Nghe lý do muốn quay về, tôi hiểu cô ấy không hề hối hận, chỉ đang tìm cách thoát khỏi sự nhàm chán của mình.
Tôi đứng im, không nói gì, chỉ nhìn cô ấy. Cô ấy cũng không bước vào, như đang đợi tôi mở lời. Cuối cùng, giọng cô ấy vang lên, nhỏ và ngập ngừng. Cô ấy nói muốn quay lại, muốn xin lỗi vì những gì đã làm. Tôi nhắm mắt, hít một hơi thật sâu. Những gì cô ấy nói sau đó khiến tôi không thể kiềm chế cảm xúc, muốn quay về với bố con tôi vì chán người kia. Gia đình này, cuộc sống này, với cô ấy chỉ là những lựa chọn tạm bợ sao? Tôi nhìn cô ấy, không giấu được sự thất vọng. Từng kỷ niệm ùa về nhưng chúng không còn đẹp đẽ nữa, chỉ chất chứa nỗi đau và sự phản bội. Tôi nghĩ đến đêm cô ấy rời đi, đến ánh mắt vô cảm khi cô ấy bỏ lại con trai đang khóc gọi mẹ.
Sau tất cả, cô ấy quay lại với lý do ngớ ngẩn như vậy sao? Tôi nói rõ rằng không chấp nhận việc quay lại. Tôi không muốn con trai mình lớn lên trong một môi trường bất ổn, cũng không muốn tiếp tục bị tổn thương. Cô ấy đứng đó, ánh mắt thoáng biến sắc nhưng không lâu. Thái độ hờ hững của cô ấy càng khiến tôi chắc chắn rằng quyết định của mình là đúng. Cô ấy không hề hối hận thực sự, chỉ đang tìm cách thoát khỏi sự nhàm chán của bản thân. Không chờ cô ấy nói gì thêm, tôi khép cửa lại, chặn đứng mọi hy vọng. Bên trong căn nhà, tôi dựa lưng vào cánh cửa, thấy lòng nhẹ nhõm. Đêm đó, tôi ngồi bên giường con trai, nhìn khuôn mặt ngây thơ của con mà tự nhủ rằng, tôi phải mạnh mẽ hơn nữa.
Hai ngày sau, tôi vẫn bị ám ảnh bởi đêm đó. Tôi tự hỏi mình liệu có quá tàn nhẫn, nhưng rồi lại nhớ đến câu nói lạnh lùng của cô ấy trước khi rời đi hai tháng trước. Tôi biết mình đã đúng. Đây không phải là người mà tôi có thể đặt niềm tin lần thứ hai. Cô ấy đã không chỉ rời bỏ tôi mà còn bỏ rơi cả đứa con vô tội. Làm sao tôi có thể quên? Tôi biết rồi có một ngày cô ấy sẽ trở về nhưng không ngờ lại sớm như vậy. Nhưng tôi nhận ra rằng cuộc đời tôi giờ đây chỉ còn một con đường: tập trung vào công việc và chăm sóc con trai. Chúng tôi không cần ai khác, chỉ cần nhau. Dù những kỷ niệm cũ vẫn ám ảnh, tôi quyết tâm biến chúng thành động lực để sống tốt hơn. Có lẽ, tình yêu thực sự không phải là việc níu giữ quá khứ, đó là học cách buông bỏ để hướng đến tương lai.
News
Là trưởng phòng nên tôi mời 6 đồng nghiệp đi ăn tất niên, hóa đơn hết 12 triệu đồng khiến tôi choáng váng, đến khi biết sự thật thì còn s:ốc ng:ã q:uỵ
Hôm vừa rồi tôi nhận tiền thưởng Tết, do năm vừa qua tôi làm việc hiệu quả, kéo được nhiều hợp đồng giá trị lớn cho công ty nên thưởng của tôi nhiều, tôi đoán cũng phải gấp 3-4 lần…
Bố rụt rè hỏi xin con gái 1 triệu đưa mẹ kế đi làm đẹp đón Tết, tôi liền biếu ông 10 triệu
Ông có lương hưu, tại sao phải xin con gái tiền thế này? Mẹ mất khi tôi đang học lớp 6, anh trai học lớp 9. Nỗi đau mất mẹ chưa nguôi ngoai thì bố tôi đã lấy vợ mới….
Anh chồng năng nổ đòi tự chuẩn bị quà Tết cho 2 bên nội – ngoại, vừa mở ra xem quà bên ngoại tôi bức xúc ném thẳng ra ngoài sân
Phần quà chồng tôi chuẩn bị cho nhà ngoại sao mà chênh lệch quá mức so với nhà nội. Đêm tân hôn, vợ chồng tôi thống nhất với nhau sẽ luôn đối xử công bằng giữa 2 bên gia đình….
Cầm tiền thưởng Tết chưa nóng tay, chị dâu đã sang hỏi vay, tôi từ chối thì chị rút nhẫn cưới của tôi đòi bán
Chồng bảo tôi cứ đưa cho chị ấy vay, chứ để chị bán nhẫn cưới thì càng rắc rối thêm. Bố mẹ chồng tôi sống với anh cả và chị dâu. Vợ chồng anh chị không hạnh phúc, cứ cãi…
Gặp lại bạn cấp 3, anh ấy khoe lương 200 triệu/tháng, tôi làm bảo vệ chỉ 200 nghìn đồng/ngày, đánh bạo hỏi một câu đối phương bỗng cúi gằm mặt
Tôi không ngờ câu hỏi của mình lại gây kích động lớn như vậy. Cuộc sống ngày càng phát triển, những điều kiện về vật chất cũng được chú trọng nhưng cũng làm lộ bản chất thật của một số…
Đi họp lớp cuối năm, tôi bị bạn cư:ời nh:ạo vì làm nghề shipper, ra đến cửa thấy 1 người đi cạnh tôi thì anh ta lập tức nói xin lỗi
Kỷ niệm trong buổi họp lớp sẽ khiến tôi nhớ mãi không quên. Tôi tên Trương Hạo, một người đã tốt nghiệp Đại học được hơn 10 năm. Tôi chỉ là một người bị đánh giá là “thấp kém” trong…
End of content
No more pages to load