Trước khi rời đi, tôi đã nói chuyện với con trai. Tôi nói rằng sau khi trở về quê, tôi sẽ để lại toàn bộ tài sản cho con gái.
Ngồi trên máy bay, nhìn ra ngoài cửa sổ, những đám mây trắng bồng bềnh như kẹo bông, nhưng trong lòng tôi lại như những đám mây bị gió thổi bay, không ngừng dao động. Lần này sang Mỹ, tôi mang theo rất nhiều kỳ vọng và mong đợi về con trai, tôi còn chuẩn bị một vali chất đầy những món đặc sản địa phương mà hồi nhỏ con trai thích ăn.
Ngồi trên máy bay, tôi hình dung ra khoảnh khắc con trai sẽ ngạc nhiên khi gặp lại mình. Nghĩ đến đây, khóe miệng tôi không khỏi cong lên, cười vui sướng. Tuy nhiên, ngay khi vừa đặt chân xuống đất Mỹ, ánh mắt lạnh lùng của con dâu đã khiến lòng tôi se lại.
Những ngày đầu tiên ở Mỹ, lòng tôi tràn đầy sự tò mò. Tôi ngắm nhìn những tòa nhà cao tầng và hít thở không khí mới lạ, trong lòng vẫn còn chút phấn khích.
Thế nhưng, theo thời gian, tôi nhận ra sự khác biệt văn hóa và thế hệ giữa mình và con dâu. Lối sống của con dâu hoàn toàn khác biệt, con bé bận rộn với công việc, ít có thời gian trò chuyện với tôi. Điều đó khiến tôi bắt đầu cảm thấy mình như một gánh nặng, nỗi buồn dần dâng lên trong lòng.
Ngay khi vừa đặt chân xuống đất Mỹ, ánh mắt lạnh lùng của con dâu đã khiến lòng tôi se lại. (Ảnh minh họa)
Một ngày nọ, thấy chén đĩa chất đống trong bếp, tôi chủ động đề nghị giúp rửa bát nhưng con dâu lại từ chối:
– Mẹ cứ nghỉ ngơi đi, đây là việc của con, mẹ cứ để con làm.
Tôi cảm thấy không thoải mái, cho rằng con dâu cố giữ khoảng cách với mình. Tôi tự hỏi, tại sao ở nhà mình luôn làm việc nhà mà khi đến đây lại không được phép?
Để hòa nhập vào cuộc sống của con trai, tôi đã cố gắng thích nghi với thói quen sinh hoạt mới. Tuy nhiên, càng cố thì càng vụng, càng khiến con dâu không vừa mắt. Cứ như vậy, mâu thuẫn giữa tôi và con dâu ngày càng gia tăng.
Một lần, khi con dâu đang dọn dẹp phòng, nó vô tình làm rối tung những món quà mà tôi mang đến. Tôi tức giận trách móc con bé và đôi bên đã lời qua tiếng lại. Con dâu bức xúc nói:
– Những món đồ cũ này có ích gì? Vứt đi cho xong.
– Tất cả đều là do chính tay mẹ chọn lựa kỹ càng, mỗi món đều có ý nghĩa riêng. Con không được vứt đi như thế.
Con trai thấy cảnh này cũng mặc kệ, cho tôi và con dâu tự giải quyết với nhau. Sau cuộc tranh cãi, tôi ngồi một mình trong phòng, nước mắt chảy dài trên má. Tôi cảm thấy lạc lõng trong gia đình con trai và lòng tràn ngập cảm giác bất lực, tuyệt vọng.
Càng nghĩ, tôi lại càng nhớ đến con gái đang ở quê nhà. Mỗi lần gọi, con gái luôn hỏi han, quan tâm đến cuộc sống của tôi. Tôi cũng thường gửi cho con gái một số đồ dùng và đặc sản quê hương, và con gái luôn vui mừng khi nhận được. Vì thế, tôi cảm thấy con gái mới là người thực sự hiểu và yêu thương mình.
Để hòa nhập vào cuộc sống của con trai, tôi đã cố gắng thích nghi với thói quen sinh hoạt mới, nhưng càng cố càng vụng. (Ảnh minh họa)
Một lần khác, tôi tận mắt chứng kiến con trai và con dâu cãi nhau nảy lửa vì những chuyện nhỏ nhặt, và một số chuyện có liên quan tới tôi. Lúc đó, tôi nhận ra cuộc sống của tôi và vợ chồng con trai khó có thể hòa hợp được. Vì thế, tôi quyết định kết thúc chuyến thăm sớm, không muốn làm phiền con trai và con dâu thêm nữa.
Trước khi rời đi, tôi đã nói chuyện với con trai. Tôi nói rằng sau khi trở về quê, tôi sẽ để lại toàn bộ tài sản cho con gái. Con trai ngỡ ngàng trước quyết định này và cố gắng thuyết phục mẹ, nhưng tôi kiên quyết nói:
– Mẹ chỉ mong các con hạnh phúc, và mẹ cũng chỉ muốn ở bên người thực sự hiểu mình. Và như mẹ đã nói trước đó, ai chăm mẹ lúc cuối đời thì mẹ sẽ giao toàn bộ tài sản cho người đó.
Con trai cúi gằm mặt, không biết nói gì.
Khi trở về nhà, tôi thấy con gái đang đứng chờ ở cửa với nụ cười rạng rỡ. Một cảm giác ấm áp dâng trào trong lòng, tôi biết rằng đây mới chính là cuộc sống mà mình mong muốn.
Tôi chia sẻ với con gái về những trải nghiệm và quyết định của mình, con nắm chặt tay tôi nghẹn ngào nói:
– Mẹ, con sẽ chăm sóc mẹ thật tốt, để mẹ có thể an hưởng tuổi già. Còn chuyện tài sản, mẹ cứ suy nghĩ thêm đi ạ. Tuy anh định cư ở nước ngoài, nhưng dù gì đó cũng là máu mủ của mẹ mà.
Tôi mỉm cười, cảm thấy vui trong lòng vì con gái biết nghĩ như thế. Từ đó, tôi và con gái sống bên nhau, trải qua những ngày tháng bình yên và hạnh phúc. Dù thỉnh thoảng tôi vẫn nhớ về những ngày tháng ở Mỹ, nhưng tôi chưa bao giờ hối tiếc về quyết định của mình. Bởi tôi hiểu rằng, hạnh phúc chính là những khoảnh khắc gần gũi bên người thân, là sự ấm áp và thỏa mãn từ tận đáy lòng.
News
Người dân thay đổi màu sơn xe, cải tạo xe bắt buộc đổi đăng ký và biển số xe
Bộ Công an đưa ra văn bản yêu cầu 06 trường hợp dưới đây cần phải đổi biển số xe và đăng ký xe ngay trong năm 2025, các tài xế đặc biệt lưu ý điều này. Bộ Công…
B:;í ẩ/n những người chồng cũ của bà Phương Hằng
Trước khi cưới ông Huỳnh Uy Dũng, bà Nguyễn Phương Hằng từng trải qua nhiều sóng gió trong chuyện tình cảm. Người đàn ông đóng vai trò bước ngoặt trên đường đời của nữ đại gia là ông chồng đầu…
Lý do Shark Bình chấm chọn Phương Oanh ngay từ lần đầy gặp
Hình ảnh Shark Bình giúp vợ nấu nướng, khen vợ nấu ăn ngon nhận nhiều lời khen ngợi từ khán giả. Mới đây, trên trang cá nhân, Phương Oanh đăng tải đoạn clip làm món ốc trộn sốt Thái ngay tại sân…
Thiếu cảnh giác, ông Minh Tuệ móc nối với thành phần nguy hiểm?
Trên đất Lào, ông Thích Minh Tuệ tiếp tục thực hành 13 hạnh đầu đà, đi bộ, đầu trần chân đất, khất thực, ngày chỉ ăn 1 bữa trước 12 giờ trưa, đêm ngủ ngồi ở nhà hoang hoặc nghĩa…
Thầy trụ trì chùa nổi tiếng ban ngày tu hành, ban đêm dẫn người vào khu nghỉ dưỡng cao cấp
Sau khi ảnh nhạy cảm với một người phụ nữ bị phát tán, vị trụ trì của một ngôi chùa nổi tiếng đã lên tiếng khẳng định mình bị gài bẫy. Ngày 13/2/2025, Tạp chí Người đưa tin đã đăng…
Ngay lúc này, Tùng Dương bị CA vây kí;n xung quanh
Ngưu Ma Vương ‘Tái Sinh’ Tùng Dương – cái tên được quan tâm nhất lúc này Ngày 13/02/2025 báo Người đưa tin có bài đăng “Divo Tùng Dương được Công an Hải Phòng ‘giải cứu’”. Nội dung chính như sau: …
End of content
No more pages to load