Hà Nội một chiều mưa lất phất, Minh – một người đàn ông 55 tuổi, góa vợ đã 5 năm, gặp Thảo – cô gái 27 tuổi, xinh đẹp nhưng đầy tham vọng. Minh là chủ một công ty xây dựng lớn, còn Thảo chỉ là nhân viên văn phòng với mức lương đủ sống. Thảo nhìn thấy ở Minh cơ hội đổi đời, còn Minh, dù không nói ra, chỉ muốn tìm một người lấp đầy khoảng trống mà người vợ quá cố, Lan, để lại. Họ nhanh chóng đến với nhau, bất chấp ánh mắt dò xét của xã hội.
Thảo không yêu Minh, cô chỉ yêu sự giàu có của ông. Minh cũng chẳng thật lòng, ông chỉ thấy ở Thảo nét dịu dàng giống Lan ngày trẻ. Sau ba tháng hẹn hò, họ tổ chức đám cưới. Đêm tân hôn, trong căn phòng lộng lẫy của biệt thự, Minh ôm Thảo từ phía sau, thì thầm: “Lan, anh nhớ em quá.” Thảo sững sờ, toàn thân lạnh toát. Cô quay lại, nhìn vào đôi mắt đượm buồn của Minh, nhận ra ông không hề nhìn cô – mà đang nhìn một bóng hình khác.
Thảo cố gắng bỏ qua, nghĩ rằng thời gian sẽ thay đổi mọi thứ. Nhưng những ngày sau đó, Minh liên tục gọi cô bằng tên Lan. Ông đặt cô ngồi vào chiếc ghế mà Lan từng ngồi, nấu những món ăn Lan thích, và thậm chí mua cho cô những bộ áo dài giống hệt Lan ngày xưa. Thảo cảm thấy mình không phải là vợ, mà chỉ là một cái bóng, một kẻ thay thế cho người đã khuất. Mỗi lần nhìn vào mắt Minh, cô chỉ thấy sự trống rỗng và nỗi nhớ nhung dành cho Lan, không phải cho cô.
Thảo bắt đầu cảm thấy ngột ngạt. Cô từng nghĩ tiền bạc sẽ bù đắp được tất cả, nhưng cô đã lầm. Sự lạnh nhạt của Minh, cách ông đối xử với cô như một ký ức sống động của Lan, khiến cô không thể chịu đựng thêm. Một buổi tối, khi Minh lại vô tình gọi cô là Lan trong lúc ăn tối, Thảo bật khóc. Cô hét lên: “Em không phải là Lan! Em là Thảo, em là vợ anh!” Minh chỉ im lặng, ánh mắt ông lạc lõng, như thể không hiểu cô đang nói gì.
Đêm đó, Thảo thu dọn đồ đạc, để lại chiếc nhẫn cưới trên bàn. Cô viết một lá thư ngắn: “Anh Minh, em không thể sống như một cái bóng. Em xin lỗi, nhưng em phải ra đi.” Sáng hôm sau, Minh tỉnh dậy, thấy căn nhà trống vắng. Ông cầm lá thư, đọc từng dòng, nhưng trong lòng không chút tiếc nuối. Ông quay sang nhìn bức ảnh của Lan trên bàn thờ, mỉm cười: “Lan, chỉ có em là mãi mãi.”
Thảo rời đi, mang theo bài học đắt giá về tình yêu và lòng tham. Còn Minh, ông tiếp tục sống với ký ức, không bao giờ thật sự mở lòng cho một ai khác. Căn biệt thự rộng lớn giờ đây chỉ còn lại sự cô đơn và những bóng hình xưa cũ.
News
Lan thẳng thừng nói với bà Hiền: “Mẹ, mẹ già rồi, ở đây cũng khổ, hay mẹ ra ở nhà dưỡng lão đi, tụi con lo cho mẹ chỗ tốt nhất!
Bà Hiền, 75 tuổi, sống cô đơn trong căn nhà nhỏ ở làng quê yên bình. Chồng mất sớm, bà một mình nuôi cậu con trai duy nhất là Nam lớn khôn. Nam lấy vợ, chị Lan, một người phụ…
Đỉnh điểm xảy ra vào ngày thứ mười lăm Minh nằm viện
Tại một bệnh viện nhỏ ở ngoại ô, nơi những hành lang trắng toát luôn tràn ngập tiếng máy móc và mùi thuốc sát trùng, có một người phụ nữ tên Lan thu hút mọi ánh nhìn. Không phải vì…
Quá bất ngờ với bà trùm vàng ở Việt Nam
Trong ngành kim hoàn phía Bắc vài chục năm nay, vàng Bảo Tín là một cái tên quen thuộc. Từ Bảo Tín, các thương hiệu như Bảo Tín Minh Châu, Bảo Tín Mạnh Hải, Bảo Tín Thanh Vân,… cũng là…
Minh nghe mà run rẩy. Anh nhớ lại câu chuyện mẹ anh từng kể
Đó là một buổi chiều u ám ở làng quê nhỏ, nơi sương mù giăng kín con đường dẫn vào nghĩa trang. Minh, một chàng trai 28 tuổi, lái xe từ thành phố về thăm quê theo lời mời của…
Thất vọng lời xin lỗi của BTV Quang Minh
Sau vài ngày im lặng, BTV Quang Minh VTV chính thức xin lỗi vì đã nhận lời quảng cáo sữa. Đầu bài viết, BTV Quang Minh xin lỗi vì “để xảy ra một sự việc khiến dư luận băn khoăn…
Dân mạng bức xúc vì loại sữa của BTV Quang Minh
Gần đây, nhiều vụ việc liên quan đến chuyện nghệ sĩ, người nổi tiếng quảng cáo sản phẩm gây tranh cãi trên mạng xã hội. Trong đó, nhiều người nổi tiếng như MC Vân Hugo, BTV Quang Minh, NSND Hồng…
End of content
No more pages to load