Ở một ngôi làng nhỏ nằm giữa vùng đồng bằng trù phú, có một người phụ nữ tên bà Hiền, nổi tiếng là người giàu có nhất nhì làng. Bà Hiền năm nay đã ngoài 50, nhưng trông vẫn còn rất phong độ, dáng người cao ráo, gương mặt sắc sảo, lúc nào cũng toát lên vẻ quyền lực. Chồng bà mất đã lâu, để lại cho bà một gia tài kếch xù: đất đai, nhà cửa, và cả một cơ ngơi kinh doanh buôn bán lớn. Người ta nói, bà chẳng thiếu gì tiền, đến mức có thể mua cả làng nếu bà muốn.
Nhưng điều khiến cả làng xì xào bàn tán không phải là sự giàu có của bà Hiền, mà là thói quen kỳ lạ của bà: chuyên nhận trai trẻ vào làm bốc vác thuê. Bà chỉ tuyển những thanh niên từ 25 đến 35 tuổi, cao to, khỏe mạnh, và phải có ngoại hình ưa nhìn. Bà trả công rất hậu hĩnh, cao gấp đôi, gấp ba so với những công việc khác trong làng, nên chẳng thiếu gì người muốn vào làm. Dần dà, trong nhà bà lúc nào cũng có trên dưới chục thanh niên, người ra kẻ vào, đông như hội.
Cả làng thắc mắc, nhà bà Hiền lúc nào cũng có đám trai trẻ ấy, nhưng chẳng ai thấy họ làm gì ra hồn. Không ai thấy họ bốc vác, cũng chẳng thấy hàng hóa gì được chuyển đi chuyển lại. Nhà bà Hiền rộng thênh thang, nhưng sân vườn lúc nào cũng sạch sẽ, chẳng có dấu hiệu của công việc nặng nhọc. Điều kỳ lạ hơn cả là cứ đến 8 giờ tối, bà Hiền sẽ chọn một người trong đám thanh niên, bảo anh ta chở bà đi “có việc”. Hai người đi đến sáng hôm sau mới về, và người được chọn hôm đó sẽ được bà thưởng thêm một khoản tiền lớn. Dân làng đồn thổi đủ thứ, người thì nói bà Hiền có “nhu cầu” đặc biệt, kẻ lại bảo bà làm chuyện mờ ám, nhưng chẳng ai dám hỏi thẳng.
Một ngày nọ, trưởng thôn – ông Ba – đi thu tiền đóng góp làm đường làng. Ông gõ cửa nhà bà Hiền, định bụng thu tiền xong rồi về ngay, vì nhà bà Hiền là hộ đóng góp nhiều nhất. Nhưng khi bước vào sân, ông Ba cảm thấy có gì đó không ổn. Đám thanh niên trong nhà bà Hiền hôm ấy trông có vẻ căng thẳng, người nào người nấy mặt mày tái mét, cứ lấm lét nhìn nhau. Bà Hiền ra tiếp ông Ba, vẫn với vẻ điềm tĩnh thường ngày, nhưng ông Ba để ý thấy tay bà run run khi đưa tiền.
“Nhà bà đông người thế này, mà sao tôi chẳng thấy họ làm gì nhỉ?” ông Ba tò mò hỏi, giọng nửa đùa nửa thật.
Bà Hiền cười gượng: “À, họ bốc vác cho tôi, nhưng hôm nay không có hàng, nên nghỉ ngơi thôi. Ông cứ lo chuyện đường sá đi, nhà tôi không thiếu tiền đâu.”
Nhưng ông Ba, vốn là người tinh ý, không dễ dàng bỏ qua. Ông giả vờ hỏi thêm vài câu, rồi bất ngờ xin phép vào nhà vệ sinh. Bà Hiền thoáng chút lúng túng, nhưng không tiện từ chối. Khi đi ngang qua hành lang, ông Ba nghe thấy tiếng động lạ phát ra từ một căn phòng khóa kín ở cuối nhà. Tiếng động ấy giống như tiếng kim loại va chạm, kèm theo tiếng thì thầm khe khẽ. Ông Ba dừng lại, vờ như không nghe thấy, nhưng trong lòng đã nổi lên nghi ngờ.
Trở về, ông Ba lập tức kể lại chuyện này cho mấy người trong làng. Cả xóm xôn xao, quyết định phải tìm hiểu cho ra lẽ. Đêm hôm đó, một nhóm người trong làng, dẫn đầu bởi ông Ba, lén lút quay lại nhà bà Hiền. Họ chờ đến 8 giờ tối, khi bà Hiền và một thanh niên rời đi như thường lệ, rồi đột nhập vào nhà. Đám thanh niên còn lại trong nhà hoảng loạn, nhưng không dám chống cự khi thấy cả xóm kéo đến.
Sau khi lục soát, cả nhóm tìm thấy cánh cửa khóa kín mà ông Ba đã nghe thấy tiếng động. Họ phá cửa xông vào, và trước mắt họ là một cảnh tượng khiến ai nấy đều tá hỏa: một căn phòng đầy những thùng hàng được niêm phong kỹ càng, bên trong là… vàng! Vàng thỏi, vàng miếng, và cả những món trang sức đắt tiền, được xếp ngay ngắn trong các thùng. Trên bàn là một cuốn sổ ghi chép, trong đó ghi rõ từng chuyến hàng, từng địa điểm giao dịch, và cả danh sách những người liên quan.
Hóa ra, bà Hiền không chỉ là một người phụ nữ giàu có bình thường. Bà là đầu mối của một đường dây buôn lậu vàng xuyên quốc gia. Đám trai trẻ mà bà thuê không phải để bốc vác, mà để làm “vệ sĩ” và vận chuyển hàng. Mỗi tối, bà chọn một người chở đi để giao hàng cho các đối tác, thường là ở những địa điểm bí mật ngoài làng. Sở dĩ bà chỉ tuyển trai trẻ, cao to, là để đảm bảo họ đủ sức khỏe và không dễ bị nghi ngờ khi di chuyển. Tiền công hậu hĩnh mà bà trả chính là để mua sự im lặng của họ.
Cả xóm sững sờ trước bí mật động trời này. Họ lập tức báo cho chính quyền. Sáng hôm sau, khi bà Hiền trở về, bà bị bắt ngay tại nhà. Đám thanh niên cũng bị điều tra, nhưng phần lớn khai rằng họ không biết gì về vàng, chỉ làm theo lệnh bà Hiền và nhận tiền. Sau khi điều tra, bà Hiền bị kết án vì tội buôn lậu, còn gia tài của bà bị tịch thu để sung công quỹ.
Câu chuyện về bà Hiền trở thành đề tài bàn tán của cả làng trong nhiều năm sau đó. Người ta không còn nhìn ngôi nhà rộng lớn của bà với ánh mắt ngưỡng mộ nữa, mà thay vào đó là sự cảnh giác. Và từ đó, mỗi khi có ai trong làng tỏ ra giàu có bất thường, cả xóm lại rỉ tai nhau: “Coi chừng, đừng để giống như bà Hiền đấy!”
News
Triệu phú gặp 1 cô bé bán rau trên đường, sự thật được h/é l/ộ khi vết b/ớt giống hệt vợ cũ, bí mật khiến anh nức nở
Khang, một triệu phú 35 tuổi, sống trong căn biệt thự xa hoa giữa lòng thành phố. Đối với người ngoài, cuộc sống của anh chẳng khác nào một bức tranh hoàn hảo—chuỗi nhà hàng cao cấp, những dự án…
Bố ơi đừng cưới! Cô ấy l/ừ/a bố’ – Cậu bé g/ào trong đám cưới của bố vì trước đó cậu đã biết 1 điều
Lễ cưới được tổ chức trong một biệt thự sang trọng nằm giữa ngoại ô thành phố. Hôm đó trời đẹp đến lạ, bầu trời xanh ngắt, nắng rải nhẹ lên những bức tường trắng tinh khôi, ánh sáng phản…
Cậu bé xông vào đá/m t;a/n/g vợ triệu phú, chỉ tay vào di ảnh và nói một câu, tất cả mọi người đều ngơ ngác khi biết sự thật phía sau
Trời u ám, những giọt mưa lất phất rơi xuống khu vườn rộng lớn trước căn biệt thự xa hoa. Bên trong, không khí tang lễ đang bao trùm một không gian rộng lớn với hàng trăm vòng hoa tang…
Thương cô gái mang th;a/i không nơi nương tựa, ông lão đưa về nhà mình nhưng chỉ sau 1 đêm thì…
Đêm ấy, trời mưa tầm tã. Ông Lâm – một lão nông già sống một mình trong căn nhà gỗ nhỏ ven làng – vừa đi chợ về thì bắt gặp một cô gái trẻ ngồi thu lu dưới mái…
Bỏ 1 tỷ thuê anh xe ôm đóng gi//ả làm bố cho con mình, 3 năm sau cô gái mới biết được sự thật phía sau
Hà, một cô gái 28 tuổi, sống cùng cậu con trai 5 tuổi tên Bin trong một căn hộ nhỏ tồi tàn ở ngoại ô Sài Gòn. Năm năm trước, cuộc đời cô rẽ sang một ngã tối tăm khi…
Chủ tịch đi ăn bún bò s:ững s:ờ khi thầy cậu bé phục vụ trông giống hệt mình lúc nhỏ cho đến khi nhìn thấy người phụ nữ bán bún
Chủ tịch đi ăn bún bò, sững sờ khi thầy cậu bé phục vụ trông giống hệt mình lúc nhỏ. Nhưng người phụ nữ bán bún ở trong quầy lại khiến anh ngỡ ngàng gấp bội… Sáng sớm, phố xá…
End of content
No more pages to load