Huyền, một cô dâu mới về nhà chồng được hai năm, vốn là người hiền lành, chịu thương chịu khó. Cô luôn cố gắng làm tròn bổn phận với gia đình chồng, dù mẹ chồng – bà Lan – nổi tiếng là người khó tính, hay xét nét. Cuộc sống của Huyền tưởng chừng êm đềm cho đến một ngày, bà Lan đột nhiên gọi cô vào phòng, giọng điệu nghiêm trọng:

“Huyền này, thằng Tuấn – em chồng mày – sắp cưới rồi. Nhà mình không dư dả, mà mày là chị dâu, lo cho nó cái đám cưới cho đàng hoàng nhé. Tao già rồi, không quán xuyến được.”
Chuyên gia chỉ cách hóa giải mâu thuẫn giữa mẹ chồng và nàng dâu

Huyền sững sờ. Nhà chồng cô không phải nghèo, nhưng tiền bạc đều do bà Lan nắm giữ. Tuấn, em trai chồng, là cậu ấm được mẹ cưng chiều từ nhỏ, chẳng bao giờ động tay động chân. Huyền ngập ngừng hỏi lại:

“Dạ, nhưng con với anh Nam cũng mới cưới, còn đang trả nợ. Tiền đâu mà lo cho Tuấn được ạ?”

Bà Lan gạt phắt:

“Mày lấy chồng tao thì phải có trách nhiệm với nhà này. Tao nuôi thằng Nam khôn lớn, giờ nó có vợ, vợ chồng mày phải đỡ đần lại chứ. Hay mày muốn tao bán đất đi lo cho con trai tao?”

Huyền ấm ức, nhưng vì sợ chồng khó xử, cô đành gật đầu. Từ đó, cô và Nam, chồng cô, phải chạy vạy khắp nơi, vay mượn thêm để tổ chức đám cưới cho Tuấn. Huyền cắn răng làm thêm giờ, bán cả mấy chỉ vàng hồi môn để mua sắm lễ vật, thuê nhà hàng. Trong khi đó, Tuấn chỉ biết ngồi chơi game, còn bà Lan thì liên tục chê bai: “Cỗ ít thế này ai ăn?”, “Mày chọn nhà hàng rẻ tiền làm xấu mặt nhà tao!”

Mâu thuẫn bùng nổ khi ngày cưới đến gần. Một buổi tối, Huyền phát hiện bà Lan lén đưa cho Tuấn một khoản tiền lớn để “mua nhẫn cưới đẹp hơn”. Hóa ra, bà đã giữ tiền riêng, chẳng hề góp đồng nào vào đám cưới mà vẫn ép Huyền lo hết. Cô không kìm được, hét lên trước mặt cả nhà:

“Mẹ nói không có tiền, vậy số tiền này là gì? Con làm trâu làm ngựa lo cho em chồng, mẹ lại đi sau lưng con thế này sao nổi?”

Bà Lan tím mặt, chỉ tay vào Huyền:

“Mày hỗn láo! Tao là mẹ chồng mày, mày dám cãi tao? Nhà này không cần loại con dâu vô ơn như mày!”

Nam đứng giữa, không biết bênh ai, chỉ im lặng. Huyền uất ức bỏ về nhà mẹ đẻ, thề không nhìn mặt mẹ chồng nữa. Bà Lan cũng tuyên bố: “Nó không xin lỗi, đừng hòng bước chân vào nhà tao!”

Mấy tháng trôi qua, hai mẹ con không ai chịu xuống nước. Nam rơi vào cảnh “đi dây”, vừa muốn vợ quay về, vừa không dám trái lời mẹ. Rồi một ngày, Tuấn gây tai nạn xe hơi vì say xỉn, nợ nần chồng chất. Bà Lan hoảng loạn, gọi Huyền về để vay tiền trả nợ cho con trai út. Huyền lạnh lùng từ chối:

“Mẹ từng nói con không phải người nhà, giờ mẹ tự lo đi.”

Bà Lan khóc lóc, quỳ xin, nhưng Huyền chỉ quay lưng bước đi. Đêm đó, Nam kể lại rằng mẹ đã ngất xỉu sau khi cô đi khỏi, nhưng Huyền chỉ lặng im, nước mắt rơi. Cô biết mình không thể tha thứ, nhưng trong lòng vẫn day dứt khôn nguôi. Bà Lan, từ một người mẹ chồng quyền uy, giờ sống cô độc trong căn nhà lạnh lẽo, còn Huyền mang theo vết thương lòng chẳng thể lành.

Đám cưới gặp đám ma là điềm tốt hay xấu?

Cái kết không ai ngờ: gia đình tan vỡ không phải vì thiếu tiền, mà vì thiếu tình người. Huyền và bà Lan, dù không còn đối mặt nhau, đều sống trong nỗi dằn vặt không lời.