Ở cuối xóm tôi, nơi con đường đất đỏ dẫn ra cánh đồng lúa bát ngát, có một căn nhà nhỏ lợp mái tôn, tường vôi đã bong tróc nhiều chỗ. Đó là nhà của ông Tín, một ông lão thương binh đã ngoài 70 tuổi. Ông Tín từng tham gia kháng chiến, bị mất một chân, nên đi lại phải chống nạng. Ông sống một mình, không vợ, không con, nhưng điều khiến cả xóm biết đến ông là lòng tốt hiếm có: ông chuyên nhận nuôi những đứa con gái mồ côi.
Không ai biết chính xác ông Tín đã nhận nuôi bao nhiêu đứa trẻ, chỉ biết rằng từ hơn 20 năm nay, cứ vài tháng lại có người “lỡ làng” – những cô gái trẻ lỡ mang thai ngoài ý muốn – lén lút mang con đến đặt trước cửa nhà ông. Có khi là một đứa bé sơ sinh còn đỏ hỏn, được bọc trong chiếc chăn cũ, kèm theo một mẩu giấy viết vội: “Xin ông nuôi giúp cháu, tôi không đủ sức.” Ông Tín không bao giờ từ chối. Ông lặng lẽ bế đứa bé vào nhà, chăm sóc như con ruột.
Những đứa trẻ lớn lên trong nhà ông Tín đều là con gái. Ông đặt tên cho chúng theo những loài hoa: Hoa, Lan, Cúc, Mai… Dần dần, các cô bé lớn lên, được ông cho đi học, rồi lần lượt rời khỏi nhà để lập nghiệp. Người thì làm công nhân may, người thì mở tiệm tạp hóa, có đứa còn học lên đại học, trở thành cô giáo. Mỗi dịp lễ Tết, các cô gái ấy lại về thăm ông, mang theo ít quà bánh, gọi ông là “bố” một cách đầy yêu thương. Cả xóm nhìn vào, ai cũng cảm phục tấm lòng của ông Tín. Người ta gọi ông là “ông lão tốt bụng nhất vùng”.
Nhưng điều kỳ lạ là, dù nhận nuôi nhiều con như vậy, không ai biết ông Tín làm gì để có tiền nuôi chúng. Ông sống khép kín, ít giao tiếp với hàng xóm. Căn nhà ông lúc nào cũng im ắng, chỉ có tiếng cười đùa của lũ trẻ con. Mọi người chỉ biết rằng, cứ đúng 8 giờ tối, ông Tín sẽ chống nạng ra khỏi nhà, dẫn theo một cô con gái lớn – thường là đứa lớn nhất trong số những đứa đang sống cùng ông. Ông và cô bé đi đâu, làm gì, không ai biết. Họ thường trở về lúc nửa đêm, lặng lẽ như khi đi.
Thời gian trôi qua, sự tò mò của dân làng ngày càng lớn. Có người bảo: “Ông Tín chắc làm nghề gì đó mờ ám, không thì sao có tiền nuôi cả chục đứa con?” Người khác lại nói: “Ông ấy là thương binh, chắc được nhà nước trợ cấp nhiều lắm.” Nhưng không ai dám hỏi thẳng ông, vì sợ làm tổn thương một người tốt như ông Tín.
Cho đến một ngày, một sự việc bất ngờ đã làm sáng tỏ tất cả. Hôm đó là một buổi tối mùa hè, trời oi bức, cả xóm đang ngồi hóng mát ngoài sân thì bỗng nghe tiếng la hét từ phía cuối xóm. Mọi người chạy đến, thấy cô bé Mai – đứa con gái lớn nhất đang sống cùng ông Tín– chạy ra từ nhà ông, mặt mày tái mét, quần áo xộc xệch. Mai khóc lóc, hét lên: “Mọi người cứu cháu với! Ông ấy… ông ấy không phải người tốt đâu!”
Cả xóm sững sờ. Tôi và mấy người hàng xóm vội chạy vào nhà ông Tín. Ông đang ngồi trên chiếc ghế gỗ cũ, tay cầm cây nạng, mặt mày bình thản như không có chuyện gì. Thấy mọi người ùa vào, ông chỉ hỏi: “Có chuyện gì mà ồn ào thế?”
Chú Ba, người thẳng tính nhất xóm, quát lên: “Ông Tín, ông làm gì con bé mà nó hoảng loạn thế kia? Ông nói thật đi, đừng để chúng tôi phải báo công an!” Ông Tín nghe xong, thở dài, ánh mắt ông bỗng trở nên xa xăm. Ông nói: “Được rồi, tôi sẽ nói sự thật. Nhưng mọi người đừng vội phán xét, hãy nghe tôi kể hết đã.”
Ông Tín bắt đầu kể, giọng ông trầm và đầy đau đớn. Ông bảo rằng, sau chiến tranh, ông trở về quê với một bên chân đã mất, tinh thần cũng bị tổn thương nặng nề. Ông không thể lấy vợ, không thể có con, nên quyết định nhận nuôi những đứa trẻ mồ côi để làm niềm vui sống. Nhưng sâu thẳm trong lòng, ông có một bí mật mà không ai biết: ông từng chứng kiến những điều kinh hoàng trong chiến tranh, và điều đó đã khiến tâm lý ông bị ảnh hưởng. Ông mắc một chứng bệnh tâm thần, khiến ông đôi khi không kiểm soát được hành vi của mình.
Ông kể: “Tôi nhận nuôi các con gái, chăm sóc chúng thật lòng. Nhưng khi chúng lớn lên, tôi bắt đầu có những suy nghĩ sai trái. Tôi biết điều đó là sai, nhưng tôi không thể dừng lại. Mỗi tối, tôi dẫn chúng ra ngoài, đến một căn nhà hoang ở bìa rừng, và… tôi đã làm những điều không thể tha thứ.” Ông cúi đầu, nước mắt lăn dài trên gò má nhăn nheo: “Tôi biết tôi là một kẻ tội lỗi. Nhưng tôi không dám dừng lại, vì tôi sợ nếu tôi dừng, tôi sẽ không còn lý do để sống nữa.”
Cả xóm nghe xong, ai nấy đều sốc ngửa. Ông Tín – người mà cả vùng từng coi là “ông lão tốt bụng nhất” – hóa ra lại là một kẻ bệnh hoạn, lợi dụng lòng tin của những đứa trẻ mồ côi để làm những việc đồi bại. Cô bé Mai, sau khi kể lại sự thật, đã run rẩy nói rằng ông Tín thường xuyên ép các chị em phải làm những việc mà họ không muốn, và nếu không nghe lời, ông sẽ dọa bỏ rơi họ.
Sau hôm đó, cả xóm quyết định báo công an. Ông Tín bị bắt giữ, và qua điều tra, cảnh sát phát hiện rằng ông đã lạm dụng hàng chục cô gái trong suốt hơn 20 năm qua. Nhiều cô gái từng được ông nuôi dưỡng, nay đã trưởng thành, cũng lần lượt lên tiếng tố cáo. Họ kể rằng, vì sợ hãi và mang ơn ông, họ không dám nói ra sự thật, chỉ âm thầm rời khỏi nhà ông khi có cơ hội.
News
Chọn vợ xấ;/u nhất làng để lấy cho đến khi anh ta công bố di chúc thì mới biết lý do
Ở một ngôi làng nhỏ nằm lọt thỏm giữa những cánh đồng lúa bát ngát, có một anh giám đốc giàu có tên là Phong đột nhiên trở về sau bao năm xa cách. Phong từng là một chàng trai…
THU HỒI gấp trên toàn quốc lô dầu gội dược liệu của công ty Sao Thái Dương
Ngày 9/4, Cục Quản lý dược (Bộ Y tế) cho biết, Cục vừa ra thông báo đình chỉ lưu hành, thu hồi trên toàn quốc lô sản phẩm dầu gội dược liệu sạch chấy Aladin (hộp 1 tuýp 30g). Sản…
Người dân thi nhau đi mua vàng thì nhận được dự báo tình hình n/gã ng//ửa
Mặc kệ giá vàng tăng cao nhưng người dân vẫn cố gắng đi mua với nhiều mục đích khác nhau. Trong đó, phần đa đều cho rằng giá vàng sẽ còn tăng mạnh trong thời gian sắp tới. Với niềm…
Mỹ hoãn áp thuế đối ứng 90 ngày, tăng thuế lên 125% với Trung Quốc
Tổng thống Donald Trump bất ngờ tuyên bố tạm thời hoãn áp thuế nhập khẩu cao đối với hầu hết các nước đối tác thương mại của Mỹ trong 90 ngày, nhưng tăng thuế đối ứng với Trung Quốc lên…
Ngày ly hôn với chồng bội bạc, có 1 chiếc xe ô tô sang trọng phóng đến trước tòa
Tôi tên là Lan, 35 tuổi, một người phụ nữ bình thường sống ở một thành phố nhỏ. Tôi kết hôn với Tuấn được 10 năm, và trong suốt thời gian đó, tôi đã hy sinh rất nhiều để vun…
Chỉ vì có bầ/u lúc bố chồng bị ta;;i biế;;n mà mẹ chồng nói tôi mấ//t nết
Ở một vùng quê yên bình, gia đình ông bà Tâm sống cùng con trai là Hùng và con dâu tên Lan. Gia đình vốn dĩ đầm ấm, nhưng cuộc sống bỗng trở nên đảo lộn khi bà nội của…
End of content
No more pages to load