Vừa mở cửa phòng ông ra, một mùi hôi thối xộc vào mũi khiến tôi nhăn mặt nhưng vẫn phải cố gắng bước vào dọn dẹp.
Tôi rất kỹ tính trong việc dọn dẹp nhà cửa nên mọi thứ trong nhà phải gọn gàng, sạch sẽ, đâu vào đó. Cũng vì thế mà khi bố chồng chuyển đến sống chung tôi khó chịu vô cùng.
Ông ở rất bừa bộn, phòng lúc nào cũng như bãi chiến trường. Quần áo vứt lung tung, giường chiếu chẳng bao giờ gọn gàng, có hôm tôi còn thấy rác nằm chỏng chơ trên sàn nhà. Đỉnh điểm là mỗi lần ông đi vệ sinh xong lại quên không xả bồn, hay dùng đồ gì cũng bày bừa rồi bỏ đó, không bao giờ chịu dọn.
Ban đầu, tôi cố gắng nhẹ nhàng góp ý, hy vọng ông sẽ thay đổi. Nhưng mỗi lần tôi nói, ông lại gạt đi:
– Con làm quá lên thôi, già rồi, có gì mà sạch với bẩn!
Nghe thế, tôi chán chẳng buồn nói thêm, vì cảm giác mình nói cũng chẳng ai để tâm. Tôi quay sang nhờ chồng khuyên bảo ông, nhưng anh cũng hời hợt:
– Bố già rồi, kệ đi em, bày tí cũng có chết ai đâu!
Tôi bất lực thật sự. Những nỗ lực giữ cho nhà cửa sạch sẽ cứ thế bị phá hỏng. Tôi tự hỏi, hay là để bố chồng chuyển ra ngoài sống một mình? Nhưng rồi nghĩ lại, ông sống một mình chắc sẽ cô đơn lắm, tôi lại thôi.
Vậy mà có một hôm, chuyện không thể chấp nhận nổi lại xảy ra. Lúc đó, tôi đang đứng trong bếp nấu ăn thì nghe thấy tiếng “choang” ngoài phòng khách. Tôi vội chạy ra thì thấy bố đang đứng giữa sàn, mặt mày lúng túng, cạnh đó là một vũng nước. Hóa ra, ông làm đổ cốc nước trên bàn.
Tôi hơi mất bình tĩnh, buột miệng trách:
– Bố, sao bố bất cẩn thế ạ?
Ông chỉ lẩm bẩm:
– Tôi già rồi, tay chân lóng ngóng.
Tôi bực, lấy cây lau nhà ra dọn. Ông đứng đó một lúc, rồi quay về phòng, vừa đi vừa nói như muốn trút giận:
– Dọn dẹp là việc của con dâu. Tôi già rồi, làm gì cũng sai.
Nghe thế, lòng tôi vừa ấm ức vừa tủi thân, cảm giác như mình đang cố gắng mà chẳng ai thèm hiểu. Tối đó, tôi quyết định nói thẳng với bố chồng:
– Bố, con xin lỗi nếu làm bố buồn, nhưng thật sự con không thể tiếp tục thế này. Nhà là nơi của cả gia đình nên ai cũng cần giữ gìn. Hay là bố về nhà bố ở một thời gian, khi nào bố thấy ổn, mình lại tính tiếp.
Ông lặng người, không nói gì. Một lúc sau, ông thu dọn vài bộ quần áo rồi lặng lẽ đi. Nhìn theo bóng dáng ông khuất dần, lòng tôi rối bời, vừa nhẹ nhõm nhưng cũng áy náy.
Sau đó, tôi bắt đầu dọn phòng ông. Vừa mở cửa, mùi hôi xộc vào làm tôi khó chịu, nhưng vẫn cố dọn dẹp. Trong lúc lật mấy ngăn kéo đầu giường, tôi thấy một cuốn album cũ. Tò mò nên tôi mở ra và những bức ảnh bên trong làm tôi khựng lại.
Trong ảnh là bố chồng tôi thời trẻ rất phong độ, luôn nở nụ cười rạng rỡ. Có ảnh ông chụp cùng mẹ chồng, cùng chồng tôi lúc nhỏ và rất nhiều khoảnh khắc đời thường hạnh phúc. Tôi lật đến trang cuối thì thấy vài dòng chữ tay nguệch ngoạc:
“Bà à, tôi không biết ở với các con có đúng không nữa. Ngày nào chúng nó cũng bận rộn, chẳng nói chuyện với tôi được mấy câu. Tôi thấy mình như người thừa trong nhà vậy.
Từ khi tôi bày bừa, con dâu mới nói với tôi nhiều hơn. Tuy nó phàn nàn, nhưng ít ra còn quan tâm đến tôi, nhắc tôi giữ gìn sức khỏe…”
Đọc đến đây, nước mắt tôi trào ra. Hóa ra, tất cả sự bừa bộn ấy không phải vì ông lười hay cố ý làm phiền, mà vì ông sợ cô đơn, sợ bị lãng quên. Tôi nhớ lại những lần ông lặng lẽ ngồi ở góc phòng, ánh mắt đượm buồn. Lòng tôi nghẹn lại, cảm thấy mình đã quá nóng vội, chỉ nhìn vào bề ngoài mà không chịu hiểu ông.
Hôm sau, tôi vội chạy đến nhà bố để xin lỗi:
– Bố, con xin lỗi. Con đã sai khi không hiểu bố. Từ nay, con sẽ dành nhiều thời gian hơn để trò chuyện với bố. Hai bố con mình cùng cố gắng, dọn dẹp nhà cửa cho gọn gàng hơn nhé. Khi nào rảnh, con đưa bố đi chơi, mình cùng nhau ra ngoài cho thoáng.
Ông ngạc nhiên một chút, rồi gật đầu, đôi mắt cũng rưng rưng. Từ đó, mối quan hệ giữa tôi và bố chồng trở nên gần gũi hơn. Mỗi ngày, tôi đều dành thời gian trò chuyện và giúp bố dọn dẹp. Ngôi nhà lại trở về với không khí ấm cúng và gọn gàng như xưa, trong lòng tôi tràn đầy hạnh phúc và thỏa mãn.
News
Chồng không về quê ăn Tết, vợ lặn lội lên thành phố để đoàn tụ nhưng ng:ất lị:m vì cảnh tượng trước mắt
Cô nghĩ chắc anh đi làm, nên dự định ngồi đợi. Thế nhưng đập vào mắt cô là cánh cửa phòng đang mở. Loan mừng thầm, hóa ra chồng không đi làm. 2 năm rồi Châu không về quê ăn…
Dâu cả nhà tỷ phú Phạm Nhật Vượng: Từng là Á khôi cuộc thi sắc đẹp, khí chất ngời ngời, tốt nghiệp ĐH danh giá hàng đầu Việt Nam
Nhan sắc của con dâu trưởng nhà tỷ phú Phạm Nhật Vượng khiến nhiều người không khỏi ngưỡng mộ Bùi Lan Anh – con dâu cả của tỷ phú Phạm Nhật Vượng từng là Á khôi 2 Đại học Ngoại…
Những điều ít biết về con dâu cả nhà tỷ phú Phạm Nhật Vượng, m:ố:i qu:a:n h:ệ giữa Phương Nhi và chị dâu cả có tốt không?
Con dâu trưởng nhà tỷ phú Phạm Nhật Vượng khiến nhiều người không khỏi ngưỡng mộ cả về nhan sắc lẫn học vấn. Hiện tại, cô là người phụ nữ thành đạt nhưng cuộc sống rất kín tiếng. Phạm Nhật…
Đi 5.000km về quê ăn Tết, về tới nhà thấy cảnh mẹ làm trong phòng ngủ, tôi bắt xe trở ngược lại thành phố, quyết định không sống mãi như vậy được
Những ngày cận Tết, câu chuyện xoay quanh việc về nhà, đoàn tụ với gia đình vẫn đang nhận được nhiều sự quan tâm của netizen. Một tài khoản mạng xã hội ẩn danh vừa đăng tải một bài viết…
Vụ nam shipper n:g:h:i bị đ::á:nh t:uv:o:ng vì mâu thu:ẫn giao hàng: Người vợ kể anh nhận đơn chạy liên tục từ sáng đến khuya để có ti:ền cho vợ con sắm Tết
Vợ anh Thành kể, mấy ngày gần đây, anh nhận đơn chạy liên tục từ sáng đến khuya để có tiền cho vợ con sắm Tết. Những ngày cuối năm, trong khi người người, nhà nhà đang sắm sửa, chuẩn…
Nửa đêm con s:ốt, tôi lay chồng dậy nhờ pha thuốc, nào ngờ lại s:ố:c nặng trước hành động của anh
Tôi đã tin tưởng và làm theo yêu cầu nghỉ việc của chồng. Rồi bây giờ, tôi mới sáng mắt ra. Tôi sinh đôi 2 bé nên việc mang thai và chăm con cũng vất vả gấp đôi những người…
End of content
No more pages to load