Biết quá khứ của người đàn ông kia nên tôi định lên tiếng phản đối, mong chị không lún sâu vào chuyện tình này.

Chị gái tôi rất lụy tình. Chị ấy sống theo kiểu cảm tính nhiều hơn lí trí. Đang học năm 3 đại học, chị ấy có bầu với người yêu. Gia đình tôi sốc nặng. Sau đó vẫn phải tổ chức đám cưới đàng hoàng để con sinh ra đủ cha mẹ. Việc học hành dở dang, chị tôi phải làm công nhân kiếm tiền.

Cuộc hôn nhân đầu tiên không êm đềm. Vợ chồng chị cãi nhau liên tục. Bố mẹ tôi cho chị mảnh đất xây nhà riêng, hi vọng cứu vãn chuyện hôn nhân của con gái nhưng không thành.

Cứ tưởng sau khi ly hôn, chị tôi sẽ đau khổ lắm. Nhưng không, chị vẫn rất yêu đời, lạc quan. Và rồi chị lại yêu. Lần này là một người đàn ông góa vợ, lớn hơn chị 17 tuổi, là trưởng phòng nhân sự ở công ty chị.

Gia đình tôi khuyên hết lời. Chị và anh ta chênh lệch quá nhiều thứ, từ kinh tế, tuổi tác. Chưa kể chuyện con chung – con riêng. Quá nhiều thứ phức tạp, rắc rối. Nhưng chị vẫn dại dột để có bầu lần thứ 2 với bạn trai lớn tuổi. Không có đám cưới, không đăng kí kết hôn, cả 2 về chung sống như vợ chồng. Con gái được hơn 1 tuổi thì chồng “hờ” của chị bỏ đi. Chị tôi tiếp tục làm mẹ đơn thân, nuôi 2 con nhỏ.

Bố mẹ tôi giận con gái lắm nhưng cũng xót xa. Ông bà cưu mang, lo lắng cho 2 đứa cháu. Tôi cũng chu cấp tiền sữa bỉm để chị đỡ vất vả. Ai cũng nghĩ sau 2 lần dại dột, chị sẽ tỉnh ra, không yêu đương ai nữa.

Chị gái đưa người chồng thứ 3 về ra mắt, cả nhà phản đối ầm ầm nhưng rồi bại trận khi chị rút ra 1 tờ giấy- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Và tất cả đều lầm. Tuần trước, chị tôi lại dẫn người đàn ông thứ 3 của cuộc đời về ra mắt. Chị bảo đó là chồng chưa cưới vì anh ta đã cầu hôn chị bằng chiếc nhẫn kim cương. Vừa nói, chị vừa hãnh diện xòe tay có đeo nhẫn ra.

Nhưng tôi lại hoảng hốt khi thấy người đàn ông đó. Chẳng phải ai xa lạ, chính là bạn cùng khóa đại học với tôi; nghĩa là nhỏ hơn chị 4 tuổi. Một gã đàn ông đào hoa có tiếng, lăng nhăng, thay bạn gái như thay áo… Anh ta lười biếng, sống dựa vào cha mẹ và thường gây nợ nần chứ không tốt đẹp gì.

Tôi định kéo chị gái ra ngoài để kể hết mọi chuyện cho chị nghe, khuyên chị nên dừng lại trước khi quá muộn thì chị lại chìa ra tờ giấy siêu âm. Chị nói mình đã mang thai lần 3 rồi, đứa nhỏ trong bụng được 8 tuần và phát triển khỏe mạnh.

Bố mẹ tôi sốc đến mức suýt té ngã. Tôi cũng bàng hoàng không kém. Không hiểu chị tôi nghĩ gì mà lại để có bầu?

Lần này, bố tôi giận dữ đập bàn, bảo chị gái muốn làm gì thì làm, ông sẽ không lo cho 2 đứa con chị nữa. “Lo cho con mày, rồi mày đi yêu đương, mày làm khổ con mày, khổ cả cha mẹ mày nữa”. Ông bất lực nói trong tức giận.

Mẹ tôi chỉ biết thở dài não nề. Chị gái thì cho rằng bố mẹ không muốn mình tìm được hạnh phúc nên mới cấm cản. Tôi thấy chị có vấn đề sao đó? Chưa cưới mà tôi đã biết trước kết quả cuộc hôn nhân thứ 3 của chị rồi. Tôi cũng tức quá. Tôi có nên cắt tiền trợ cấp nuôi cháu mỗi tháng 5 triệu cho chị gái tự xoay xở, biết khổ sở thì sẽ “sáng mắt” ra không?