Cô ấy kiên quyết không bán nhà, bảo rằng nếu cô ấy có tiền có vàng tiết kiệm thì sẵn sàng bỏ ra đến đồng cuối cùng chữa cho bố, nhưng nhà thì không. Cô ấy viện con cái ra để từ chối, rằng thà cô ấy có lỗi với một mình bố còn hơn có lỗi với cả 4 người…
Tôi không ngờ người vợ đồng cam cộng khổ với mình bao nhiêu năm nay giờ lại ích kỷ đến như vậy.
Tôi 42 tuổi, còn vợ tôi 40. Chúng tôi lấy nhau đã 15 năm và có 2 mặt con, 1 trai 1 gái. Trước giờ chúng tôi sống rất hòa thuận. Cô ấy là người vợ, người mẹ, người con dâu tốt. Lấy một người đàn ông nghèo như tôi, cô ấy cũng đã không hề kêu ca phàn nàn. Mấy lần tôi làm ăn thất bại, mất hết vốn liếng bao năm gầy dựng, cô ấy cũng không một tiếng trách móc hay than thở. Thế rồi năm ngoái, chúng tôi cũng đã mua được một căn hộ chung cư để đón bố mẹ tôi ở quê lên sống cùng. Cuộc sống tưởng thế là viên mãn, đến hồi khổ tận cam lai, nhưng rồi tai họa lại ập đến.
Bố tôi bị phát hiện mắc ung thư phổi, cần phẫu thuật rồi hóa trị, xạ trị. Số tiền phải chi rất lớn trong khi chúng tôi không có một đồng tiết kiệm nào vì tiền mua nhà vẫn trả nợ chưa xong. Nhà ở quê là nơi hương hỏa thờ tổ tiên nên không thể bán được, có bán cũng chả được mấy đồng, nên tôi bàn với vợ bán căn hộ đang ở để lấy tiền chạy chữa cho bố. Từ trước đến nay chúng tôi luôn đồng vợ đồng chồng, vợ tôi chưa bao giờ tính toán, hẹp hòi với nhà chồng, nên tôi vô cùng sốc khi cô ấy phản đối.
Vợ tôi nói, cả đời chắt chiu mới mua được căn nhà, vẫn còn nợ một đống tiền, giờ bán đi thì mỗi tháng mất thêm một đống tiền thuê nhà nữa, và với chừng ấy chi tiêu, chừng ấy nợ nần thì đến kiếp sau cũng chưa mua được nhà trở lại. Cô ấy bảo, bố già yếu rồi, chính bác sĩ cũng bảo nên cân nhắc việc phẫu thuật vì không biết sức cụ có chịu nổi không, vậy tại sao phải bán nhà để mổ, cụ thì chịu đau mà không chắc cứu được, trong khi con cháu sẽ phải khổ lâu dài. Tôi trả lời vợ rằng, những điều cô ấy nói, tôi đều biết, nhưng đạo làm con, không thể ngồi yên nhìn bố mình chết, nên phải còn nước còn tát, mất nhà thì sẽ tìm cách mua lại, chứ bố thì không có lại được. Tôi nói, cho dù không thể chữa khỏi cho bố thì ít ra mình cũng không ân hận vì đã cố gắng hết sức.
Giờ tôi không biết giải quyết sao. Dù tôi quyết bán nhà thì cũng không được vì phải có sự đồng ý của cô ấy. Tôi định một mình đi vay nợ, nhưng cũng khó vì những ai có thể vay đều đã vay hết rồi, vay ngân hàng thì vợ phải đồng ý thế chấp nhà mới được. Càng quẫn trí, tôi càng oán trách vợ. Giá như trong lúc nước sôi lửa bỏng như vậy, cô ấy chịu đồng hành cùng tôi.
News
Từ hôm nay, ô tô đỗ ‘gác chân’ lên vỉa hè chuẩn bị 20 triệu đóng phạt?
Tôi thấy nhiều khu vực đường phố hẹp còn vỉa hè khá rộng, nếu đỗ kiểu ‘gác chân’ một nửa xe lên vỉa hè sẽ gọn gàng hơn, nhưng lại sợ bị phạt – độc giả Thanh Bình (Hà Nội)….
Không thể chịu nổi chị chồng ham mê c/úng bá/i, mẹ chồng tôi ra tay dạy cho bài học
Chị chồng tôi sẵn sàng chi chục triệu đồng cúng bái, giải hạn nhưng vô tâm với chính bố mẹ đẻ của mình. Mỗi dịp đầu năm mới, nhiều người lại bận rộn cúng bái với hy vọng có thể…
Mừng bạn 1 chỉ vàng, ngày cưới cô gái nhận lại chiếc ga giường
Cách đây 5 năm, ngày bạn cưới, tôi tặng bạn một chỉ vàng. Thật không ngờ, khi cưới mình, món quà bạn tặng lại khiến tôi ngã ngửa. Ngày cưới của tôi, giữa bao cảm xúc hân hoan, một nỗi…
Đầu năm đã phải bỏ 8 triệu ra để mừng thọ
Mọi thứ khác xa tưởng tượng của tôi về cái Tết đầu tiên ở nhà chồng. Riêng mùng 1 Tết, vợ chồng tôi phải đi mừng thọ 30 nhà trong làng. Lời tòa soạn: Mừng thọ người cao tuổi là…
Phạt nặng gấp đôi nếu người dân bị bắt mà vẫn “đứng lâu” để câu giờ
CSGT ở nước ta tuy còn nhiều hình ảnh tiêu cực mà tiêu biểu nhất là thiếu thân thiện, hay hạch sách, đòi hỏi chung chi để cho qua lỗi… nhưng xét đến cùng nếu dân không có lỗi (dù lớn hay…
Đoàn Văn Báu tuyên bố giao kèo mới với ông Minh Tuệ
ột trong những điều gây chú ý nhất trong đoàn bộ hành của Thích Minh Tuệ sang Ấn Độ là sự xuất hiện của nguyên thượng tá công an Đoàn Văn Báu. Chưa đầy hai tháng kể từ ngày đoàn…
End of content
No more pages to load