Vợ tôi xách trên tay lỉnh kỉnh túi nọ túi kia, đều là đồ ăn ngon cả. Lũ trẻ mở ra, hỉ hả ăn uống, còn tôi thì cay đắng chứng kiến cảnh đó.
Tối nay lại là một tối như 3 tháng qua. Vợ tôi tan làm về nhà lúc gần 21 giờ. 2 đứa con tôi đã đói ngấu, ngóng chờ mẹ từ sớm. Vừa thấy cô ấy, chúng ùa ra đón. Vợ tôi xách trên tay lỉnh kỉnh túi nọ túi kia, đều là đồ ăn ngon cả. Lũ trẻ dỡ xuống, hỉ hả ăn uống. Vợ tôi quay sang định đi nấu đồ ăn riêng cho tôi.
Nhìn cảnh ấy, trong lòng tôi dâng đầy cay đắng và không cam lòng. Tôi nhào xuống đất, hất tung đám thức ăn trước mặt lũ trẻ. Đồ ăn vương vãi đầy ra đất khiến lũ trẻ mở to mắt hoảng sợ. Vợ tôi vội đỡ tôi lên, rồi lặng thinh thu dọn tất cả sau đó đi nấu đồ ăn mới cho cả nhà. Tôi nhốt mình trong phòng bỏ bữa, ôm mặt không tự chủ được nước mắt cứ thế trào ra.
3 tháng trước, phải, chỉ 3 tháng trước đây thôi nhà tôi đâu có như thế này. Lúc ấy tôi một mình đi làm lo cho vợ con. Vợ tôi chỉ cần ở nhà chăm con, chăm chồng, chúng tôi hạnh phúc lắm. Nhưng tai nạn quái ác ấy đã khiến tôi phải ngồi xe lăn vĩnh viễn. Tôi mất khả năng lao động, vợ tôi sau nhiều năm ở nhà buộc phải lao ra xã hội kiếm cơm. Chẳng biết làm gì, cô ấy xin làm phục vụ ở 1 nhà hàng.
Tôi biết đã làm con sợ và khiến vợ phải suy nghĩ. (Ảnh minh họa)
Cô ấy làm việc chăm chỉ, chủ nhà hàng lại biết hoàn cảnh của chúng tôi nên cho cô ấy mang thức ăn thừa về. Đồ ăn ngon thật nhưng với tôi đó là nỗi nhục nhã không để đâu cho hết. Tôi đã sa cơ tới mức vợ con tôi phải ăn đồ ăn thừa của người khác rồi sao? Dẫu nó cũng ngon và hợp vệ sinh nhưng vẫn khiến lòng tự ái đàn ông của tôi bị tổn thương nặng nề.
Vợ biết suy nghĩ của tôi nên tối nào cũng nấu đồ ăn riêng cho chồng. Nhiều lần tôi khuyên cô ấy đừng lấy đồ thừa về nữa, thì cô ấy bảo các con đang tuổi ăn tuổi lớn, nếu cứ ăn uống đạm bạc như bố mẹ sao có thể phát triển tốt. Tôi biết vợ nói đúng nên đành câm lặng chấp nhận.
Song ngày nào cũng chứng kiến cảnh vợ con hỉ hả vui mừng với đám đồ ăn thừa. Còn mình thì bất lực ngồi 1 chỗ không thể giúp ích được gì cho cô ấy. Dẫu vợ chưa bao giờ ca thán, than thở với tôi nửa lời nhưng tôi vẫn thấy khó chịu vô cùng. Tối nay không kiềm chế nổi nữa, tôi đã làm ra hành động thiếu suy nghĩ đó.
Tôi biết đã làm con sợ và khiến vợ phải suy nghĩ. Xin lỗi cô ấy không khó, vì tôi hiểu cô ấy chắc chắn sẽ bỏ qua cho tôi thôi. Nhưng tiếp sau đây tôi phải làm gì để vợ con đỡ khổ khi mà bản thân chỉ có thể ngồi trên xe lăn, đến đi lại còn chẳng nổi?
News
Thấy giúp việc nói tiếng Anh lưu loát, tôi thấy lạ nên theo dõi rồi phát hiện 1 việc đau lòng
Giúp việc nhà tôi “thuộc đẳng cấp” 5 sao khi chị có thể nói tiếng Anh lưu loát, giúp tôi dạy kèm cho 2 đứa nhỏ. C hính vì thế, vợ chồng tôi không ngần ngại chi 20 triệu/tháng trả…
Tôi kinh ngạc tới mức sững cả người, chưa thấy yêu cầu nào vô lý như vậy
Sau Tết, cô giúp việc lâu năm nhà tôi bỗng dưng biến mất khiến gia đình cuống cuồng tìm người mới thay thế. 2 tuần rồi như tôi vẫn chưa ừng, bất ngờ cô ấy liên lạc lại và đòi…
Sau khi ra tò, Hải Bánh không dám gặp lại Trường Xoăn, chẳng nhẽ đại ca cộm cán lại sợ đàn em đến thế?
Nếu tôi nhớ không nhầm, thì phải chờ mãi cho đến khi quá khuya rạng sáng một ngày đầu tháng 10/2000, thời điểm mà Hưng “phi nhon” và Trường “xoăn” nhả đạn hạ gục đàn chị Dung “Hà” trên đường…
Sau khi ra tò, người ta vẫn thường thấy Trường Xoăn ôm ảnh Hưng Phi Nhon và khóc
Phiên xử Năm Cam và đồng bọn được bắt đầu với việc cách ly Năm Cam và Hải “Bánh”. Nguyễn Việt Hưng, kẻ trực tiếp nã đạn vào đầu Dung Hà, đã khai nhận lại toàn bộ diễn biến vụ…
Ngày cuối cùng trong cuộc đời của Năm Cam: Tắm gội sạch sẽ, đòi đổi quần áo tò mới và làm 1 chuyện không ai ngờ
Dù đã nhiều năm trôi qua nhưng những thông tin liên quan đến vụ án của Năm Cam và đồng bọn vẫn chiếm được sự quan tâm lớn từ dư luận. Trong những ngày cuối cùng của cuộc đời, ông…
Số lần tỷ phú Hoàng Kiều “b:ó:c quà” Ngọc Tru:ynh còn nhiều hơn cả đời cộng lại
Nửa đêm 20.12, ‘nữ hoàng nội y’ chia sẻ video cô ngồi trên giường ngủ của bạn trai và hào hứng bóc gói quà mà tỷ phú Hoàng Kiều đã mua tặng. Ngọc Trinh chú thích ‘Cái gì trong đó…
End of content
No more pages to load