn bộ máy hành chính và dừng tổ chức Đại hội Phật giáo cấp huyện, theo thượng tọa Thích Đức Thiện. Chiều 21/3, thượng tọa Thích Đức Thiện, Phó chủ tịch kiêm…
End of content
No more pages to load