Sau khi bố mẹ ly hôn, cuộc sống của tôi đảo lộn hoàn toàn. Mẹ bỏ đi cùng một người đàn ông lạ mặt, còn bố thì ngày nào cũng ngập trong men rượu, chẳng buồn quan tâm đến tôi. Người duy nhất còn lại trong nhà là bà nội – một người phụ nữ khắc nghiệt với đôi mắt lạnh như đá. Một buổi chiều mưa tầm tã, bà gọi tôi xuống phòng khách, tay cầm chùm chìa khóa cũ kỹ rung lên lạch cạch. “Từ giờ mày ngủ ở gác xép với mấy đứa giúp việc,” bà nói, giọng không chút cảm xúc. Tôi chưa kịp phản đối, bà đã kéo tôi lên tầng, tay kia cầm ổ khóa to tướng. Cánh cửa phòng riêng của tôi – nơi lưu giữ những kỷ niệm ít ỏi còn sót lại của một gia đình từng hạnh phúc – bị bà khóa chặt lại. Tiếng khóa “cạch” vang lên như một bản án cuối cùng.
Gác xép chật chội, ẩm thấp, mùi gỗ mục trộn lẫn với hơi thở nặng nề của mấy cô giúp việc. Tôi nằm co ro trên chiếc chiếu rách, nghe tiếng mưa đập vào mái tôn, lòng đầy uất ức. Các cô giúp việc thì thầm với nhau về bà nội, rằng bà từng đuổi một đứa cháu khác ra khỏi nhà và từ đó không ai thấy nó nữa. Tôi bắt đầu nghi ngờ. Tại sao bà lại khóa phòng tôi? Có gì trong đó mà bà không muốn tôi thấy?
Đêm thứ ba, khi cả nhà đã chìm vào giấc ngủ, tôi lén trèo xuống cầu thang. Tôi tìm thấy chùm chìa khóa trong ngăn kéo bếp, run rẩy cầm nó lên. Trái tim đập thình thịch, tôi tiến đến cánh cửa phòng mình. Tiếng chìa tra vào ổ khóa phát ra âm thanh khô khốc. Tôi đẩy cửa, bước vào trong, và chết sững.
Phòng tôi không còn là phòng tôi nữa. Ở giữa là một chiếc bàn nhỏ, trên đó bày đầy những bức ảnh của tôi – từ lúc còn bé đến tận tuần trước, chụp lén từ những góc khuất. Bên cạnh là một cuốn sổ dày, chi chít chữ viết tay của bà nội. Tôi lật vài trang: “Nó giống con bé đó quá… không thể để nó ở lại…” Con bé nào? Tôi chưa kịp hiểu thì nghe tiếng bước chân nặng nề từ cầu thang. Bà nội đang lên.
Tôi vội đóng cửa, nhưng tay run đến mức làm rơi chùm chìa khóa. Tiếng “xoảng” vang lên trong đêm tĩnh lặng. Cánh cửa bật mở, bà nội đứng đó, đôi mắt đỏ ngầu, tay cầm một con dao bếp sáng loáng. “Mày không nên vào đây,” bà gằn giọng, tiến tới từng bước. Tôi lùi lại, va vào tường, không còn đường thoát. Bà giơ dao lên, ánh thép lóe sáng dưới ánh trăng xuyên qua cửa sổ.
Đúng lúc đó, sàn nhà rung chuyển. Một tiếng nổ kinh hoàng vang lên từ gác xép, khói đen ùa xuống cầu thang. Các cô giúp việc – những người tôi tưởng chỉ biết cam chịu – đã đốt một quả pháo tự chế, thứ họ âm thầm chuẩn bị để trả thù bà nội vì những năm tháng bị bóc lột. Ngọn lửa lan nhanh, nuốt chửng cả ngôi nhà. Tôi lao ra ngoài qua cửa sổ, vừa chạy vừa ngoảnh lại. Bà nội đứng giữa biển lửa, con dao vẫn trong tay, hét lên một cái tên lạ lẫm trước khi ngọn lửa nhấn chìm bà.
Tôi sống sót, nhưng câu hỏi ám ảnh mãi không thôi: “Con bé đó” là ai, và tại sao bà nội lại muốn gi;;ết tôi?
News
“Nếu sự tồn tại hiện giờ của bạn là kết quả của việc thay đổi quá khứ của một người khác, bạn sẽ không thể thay đổi quá khứ được nữa.”
Hà Nội một chiều mưa, chiếc xe máy chở Linh và Phong lao vun vút trên đường. Tiếng còi xe, ánh đèn pha, rồi một cú va chạm kinh hoàng. Linh tỉnh dậy trong bệnh viện, toàn thân đau nhức,…
Trong cơn cho:áng vá:ng, tôi lao tới ôm tay người có vẻ là đội trưởng, vừa khóc vừa gào: “Chú ơi, rốt cuộc khi nào nhà nước mới phát người yêu cho cháu vậy ạ?
Cả toa tàu im phăng phắc, như thể thời gian ngừng trôi. Nhóm lính trẻ, chắc vừa từ doanh trại ra, đồng loạt quay lại nhìn tôi, mặt ai nấy đều đờ ra như vừa chứng kiến một màn trình…
Có một bí mật anh và gia đình anh chưa bao giờ biết, em sẽ nói ra để xem anh còn dám im lặng nữa không
Lan và Hùng kết hôn đã hơn ba năm, nhưng cuộc sống hôn nhân của họ không hề êm đềm như những gì cô từng mơ ước. Ban đầu, mọi thứ rất tốt đẹp. Hùng là một người chồng yêu…
“Chưa được 5 năm đã đi lấy chồng khác, m:;ày có còn là con người không, còn có trái tim không?”
Trời chiều hôm ấy tại thị trấn nhỏ yên bình, không khí dường như đặc quánh bởi những lời nói đầy giận dữ và tổn thương. Bà Lan, người mẹ chồng cũ của Thủy, chạy xồng xộc vào nhà cựu…
Lấy chồng đã có con riêng là con trai, đến lúc tôi có bầ:u mẹ chồng quyết từ chối đ:;ứa b;:é là con gái
Tôi và Minh yêu nhau từ những ngày còn khó khăn nhất. Anh là một người đàn ông tốt, nhưng cuộc hôn nhân đầu tiên của anh không suôn sẻ. Khi chúng tôi đến với nhau, anh đã có một…
Bố chồng tuyên bố sẽ lấy vợ hai cho chồng tôi nếu con dâu không đ;;ẻ được cháu đích tôn
Ở một vùng quê yên bình, nơi những cánh đồng lúa trải dài bất tận, tôi – Hạnh – sống trong một gia đình đông đúc nhưng đầy áp lực. Chồng tôi, Nam, là con trai trưởng trong dòng họ…
End of content
No more pages to load