Mấy ngày vừa rồi, cả gia đình tôi đã về quê làm giỗ đầu cho mẹ chồng rất tươm tất và chu đáo. Người mới vậy mà đã rời xa con cháu cả năm trời rồi.

Tôi về làm dâu nhà chồng tính đến nay đã gần chục năm. Bố chồng tôi đã mất nhiều năm trước nên ở quê nhà chỉ có mẹ và em trai chồng. Vợ chồng tôi ở trên thành phố nên 3 năm nay sau khi em trai anh lấy vợ thì các em sống chung với mẹ chồng ở quê.

Mẹ chồng tôi là người rất hồn hậu, yêu thương con cái. Bà cũng đối đãi với các con dâu rất công bằng. Tuy nhiên, do vợ chồng tôi ở xa, bà bị say xe nên không lên thành phố chơi được. Nhưng mỗi khi các con cháu về nhà, bà cho rất nhiều thực phẩm mang đi. Hay lúc con dâu cả sinh nở cũng 1 tay bà đón về quê chăm sóc không chê vào đâu được.

Với em dâu thứ ở chung nhà, tuy mẹ chồng con dâu cũng có va chạm này kia nhưng bà vẫn rất trân trọng. Em dâu tôi làm công nhân, vợ chồng lại gặp trục trặc chuyện sinh nở nên 3 năm qua chưa có bầu. Vì hoàn cảnh của em như vậy, mẹ tôi cũng thương vợ chồng em lắm.

Nhiều lúc tôi về quê, bà lại tâm sự với dâu cả: “Cái Trang nhà mình chịu thương chịu khó lắm, nó ở với mẹ nhưng ngoan ngoãn, chăm mẹ. Vậy mà mãi không có con bế bồng khiến mẹ sốt ruột quá”.

Thương em dâu, nhiều lần tôi hoặc mẹ chồng tích cóp được 10-20 triệu là lại đưa cho em lo chạy chữa hiếm muộn hay thuốc thang. Đến nỗi em dâu tôi cũng nhiều lần bảo: “Mẹ với anh chị tốt với tụi em quá”.

Mẹ chồng mất, tôi đã chôn theo đôi hoa tai nhưng hôm giỗ đầu thấy em dâu đeo đôi y hệt-1

Thật sự là anh em trong 1 gia đình, tuy không giàu có nhưng thấy 2 đứa chật vật mệt mỏi chạy chữa hiếm muộn, tôi cũng thương chúng đứt ruột.

Khi cả nhà đang êm ấm thì mẹ chồng tôi phát hiện bị ung thư gan giai đoạn cuối. 2 tháng sau đó bà qua đời. Trước lúc ra đi, bà cũng trăng trối anh chị em phải yêu thương, chăm sóc cho nhau. Có vậy bà mới yên lòng.

Đám tang của bà hôm đó có rất nhiều họ hàng, anh em đến giúp lo tang. Lúc khâm liệm cho mẹ chồng, tôi cũng mặc cho bà bộ quần áo mới nhất, thậm chí cả đôi hoa tai bà yêu quý nhất tôi cũng để vào cho bà.

Ấy vậy mà mấy hôm trước giỗ đầu bà xong, lúc quét dọn tôi mới để ý thấy em dâu có đôi hoa tai giống hệt đôi hoa tai của mẹ chồng. Tôi ngớ người ra một lúc, phải dụi mắt đến mấy lần nhìn, còn không hiểu tại sao đôi hoa tai ấy tưởng đã chôn theo mẹ chồng sao giờ còn ở đây.

Đúng lúc này, em dâu tôi như cũng hiểu ra băn khoăn trong lòng tôi nên bảo:

“Chị ngạc nhiên lắm phải không? Hôm bà mất, đôi hoa tai chị đeo cho bà chỉ là đôi hoa tai giả em mua thay thế thôi ạ. Đây mới là đôi hoa tai thật của mẹ chị ạ.

Mẹ chồng mất, tôi đã chôn theo đôi hoa tai nhưng hôm giỗ đầu thấy em dâu đeo đôi y hệt – 2

Ấy vậy mà mấy hôm trước giỗ đầu bà xong, lúc quét dọn tôi mới để ý thấy em dâu có đôi hoa tai giống hệt đôi hoa tai của mẹ chồng. (Ảnh minh họa)

Trước khi mất, mẹ đã tặng cho em đôi hoa tai này để vợ chồng cần thì bán đi lấy tiền chữa hiếm muộn vì đôi hoa tai này bằng đá quý, bán đi cũng được khoảng hơn 100 triệu. Nhưng dù khó khăn thế nào, em cũng sẽ không bán kỷ niệm duy nhất của mẹ đi đâu chị ạ”.

Nghe em dâu nói vậy mà tôi thấy ấm lòng quá. Tôi mong ở thế giới bên kia, mẹ chồng vẫn luôn được vui vẻ như lúc bà còn sống. Và tôi cũng mong cho em dâu sớm có tin vui trong năm nay như mẹ chồng mong. Không biết muốn có con trong năm nay, vợ chồng hiếm muộn như em dâu tôi nên và không nên phải làm gì đây?