Mình sinh năm 93, 2 tuần trước em trai mình vừa dẫn bạn gái về ra mắt gia đình mình mà không biết có ai như mình không? Mới thử thách em dâu tương 1 chút đã sợ tụt rồi =))

Chuyện ngắn gọn là như này, mình thì cũng không có á:c ý gì đâu, nhiều lần thấy em trai nhắc về n.y rồi, kiểu không khéo trong việc nhà vì được bố mẹ chiều từ nhỏ, nhà cũng có điều kiện nên có gì không biết thì khi nào ra mắt mẹ với chị chỉ bảo.

Lúc về thì em ấy về cũng muộn, mình thì nhắc là “Em ơi sau nếu về ăn thì mình nên về sớm chút chứ ai lại giờ ăn mới về, kiểu ấy chỉ có hàng ông bà, hàng các cụ thì mới vậy thôi”. Thấy em nó cũng dạ vâng khá lễ phép. Lúc sau ăn xong thì mình dọn bát đũa xong thì thầm bảo “Em ơi, dâu nhà này càng nhỏ tuổi thì lại càng phải cẩn thận, khéo léo, ăn xong thì mình đi dọn dẹp rồi đi rửa bát thôi, chứ đừng ngồi như thế, cả họ đánh giá cho đấy”. Lúc này thì em ấy nghĩ mình đang đưa ra lời khuyên nên nghe lắm. Rửa bát xong thì mình lại bảo đi gọt hoa quả, bổ dưa hấu, em ấy ngoan ngoãn nghe lời. Xong em ở lại qua đêm nhà mình, mình chỉ nói “Chị nghĩ con gái buổi đầu tiên thì không nên ở lại qua nhà n.y nhưng thôi mình ở đây rồi thì thôi”. Em ấy cúi mặt xuống không nói gì =)))

Ngay lúc đó nghĩ thôi vui thế đủ rồi thì mình lại thử thách: “Em ơi để chuông báo thức sáng mai 5h kém dậy, đánh răng rửa mặt rồi 5h đi chợ cùng chị nhé, đi chợ sớm cho đồ tươi, nhà này chị toàn đi chợ lúc 5h-5h30 đấy”. Ai ngờ hôm sau cũng đúng giờ thật, 5h sáng đã sẵn sàng đi chợ cùng mình, đi chợ mình cũng bảo là đi sớm xong làm đồ ăn sáng cho gia đình nữa, nhà không thích ăn sáng ngoài nếu đi chợ sớm, nấu sớm đc thì dễ ghi điểm…

Đến lúc làm đồ ăn sáng xong thì em lại tự dọn dẹp, rửa bát đũa rồi n.y mình đưa lên Hà Nội.
Đến hôm này thì em trai mình nhắn tin hỏi mình làm gì mà n.y cứ đòi chia tay, mình chỉ bảo “Chị chỉ làm đúng trách nhiệm, nhiệm vụ như người con gái, tương lai là con dâu của gia đình mình thôi, chứ có gì đâu mà đòi chia tay với chả không?”

Mình chợt nhận ra, hình như bây giờ các bạn 2000 có vẻ không thích làm việc nhà, mới khó khăn 1 chút mà đã buông bỏ rồi tự cho mình cái quyền là không yêu người này thì yêu người khác, thiếu gì người yêu.

Nói thật là như vậy cũng chẳng ai yêu nổi đâu, tính nhẫn nhịn, chịu đựng còn chẳng có thì đòi hỏi cái gì cao siêu, mới thử thách 1 chút đã kêu ầm lên cứ như ngày nào cũng vậy vậy? Trong khi nói thật sau này có lấy chắc 1 tháng về quê được 1 -2 lần chứ mấy?