Thấy tôi nghén ngẩm, em chồng còn lẩm bẩm: “Gớm, làm như trên đời có mình bà ấy là biết chửa đẻ”.

Sau khi kết hôn, tôi mới thấm thía cảnh chị dâu em chồng. Mặc dù tôi không phải người hay so đo nhưng cách sống của cô ấy khiến tôi cảm thấy khó chịu vô cùng.

Tổ chức đám cưới xong, vợ chồng tôi không ra riêng vì chưa mua được nhà. Chúng tôi dự định ở cùng bố mẹ chồng thêm một thời gian nữa, khi nào có đủ tiền, vợ chồng tôi sẽ mua một căn chung cư nhỏ để sinh hoạt gia đình. Khi xác định sẽ ở cùng bố mẹ chồng và em chồng, tôi cũng lường trước những gì sẽ xảy ra, nhất là với em chồng.

Em chồng tôi còn khá trẻ lại được nuông chiều từ nhỏ nên tính khí chẳng mấy dễ chịu. Trước đây khi chưa có tôi về nhà, mọi việc đều đến tay mẹ chồng tôi. Bà siêng năng, chịu khó nên làm hết việc cho con cái. Đến nỗi em chồng tôi hơn 20 tuổi đầu vẫn không biết cách nấu món thịt kho tàu như thế nào.

Về muộn thấy đống bát ngổn ngang em chồng để lại, tôi lặng lẽ đi rửa thì mẹ chồng ngăn rồi gay gắt nói con gái làm cô ấy ngúng nguẩy bỏ nhà đi - Ảnh 1.

Em chồng tôi còn khá trẻ, lại được nuông chiều từ nhỏ nên tính khí chẳng mấy dễ chịu. (Ảnh minh họa)

Tôi về làm dâu, thấy mẹ chồng vất vả nên tranh phần làm việc giúp bà. Công việc ở công ty bận rộn, tôi vẫn đi chợ, nấu cơm, ngày nghỉ thì dọn dẹp nhà cửa. Mọi việc mà tôi làm đều xuất phát từ tâm cả. Thế nhưng em chồng tôi lại nghĩ khác, cô ấy đi ra lại mỉa đi vào lại nói tôi đang lấy lòng mẹ chồng để sau này được bà cho hưởng miếng đất trong nội thành. Có lần chồng tôi nghe được, anh gắt lên thế là em chồng tôi mới sợ và không đá đểu chị dâu nữa.

Đợt này tôi mới cấn bầu, lại ốm nghén nên người lúc nào cũng uể oải. Tôi không đi chợ nấu cơm được, nhưng cũng đưa tiền để mẹ chồng mua giúp mình. Chỉ vậy thôi mà cũng có chuyện mọi người ạ. Hôm vừa rồi, giữa bữa cơm, em chồng tôi nói thẳng là tôi lười nhác không muốn làm việc nhà, vì thế thời gian này mới đùn đẩy cho mẹ chồng. Cũng may khi ấy mẹ chồng tôi nói đỡ, bảo tôi bầu bí khó chịu nên mới nhờ bà giúp chứ không hề ỷ lại.

Em chồng tôi cúi xuống ăn cơm, miệng vẫn lẩm bẩm: “Gớm, làm như trên đời này chỉ có bà ấy là có bầu thôi”. Tôi nghe rõ mồn một nhưng cũng nhắm mắt cho qua. Vì cô ấy chưa trải qua thời kỳ này, không thông cảm được cũng là điều dễ hiểu.

Về muộn thấy đống bát ngổn ngang em chồng để lại, tôi lặng lẽ đi rửa thì mẹ chồng ngăn rồi gay gắt nói con gái làm cô ấy ngúng nguẩy bỏ nhà đi - Ảnh 2.

Bà tuyên bố, từ nay em chồng tôi phải làm việc nhà để tôi nghỉ ngơi. Nhưng em chồng tôi tức tối bỏ đi khỏi nhà. (Ảnh minh họa)

Hôm qua tôi bị ốm, định xin về sớm để nghỉ ngơi nhưng công ty lại có việc đột xuất. Thế là 9 giờ tối, tôi mới rời khỏi chỗ làm. Về nhà, thấy bồn rửa bát còn nguyên bát đũa, tôi đeo bao tay vào định rửa thì mẹ chồng từ trong phòng mở cửa ra. Bà giật mình hỏi tôi: “Sao con lại rửa bát, nay mẹ đau đầu, nhờ Huệ nó rửa rồi cơ mà”.

Nhìn tôi nhợt nhạt, mẹ chồng đến sờ vào trán rồi giật mình vì trán tôi nóng ran. Lại thấy tôi đeo bao tay rửa bát, bà liền vứt hết vào sọt rác rồi kêu em chồng tôi dậy. Lần đầu tiên tôi thấy mẹ chồng tức giận như thế. Bà tuyên bố, từ nay em chồng tôi phải làm việc nhà để tôi nghỉ ngơi. Nhưng em chồng tôi tức tối bỏ đi khỏi nhà. Cô ấy tuyên bố sẽ không về nếu mẹ chồng tôi không xin lỗi.

Tôi thấy không khí gia đình nặng nề quá. Nếu mấy hôm nữa em chồng tôi trở về, cô ấy cũng sẽ gây khó dễ cho tôi. Sợ rằng đến lúc ấy, tôi và mẹ chồng cũng khó mà sống vui vẻ với nhau được. Nhưng giờ vợ chồng tôi muốn ra ngoài thì phải thuê nhà. Tôi nên khuyên chồng ra riêng hay cố nhịn một thời gian nữa đây mọi người?