Tôi và Linh yêu nhau được hơn một năm. Linh là người thẳng thắn, đôi khi hơi lạnh lùng, nhưng tôi luôn nghĩ đó chỉ là tính cách. Hôm ấy, tôi đến nhà Linh chơi, đúng lúc chị dâu cô ấy – chị Hoa – đang ôm đứa con nhỏ chưa đầy tuổi trên tay, vừa ho khù khụ vừa lúi húi nấu ăn trong bếp. Nhìn chị Hoa mồ hôi nhễ nhại, sắc mặt nhợt nhạt rõ là đang bệnh, tôi thấy thương quá.

Tôi quay sang Linh, lúc đó đang ngồi lướt điện thoại trên sofa, nhỏ giọng nhắc: “Em ơi, chị Hoa trông mệt thế kia, em xuống phụ chị một tay đi.” Ai ngờ Linh liếc tôi một cái, lạnh lùng đáp: “Tự làm tự chịu. Chị ấy thích ôm đồm thì kệ chị ấy.” Tôi sững người, không ngờ Linh lại nói vậy. Thấy tôi im lặng, cô ấy còn bồi thêm: “Anh đừng có mà thương người lung tung, em không thích đâu.”

Thấy chị dâu người yêu bị bệnh mà vẫn bế con với nấu ăn, tôi nhắc bạn gái phụ 1 tay, vậy mà cô ấy nói: "Tự làm tự chịu" - Ảnh 1.

Tôi hơi bực, nhưng không muốn cãi nhau nên chỉ thở dài, đứng dậy định vào bếp phụ chị Hoa thì chị ấy đã xua tay: “Thôi, em đừng vào, chị làm xong rồi.” Chị Hoa cười yếu ớt, đặt con bé xuống ghế rồi tiếp tục đảo chảo. Nhìn cảnh ấy, tôi tự nhủ chắc Linh chỉ nói vậy thôi, chứ không phải vô tâm thật.

Tối hôm đó, tôi về nhà mà lòng vẫn ấm ức. Đang định nhắn tin hỏi Linh cho rõ thì điện thoại rung lên – tin nhắn từ chị Hoa. Chị viết: “Cảm ơn em chiều nay đã quan tâm. Thật ra chị cố tình làm vậy để thử Linh. Chị với nó cá cược, nếu nó không phụ chị, chị sẽ trả nợ hộ nó 5 triệu. Giờ chị thắng rồi, mai chị chuyển khoản cho em 1 triệu uống nước nhé, cảm ơn em đã làm chị em vui!”

Tôi đọc xong mà ngớ người. Hóa ra mọi chuyện là một màn kịch giữa hai chị em. Linh không vô tâm, mà chỉ đang “diễn” để thắng cược với chị dâu. Tôi bật cười, nhắn lại chị Hoa: “Chị em nhà này ghê thật, em xin thua!” Rồi tôi nhắn thêm cho Linh: “Lần sau cá cược gì nhớ rủ anh, chứ để anh lo lắng cả tối thế này thì thiệt anh quá!”