Ở một thành phố lớn, ông Thành, một vị giám đốc giàu có, sở hữu gia tài đồ sộ với những tòa nhà cao chọc trời, công ty trải dài khắp nơi và tài khoản ngân hàng mà người thường chỉ dám mơ tới. Nhưng ông lại cô đơn. Vợ mất sớm, ông không có con cái, và tuổi già dần đến, ông bắt đầu nghĩ đến việc tìm một người thừa kế. Người ta đồn đoán ông sẽ chọn một đứa trẻ thông minh, khỏe mạnh, hay ít nhất là con nhà danh giá để xứng với cơ ngơi ấy. Nhưng không, ông lại làm điều chẳng ai ngờ tới.
Ông Thành về làng quê xưa, nơi ông sinh ra và lớn lên trong nghèo khó trước khi bứt phá thành công. Dân làng xôn xao khi thấy ông xuất hiện, ăn mặc giản dị nhưng vẫn toát lên vẻ quyền uy. Ông bảo với mọi người: “Tôi muốn nhận một đứa bé làm con nuôi.” Cả làng háo hức, ai cũng muốn con mình được chọn, được đổi đời. Những đứa trẻ khỏe mạnh, nhanh nhẹn được bố mẹ đẩy ra trước mặt ông, hy vọng lọt vào mắt xanh của vị giám đốc.
Nhưng ông Thành không để ý đến chúng. Ông lặng lẽ đi qua từng con ngõ, ánh mắt dừng lại ở một góc khuất. Nơi đó, thằng Tí – một cậu bé không có chân từ nhỏ – đang ngồi chơi với đống đất. Tí mồ côi, sống nhờ lòng thương của bà con trong làng, chẳng ai nghĩ cậu bé tật nguyền ấy lại có cơ hội đổi đời. Vậy mà ông Thành bước tới, cúi xuống nhìn Tí, rồi mỉm cười: “Ta muốn nhận cháu làm con.”
Dân làng sững sờ. Người thì xì xào: “Ông ấy giàu thế sao lại chọn thằng bé què?” Người khác lại bảo: “Chắc ông già rồi, lẫn lộn mất rồi.” Nhưng ông Thành không giải thích, chỉ lặng lẽ đưa Tí về thành phố, chăm sóc, nuôi nấng cậu như con ruột. Ông thuê thầy dạy học, bác sĩ giỏi nhất để làm chân giả cho Tí, và dành thời gian bên cậu bé nhiều hơn bất kỳ ai.
Nhiều năm trôi qua, Tí lớn lên, trở thành một chàng trai thông minh, kiên cường dù đôi chân vẫn là thứ xa xỉ với cậu. Ông Thành ngày càng yếu, và đến một ngày, ông gọi luật sư đến công bố di chúc. Dân làng ngày xưa, giờ đã nghe tin, kéo nhau lên thành phố, tò mò muốn biết khối tài sản khổng lồ kia sẽ về tay ai. Khi luật sư đọc tên người thụ hưởng – “Trần Văn Tí” – cả đám đông im phăng phắc, rồi xôn xao bàn tán.
“Thằng Tí què sao xứng đáng?” một người thốt lên. Nhưng rồi ông Thành, dù yếu ớt, vẫn đứng dậy, giọng run run nhưng đầy cương quyết: “Các người không hiểu đâu. Khi tôi còn nhỏ, tôi cũng từng bị khinh miệt, từng đói khổ, từng nghĩ mình chẳng có tương lai. Một lần, tôi ngã xuống giếng, tưởng chết, nhưng có một người đàn ông không chân đã dùng tay kéo tôi lên, cho tôi miếng cơm, dù chính ông ấy cũng chẳng có gì. Người đó là cha của Tí.”
Cả làng lặng đi. Ông kể tiếp: “Tôi thành công hôm nay là nhờ ông ấy. Nhưng tôi không kịp báo đáp, ông ấy mất sớm, để lại Tí mồ côi. Tôi chọn Tí không phải vì thương hại, mà vì tôi nợ cha cậu ấy một ân tình, và vì tôi thấy ở Tí ý chí sống mãnh liệt – thứ mà không tiền bạc nào mua được. Tài sản này là của cậu ấy, xứng đáng hơn bất kỳ ai.”
Dân làng cúi đầu, vừa xấu hổ vừa khâm phục. Tí đứng đó, nước mắt lăn dài, không phải vì tài sản, mà vì lần đầu tiên cậu hiểu được giá trị của mình trong mắt người cha nuôi. Từ đó, Tí không chỉ kế thừa gia tài, mà còn tiếp tục sự nghiệp của ông Thành, trở thành biểu tượng của lòng kiên trì và tình người vượt lên nghịch cảnh.
News
Chu Thanh Huyền tuyên bố câu xanh rờn gọi nhiều người là c//ún
Phát ngôn gây sốc của Chu Thanh Huyền trước nghi vấn trốn thuế, thái độ và câu từ khiến cộng đồng mạng “sôi máu”. Chiều hôm nay 18/4, chia sẻ với VTC news, lãnh đạo Chi cục Quản lý thị trường…
Cả đêm hôm đó, bệnh viện như một tổ ong vỡ, bác sĩ từ chối làm việc, y tá thì liên tục gọi điện cho nhau cho đến khi nghe được tin
Bệnh viện Tâm An, một buổi sáng bình thường như bao ngày. Tiếng chổi quét sàn của bà Hiền, lao công già, vang lên đều đặn ở hành lang tầng ba. Bà Hiền đã làm việc ở đây hơn 20…
Bên trong căn nhà của đối tượng Bùi Đình Khánh tại Hạ Long ngay lúc này
Liên quan vụ một thượng úy hy sinh khi truy bắt tội phạm ma túy, Công an tỉnh Quảng Ninh đang truy nã đặc biệt với đối tượng Bùi Đình Khánh (31 tuổi, trú tại tổ 6, khu 1, phường…
Bé Bắp qu/a đờ//i, số tiền từ thiện còn dư bao nhiêu?
Mới đây, chị Lê Thị Thu Hòa – mẹ bé Bắp thông báo bé đã ra đi mãi mãi vào 11h đêm ngày 17/4, sau thời gian dài chống chọi với bệnh ung thư. Sáng 18/4, mẹ bé Bắp – chị Lê…
Tin buồn: B/é Bắp không qua khỏi
Mẹ Bắp chính thức thông báo bé Bắp đã không qua khỏi…Hành trình của con đến nay đã kết thúc, không còn đau đớn nữa.qua. Trước đó, hành trình chiến đấu với căn bệnh ung thư của bé Bắp (tên…
Cục Quản lý Dược (Bộ Y tế) chuyển đơn tố cá;;o Chu Thanh Huyền
Bộ Y tế đề nghị các đơn vị liên quan phối hợp kiểm tra, xử lý hành vi quảng cáo vi phạm pháp luật của các trang mạng xã hội, cũng như người nổi tiếng quảng cáo các thực phẩm…
End of content
No more pages to load