Tôi là Lan, một cô dâu mới về nhà chồng được hơn một năm. Cuộc sống hôn nhân của tôi với Tuấn, chồng tôi, khá êm đềm. Anh là người hiền lành, ít nói, nhưng tôi biết anh rất nghe lời bố mẹ. Nhà chồng tôi thuộc dạng khá giả ở làng, có vài mảnh đất, căn nhà to và cả một khoản tiết kiệm kha khá. Tôi chẳng bao giờ để tâm đến chuyện tài sản, vì với tôi, gia đình hòa thuận mới là điều quan trọng nhất.
Mọi chuyện bắt đầu vào một buổi tối, khi mẹ chồng gọi tôi và Tuấn vào phòng khách để nói chuyện. Bố chồng ngồi đó, tay cầm một tờ giấy, vẻ mặt nghiêm trọng. Mẹ chồng lên tiếng trước:
“Lan này, con cũng biết nhà mình có chút tài sản. Bố mẹ già rồi, cũng muốn lo trước mọi thứ cho rõ ràng. Con là con dâu, nhà mình không phân biệt, nhưng để tránh tranh chấp sau này, con viết một tờ giấy khước từ quyền thừa kế tài sản đi. Coi như để bố mẹ yên tâm.”
Tôi ngỡ ngàng, không phải vì tiếc tài sản, mà vì không hiểu sao lại có chuyện này. Tuấn ngồi bên cạnh, cúi đầu, không nói gì. Tôi nhìn anh, hy vọng anh sẽ lên tiếng, nhưng anh chỉ im lặng. Cuối cùng, tôi gật đầu:
“Dạ, nếu bố mẹ muốn vậy, con sẽ làm. Con cũng không nghĩ gì đến tài sản.”
Ngay hôm sau, mẹ chồng đưa tôi đến văn phòng công chứng. Tôi ký giấy khước từ quyền thừa kế, nghĩ rằng mọi chuyện sẽ dừng lại ở đó. Nhưng không, chỉ vài tuần sau, mẹ chồng lại gọi tôi đi công chứng lần nữa. Bà bảo di chúc của bố mẹ đã được sửa, thêm một số điều khoản mới, nên giấy khước từ của tôi cần làm lại cho đúng với di chúc mới. Tôi hơi khó chịu, nhưng vẫn đi. Lần này, tôi phải xin nghỉ làm cả ngày, chạy qua chạy lại giữa văn phòng công chứng và xã để lấy dấu xác nhận.
Chuyện chưa dừng lại. Hai tháng sau, bố chồng lại bảo cần sửa di chúc lần nữa vì “có thêm đất mới mua”. Tôi lại phải làm lại giấy khước từ. Lần này, tôi bắt đầu thấy mệt mỏi. Mỗi lần đi công chứng, tôi phải chuẩn bị giấy tờ, chờ đợi, rồi còn bị mẹ chồng nhắc nhở: “Con làm nhanh lên, để bố mẹ còn lo việc khác.” Tôi tự hỏi, tại sao di chúc cứ thay đổi liên tục, và tại sao chỉ mình tôi phải chạy đi chạy lại thế này?
Chuyện đến tai bố mẹ đẻ của tôi. Một hôm, mẹ tôi gọi điện, giọng đầy lo lắng:
“Lan, sao con phải ký giấy khước từ tài sản nhiều lần thế? Nhà bên ấy đang tính toán gì à? Con nói với Tuấn, nếu nhà chồng con làm thế, thì bố mẹ cũng cần gặp Tuấn để nói chuyện rõ ràng.”
Tôi kể hết cho bố mẹ nghe, không phải để than thở, mà vì tôi cũng bối rối không biết phải làm sao. Bố tôi, vốn là người nóng tính, quyết định gọi Tuấn sang nhà để nói chuyện. Hôm đó, bố tôi đặt một tập giấy tờ lên bàn và nói thẳng:
“Tuấn, nhà cậu đã bắt con Lan ký giấy khước từ tài sản, sửa đi sửa lại di chúc, thế thì công bằng, cậu cũng nên ký một tờ giấy tương tự ở nhà tôi. Nhà tôi tuy không giàu, nhưng cũng có đất đai, nhà cửa. Nếu sau này tôi để lại gì cho con Lan, cậu cũng không được quyền đụng đến. Cậu thấy thế nào?”
Tuấn tái mặt, lắp bắp không nói nên lời. Anh quay sang nhìn tôi, như muốn cầu cứu, nhưng tôi chỉ im lặng. Bố tôi tiếp tục:
“Tôi không muốn gây khó dễ, nhưng nếu nhà cậu đã tính toán kỹ thế, thì nhà tôi cũng phải rõ ràng. Cậu về hỏi ý bố mẹ cậu đi, rồi tuần sau quay lại ký giấy.”
Chỉ sau một đêm, thái độ của Tuấn và cả nhà chồng tôi thay đổi hoàn toàn. Sáng hôm sau, mẹ chồng gọi tôi ra, cười tươi như chưa từng có chuyện gì xảy ra:
“Lan này, hôm qua mẹ với bố nghĩ lại rồi. Chuyện di chúc hay tài sản để sau này tính cũng được. Con là con dâu, mẹ thương con như con ruột, làm gì có chuyện phân biệt đâu. Thôi, bỏ qua chuyện giấy tờ đi, cả nhà sống vui vẻ là được.”
Tuấn cũng khác hẳn. Anh xin lỗi tôi, nói rằng anh không muốn tôi phải chạy đi chạy lại vì chuyện giấy tờ, nhưng vì anh không dám cãi bố mẹ. Từ hôm đó, anh bắt đầu đứng ra bảo vệ tôi nhiều hơn mỗi khi bố mẹ chồng nhắc đến chuyện tài sản. Còn bố mẹ chồng thì không còn nhắc gì đến di chúc hay giấy khước từ nữa. Có lẽ, họ nhận ra rằng nếu cứ ép tôi, thì nhà tôi cũng không phải là nơi dễ bị bắt nạt.
Tôi không biết tương lai sẽ thế nào, nhưng qua chuyện này, tôi nhận ra một điều: đôi khi, sự rõ ràng và cứng rắn từ gia đình mình chính là cách để bảo vệ bản thân trước những toan tính không công bằng. Và quan trọng hơn, tôi thấy Tuấn dần thay đổi, biết đặt tôi lên trước những áp lực từ gia đình. Với tôi, đó mới là tài sản quý giá nhất.
News
Chu Thanh Huyền tuyên bố câu xanh rờn gọi nhiều người là c//ún
Phát ngôn gây sốc của Chu Thanh Huyền trước nghi vấn trốn thuế, thái độ và câu từ khiến cộng đồng mạng “sôi máu”. Chiều hôm nay 18/4, chia sẻ với VTC news, lãnh đạo Chi cục Quản lý thị trường…
Cả đêm hôm đó, bệnh viện như một tổ ong vỡ, bác sĩ từ chối làm việc, y tá thì liên tục gọi điện cho nhau cho đến khi nghe được tin
Bệnh viện Tâm An, một buổi sáng bình thường như bao ngày. Tiếng chổi quét sàn của bà Hiền, lao công già, vang lên đều đặn ở hành lang tầng ba. Bà Hiền đã làm việc ở đây hơn 20…
Bên trong căn nhà của đối tượng Bùi Đình Khánh tại Hạ Long ngay lúc này
Liên quan vụ một thượng úy hy sinh khi truy bắt tội phạm ma túy, Công an tỉnh Quảng Ninh đang truy nã đặc biệt với đối tượng Bùi Đình Khánh (31 tuổi, trú tại tổ 6, khu 1, phường…
Bé Bắp qu/a đờ//i, số tiền từ thiện còn dư bao nhiêu?
Mới đây, chị Lê Thị Thu Hòa – mẹ bé Bắp thông báo bé đã ra đi mãi mãi vào 11h đêm ngày 17/4, sau thời gian dài chống chọi với bệnh ung thư. Sáng 18/4, mẹ bé Bắp – chị Lê…
Tin buồn: B/é Bắp không qua khỏi
Mẹ Bắp chính thức thông báo bé Bắp đã không qua khỏi…Hành trình của con đến nay đã kết thúc, không còn đau đớn nữa.qua. Trước đó, hành trình chiến đấu với căn bệnh ung thư của bé Bắp (tên…
Cục Quản lý Dược (Bộ Y tế) chuyển đơn tố cá;;o Chu Thanh Huyền
Bộ Y tế đề nghị các đơn vị liên quan phối hợp kiểm tra, xử lý hành vi quảng cáo vi phạm pháp luật của các trang mạng xã hội, cũng như người nổi tiếng quảng cáo các thực phẩm…
End of content
No more pages to load