Hà Nội một chiều mưa lất phất, Minh – một người đàn ông 55 tuổi, góa vợ đã 5 năm, gặp Thảo – cô gái 27 tuổi, xinh đẹp nhưng đầy tham vọng. Minh là chủ một công ty xây dựng lớn, còn Thảo chỉ là nhân viên văn phòng với mức lương đủ sống. Thảo nhìn thấy ở Minh cơ hội đổi đời, còn Minh, dù không nói ra, chỉ muốn tìm một người lấp đầy khoảng trống mà người vợ quá cố, Lan, để lại. Họ nhanh chóng đến với nhau, bất chấp ánh mắt dò xét của xã hội.
Thảo không yêu Minh, cô chỉ yêu sự giàu có của ông. Minh cũng chẳng thật lòng, ông chỉ thấy ở Thảo nét dịu dàng giống Lan ngày trẻ. Sau ba tháng hẹn hò, họ tổ chức đám cưới. Đêm tân hôn, trong căn phòng lộng lẫy của biệt thự, Minh ôm Thảo từ phía sau, thì thầm: “Lan, anh nhớ em quá.” Thảo sững sờ, toàn thân lạnh toát. Cô quay lại, nhìn vào đôi mắt đượm buồn của Minh, nhận ra ông không hề nhìn cô – mà đang nhìn một bóng hình khác.
Thảo cố gắng bỏ qua, nghĩ rằng thời gian sẽ thay đổi mọi thứ. Nhưng những ngày sau đó, Minh liên tục gọi cô bằng tên Lan. Ông đặt cô ngồi vào chiếc ghế mà Lan từng ngồi, nấu những món ăn Lan thích, và thậm chí mua cho cô những bộ áo dài giống hệt Lan ngày xưa. Thảo cảm thấy mình không phải là vợ, mà chỉ là một cái bóng, một kẻ thay thế cho người đã khuất. Mỗi lần nhìn vào mắt Minh, cô chỉ thấy sự trống rỗng và nỗi nhớ nhung dành cho Lan, không phải cho cô.
Thảo bắt đầu cảm thấy ngột ngạt. Cô từng nghĩ tiền bạc sẽ bù đắp được tất cả, nhưng cô đã lầm. Sự lạnh nhạt của Minh, cách ông đối xử với cô như một ký ức sống động của Lan, khiến cô không thể chịu đựng thêm. Một buổi tối, khi Minh lại vô tình gọi cô là Lan trong lúc ăn tối, Thảo bật khóc. Cô hét lên: “Em không phải là Lan! Em là Thảo, em là vợ anh!” Minh chỉ im lặng, ánh mắt ông lạc lõng, như thể không hiểu cô đang nói gì.
Đêm đó, Thảo thu dọn đồ đạc, để lại chiếc nhẫn cưới trên bàn. Cô viết một lá thư ngắn: “Anh Minh, em không thể sống như một cái bóng. Em xin lỗi, nhưng em phải ra đi.” Sáng hôm sau, Minh tỉnh dậy, thấy căn nhà trống vắng. Ông cầm lá thư, đọc từng dòng, nhưng trong lòng không chút tiếc nuối. Ông quay sang nhìn bức ảnh của Lan trên bàn thờ, mỉm cười: “Lan, chỉ có em là mãi mãi.”
Thảo rời đi, mang theo bài học đắt giá về tình yêu và lòng tham. Còn Minh, ông tiếp tục sống với ký ức, không bao giờ thật sự mở lòng cho một ai khác. Căn biệt thự rộng lớn giờ đây chỉ còn lại sự cô đơn và những bóng hình xưa cũ.
News
Nam để tang vợ đúng ba năm, như phong tục truyền thống
Ở một làng yên bình nằm bên dòng sông nhỏ, có một người đàn ông tên là Nam, nổi tiếng là người chồng chung thủy và tận tận. Nam và vợ mình, Lan, sống một cuộc đời giản dị nhưng…
Ông ngập ngừng một lúc rồi nói thẳng
Ở một khu chợ nhỏ ven thành phố, có cô gái tên Hạnh, ngày ngày đẩy xe rau đi bán. Hạnh mồ côi từ nhỏ, lớn lên trong sự đùm bọc của bà con hàng xóm, nên dù cuộc sống…
Đây chính là thông tin mẹ Bắp bị tố cáo
Sáng 10/4, thông tin tới Báo Điện tử VTC News, anh Nguyễn Quốc Huy (ngụ tại huyện Bình Chánh, TP.HCM) cho biết, có gửi đơn tố cáo chị Lê Thị Thu Hòa (tức mẹ bé Bắp, 27 tuổi, ở thôn…
Ca sĩ Phương Mỹ Chi và cờ nhóp 30 phút
Tối 24/1, lễ trao giải làn sóng xanh 2023 diễn ra tại nhà hát Hòa Bình TP.HCM. Phương Mỹ Chi là một trong những cái tên được giả mong chờ nhất khi có tên trong 5 hạng mục đề cử bao gồm: Nữ…
Tất cả thông tin liên quan đến đại gia Ngọc Tiền
Rất nhiều người đã tung thông tin sai lệch về vợ Quý Bình trong suốt thời gian dài chị “khóa cửa” chăm lo cho chồng con Quý Bình kết hôn với nữ CEO hơn 7 tuổi Ngọc Tiền vào năm 2020….
Cô bỏ việc ở quán cà phê, lên căn hộ cao cấp mà ông Hoàng mua cho
Ở một thành phố lớn bão nhiệt, có một cô gái trẻ tên là Ngọc – xinh đẹp, thông minh nhưng đầy tham vọng. Ngọc làm việc trong một quán cà phê nhỏ, ngày nhìn những chiếc xe sang nhẹ…
End of content
No more pages to load